Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nói quân Con Cháu mạnh đến mức khiến kẻ địch chỉ nghe tên thôi là bị dọa sợ vỡ mật cũng không quá. Mới trải qua vài đợt đánh nhau, quân Doanh Châu đã bị giết gần hết, chỉ còn lại vài nghìn người.

Vài nghìn người kia sợ đến mức chạy lùi ra sau. Chỉ là khi bọn chúng chạy trốn, lại phát hiện mình bị quân Con Cháu bao vây.

Chủ tướng và vài tên phó tướng thấy xung quanh chỉ có khoảng hai nghìn quân Con Cháu thì rất ngạc nhiên.

Bọn chúng có bảy nghìn người, thế mà lại bị hai nghìn quân Con Cháu đánh tơi bời, chỉ còn lại không đến một nghìn người.

Chủ tướng tuy rằng rất không cam lòng, nhưng cũng rất khâm phục. Bọn chúng thật sự không thể đánh lại quân Con Cháu, là do gã suy nghĩ quá ngây thơ rồi.

Không chỉ có một mình gã suy nghĩ ngây thơ, mà toàn bộ quân Doanh Châu đều suy nghĩ ngây thơ. Bọn chúng sao có thể là đối thủ của quân Con Cháu. Cho dù quân Con Cháu chỉ có ba nghìn người, thì cũng không phải là không thể đoạt được Doanh Châu.

“Ta bằng lòng đầu hàng…” Chủ tướng rất sảng khoái đầu hàng, nói với Bắc Quỳnh Phương vừa đi ra khỏi quân Con Cháu.

Cho dù có đánh nữa thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, kết quả sẽ chỉ là hoàn toàn bị chém giết, không bằng nhân lúc còn sớm đầu hàng.

Gã vừa nói đầu hàng, đám binh lính bên dưới vội vàng ném vũ khí xuống.

“Giơ lên tay! Xếp hàng theo thứ tự…” Một tên úy quan bên quân Con Cháu quát lớn với đám quân Doanh Châu còn lại.

Hắn ta vừa dứt lời, đám quân Doanh Châu ngoan ngoãn giơ tay bước lên.

Chủ tướng thành thứ tư bị Bắc Quỳnh Phương trông coi. Gần một nghìn tù binh thì bị Bắc Quỳnh Phương phái người đưa ra sau.

Trận chiến bao vây đánh viện binh đầu tiên xem như hoàn thành hoàn mỹ. Không chỉ có như thế, Bắc Quỳnh Phương còn báo lên dự tính bước tiếp theo của mình.

Kế hoạch chiến đấu của Bắc Quỳnh Phương rất đơn giản. Đó là lợi dụng chủ tướng thành thứ tư đi mở cửa thành rồi đoạt cửa thành.

Thành chủ thứ tư biết ý đồ của Bắc Quỳnh Phương. Tuy rằng gã cực kì không cam lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo ý của Bắc Quỳnh Phương.

Bên này, Đông Ly Ưng đang đợi chiến báo từ phía trước. Rất nhanh sau đó, phần chiến báo đầu tiên đến từ Bắc Quỳnh Phương được đưa lên.

Biết Bắc Quỳnh Phương đã tiêu diệt viện binh thành thứ tư và bắt gần nghìn người làm tù binh, trên mặt hắn hiện lên ý cười.

Phần chiến báo này nằm trong dự đoán của hắn. Hiện giờ hắn đang đợi chiến báo đến từ các thành khác.

Sau đó, chiến báo từ các nơi khác lần lượt được đưa đến. Khoảng bảy ngày sau, tất cả mười ba thành Doanh Châu đến chi viện đều bị đánh bại.

Thậm chí còn có bảy thành bị đoạt. Mấy thành còn lại bởi vì quá xa cho nên tạm thời chưa có chiến báo đoạt thành.

Có điều, chắc chắn là không bao lâu nữa sẽ có chiến báo được gửi đến.

Bảy vạn quân Doanh Châu ở tiền tuyến bị tiêu diệt gần năm vạn, bị bắt làm tù binh hơn một vạn. Hiện giờ chỉ còn lại năm thành và thành thứ nhất ngay trước mắt.

Lúc này, Đông Ly Ưng đứng dậy, nhìn về về thành thứ nhất ở cách đó không xa, bên môi hiện lên ý cười chế giễu.

Đã tới lúc phải đoạt được thành thứ nhất rồi. Trước đó không đoạt thành, không phải vì hắn không đoạt được thành, mà là vì hắn phải dùng thành thứ nhất để làm mồi câu.

Hắn nói với quan quân tộc Dạ Lang phía sau: “Chuẩn bị khinh khí câu. Đến lúc phải cho thành thứ nhất biết là uy danh quân Con Cháu không phải bị tâng bốc mà có.”

Mấy ngày bao vây thành, ngoài đợt tấn công ở ngày đầu tiên ra thì quân Con Cháu không còn hành động nào khác nữa, khiến cho quân Doanh Châu thành thứ nhất tưởng rằng quân Con Cháu không dám tấn công thành.

Bọn chúng thậm chí cảm thấy quân Con Cháu bị bọn chúng dọa sợ rồi. Có điều, bọn chúng đang cảm thấy khó hiểu khi đã qua vài ngày rồi mà viện quân từ các thành còn chưa đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK