Hơn nữa, Giang Siêu nói không sai, nếu chuyện mà Giang Siêu để nàng ta giám sát thành công thì Giang Siêu sẽ không còn phải sợ bất kỳ ai nữa.
“Ta đợi ngươi quay về!” Mộ Dung Chỉ Tình ngây ngốc nhìn Giang Siêu, nước mắt vô thức chảy ra.
Giang Siêu nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng ta, khẽ gật đầu, hắn quay người đi xuống tường thành. Sau lưng chỉ để lại Mộ Dung Chỉ Tình với vẻ mặt thương cảm.
Nàng ta không biết bản thân để Giang Siêu đi đến biên quan là đúng hay sai, nhưng nàng ta hy vọng Giang Siêu có thể bình an quay về. Nàng ta phải hoàn thành nhiệm vụ Giang Siêu giao cho mình!
Hoặc là, vào thời khắc quan trọng còn có thể giúp được Giang Siêu.
Giang Siêu đến doanh trại quân Con Cháu, hắn bảo Đông Ly Ưng chuẩn bị binh lực xuất phát. Mục tiêu chính là chống lại quân Khiết Đan.
Giang Siêu không đưa hết toàn bộ quân Con Cháu đi hắn chỉ dẫn đi hai mươi nghìn quân Con Cháu, hơn ba mươi nghìn quân Con Cháu còn lại thì hắn giữ lại ở thôn Kháo Sơn.
Có quân Con Cháu trấn giữ thì các phản quân khác sẽ không dám đến xâm chiếm Ninh Châu phủ. Hoàng đế cũng sẽ không dám động đến Mộ Dung Cung và người của Ninh Châu phủ.
Tuy rằng, với hai mươi nghìn quân Con Cháu nghênh chiến với cả trăm nghìn quân Khiết Đan, còn thêm mấy trăm nghìn quân Đại Triệu, quả thực là lấy trứng chọi đá, nhưng Giang Siêu vẫn không e sợ.
Trải qua mấy tháng huấn luyện, sức chiến đấu của quân Con Cháu đã đủ khiến người ta kinh sợ rồi. Đạn pháo và cả lựu đạn, trúc lôi dự trữ cũng đủ để Giang Siêu dùng cho trận chiến này.
Chỉ cần hắn sắp xếp hợp lý thì đánh bại quân Khiết Đan, chống lại quân Đại Triệu của Trịnh Thế Dân đều không thành vấn đề.
Giang Siêu có chút đáng tiếc vì súng trường vẫn chưa nghiên cứu thành công. Nếu không, chỉ cần đội súng trường nghìn người thì quét sạch một trăm nghìn người cũng là chuyện nhỏ.
Giang Siêu để Đông Ly Ưng ở lại, dẫn theo Đông Ly Sơn và Nam Minh Đồ và cả Quỳnh Phương.
Các tướng sĩ của tộc Dạ Lang là người mà hắn tin tưởng nhất. Giang Siêu chọn ra một nghìn người trong đó làm đội thân vệ của mình. Sức chiến đấu của một nghìn người này trong toàn quân Con Cháu xem như là mạnh nhất.
Khi biết Giang Siêu lại sắp xuất chinh, Tô Tiểu Tiểu và Tô Tiểu Thảo khóc lóc không thôi. Tô Tiểu Thảo càng ôm chặt lấy cổ Giang Siêu không chịu buông tay.
Không dễ gì dạo này mới có thời gian ở cùng Giang Siêu, hưởng thụ cảm giác cưng chiều của Giang Siêu dành cho mình. Nhưng chưa được bao lâu mà Giang Siêu phải xuất chinh rồi.
Nghĩ đến chuyện Giang Siêu có thể phải đối mặt với nguy hiểm, không chỉ có Tô Tiểu Tiểu và Tô Tiểu Thảo, mà ngay cả Tống Ninh Tuyết cũng không yên tâm, nàng cứ muốn phải đi cùng Giang Siêu.
Chỉ là, Giang Siêu từ chối nàng, mặc dù võ lực Tống Ninh Tuyết rất mạnh, tướng lĩnh bình thường e rằng cũng không phải đối thủ của nàng.
Nhưng Giang Siêu thật sự không muốn nàng đi mạo hiểm với mình. Hơn nữa, núi Kháo Sơn cũng cần có Tống Ninh Tuyết. Bởi vì có Tống Ninh Tuyết nhúng tay vào nên chuyện luyện thép và luyện đồng cũng trở nên nhanh hơn.
Thậm chí nhờ có sự đôn đốc của Tống Ninh Tuyết, các hạng mục kỹ thuật đã đạt được tiến bộ cực lớn. Trước đây, Giang Siêu chỉ để cho những thợ rèn kia tự mình tìm tòi.
Suy nghĩ của những thợ rèn kia rất bảo thủ, trong một thời gian khó mà chấp nhận được những điều mới lạ.
Trong khi Tống Ninh Tuyết là người được Giang Siêu soi sáng bằng thí nghiệm vật lý, đồng thời cũng được hắn đặc biệt chỉ bảo, đương nhiên nàng sẽ mạnh hơn những thợ rèn này về mặt tri thức.
Có nàng điều phối, việc luyện thép càng ngày càng tốt lên. Giang Siêu rất cảm động bởi mấy người phụ nữ của mình. Người nào người nấy đều có thể khiến hắn bớt việc. Người nào người nấy đều có thể giúp đỡ được hắn.
Có các nàng ở đây, Giang Siêu có thể buông xuống rất nhiều chuyện để các nàng đi làm.
Vì vậy, Giang Siêu không để Tống Ninh Tuyết đi cùng. Mặc dù Tống Ninh Tuyết không muốn, nhưng dưới sự thuyết phục của Giang Siêu, cuối cùng nàng vẫn ở lại thôn Kháo Sơn.
Nhưng Tống Ninh Tuyết vẫn phái Tống Tiểu Nhã đi cùng Giang Siêu. Suy nghĩ của nàng là lúc Giang Siêu chinh chiến bên ngoài sẽ không thể chăm sóc tốt cho bản thân. Dù sao Tống Tiểu Nhã cũng là phụ nữ, đương nhiên sẽ giỏi hơn những tên đàn ông kia trong việc chăm sóc người khác.
Giang Siêu vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết kia của Tống Ninh Tuyết, hắn liền biết nếu như hắn từ chối, có lẽ Tống Ninh Tuyết sẽ tự mình đi theo hắn.
Hắn chỉ đành đồng ý với nàng. Nói ra, dù gì ở bên cạnh có một người phụ nữ chăm sóc cũng vẫn rất tốt.