Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn trên đầu tường Đông Hình Quan, Nhạc Bằng Cử nhìn thấy hai bên chém giết, cuối cùng hắn ta đã hiểu tại sao Giang Siêu lại thả quân Khiết Đan qua quan rồi.

Hắn ta cũng hiểu ra tại sao Giang Siêu lại phái ra hai nhóm trà trộn vào hai phe, đó là vì Giang Siêu muốn gây ra hỗn loạn, khiến cho bọn họ hỗn chiến.

Trong màn đêm, tạm thời nhân mã hai bên không rõ tình hình, một bên thì tưởng là đám Giang Siêu muốn bỏ quan chạy trốn, một bên thì cho rằng quân địch trước mặt là kẻ thù đã giết chủ soái bọn họ.

Vì thế, hai bên đã lâm vào chém giết kịch liệt.

Cũng bởi vì binh sĩ hai bên đều không rõ tình hình, thoáng chốc quân hai bên đan vào nhau, chiến trận biến thành chỗ ta có người của ngươi, chỗ ngươi có người của ta. Tình huống như thế này thì chỉ để lại một kết quả.

Hoặc liều mạng chém giết, rồi chạy ra ngoài, hoặc ra sức giết địch rồi tử trận. Hoặc là quay người bỏ chạy.

Nhưng kết cục của việc quay người bỏ chạy, chắc chắn là sẽ bị giết nhanh nhất. Dù sao, khi hai bên lao vào đánh nhau thì đã không còn đường để chạy nữa rồi.

Chạy hướng nào cũng chết, điều tối kỵ nhất trên chiến trường chính là bỏ chạy, với cả khi hai bên đánh nhau mà bên nào mất đi chiến ý thì bên đó sẽ chết nhanh hơn.

Sức chiến đấu của quân Đại Triệu vốn không mạnh, nhưng sau khi quân của hai phe có mặt ở khắp mọi nơi thế này, vì mạng sống, bọn họ đành phải ra sức giết địch.

Nhưng cũng có một số ít bắt đầu lui về sau. Sau khi bọn họ phản ứng lại, bọn họ muốn bỏ chạy.

Nhưng vào lúc bọn họ rút lui thì bất ngờ có nhiều quả đạn pháo bắn tới, không chỉ vậy, không biết từ khi nào mà phía sau đã xuất hiện gần một vạn quân Con Cháu.

Đường lui của họ đã bị chặt đứt hoàn toàn.

Đi lên thì chết, lùi về cũng chết, quân Con Cháu không hề cảm thấy thương hại, bọn họ nhìn thấy quân địch đang lùi thì toàn lực triển khai vây giết.

Những binh sĩ quân Con Cháu thì ép quân Đại Triệu buộc phải liều mạng với quân Khiết Đan. Còn Lương Tri Châu ở phía sau nhìn thấy quân đội bỗng tăng lên nhiều, nhất thời hắn ta vẫn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.

Điều khiến hắn ta thấy khó hiểu nhất đó là không biết từ lúc nào mà quân Con Cháu xuất hiện ở cả hai phía. Quân đội của bọn hắn bị ép tiến lên. Nhóm quân Con Cháu xuất hiện đột ngột này cứ thế biến họ thành nạn nhân rồi.

Quân Con Cháu đã bố trí từng đợt chặn đánh ở đường lui của quân Đại Triệu, không những vậy, phía sau còn có đạn pháo được nhắm bắn về phía này, những đợt hỏa lực ép quân Đại Triệu không thể không quay đầu đi liều mạng với quân Khiết Đan.

Cứ thế, tình hình chiến đấu càng ngày càng ác liệt, mặc dù sức chiến đấu của quân Đại Triệu không mạnh, nhưng đó là vì chưa đến lúc cần liều mạng.

Nhưng đến thời điểm nguy cấp như hiện tại, dưới tình huống không liều thì sẽ chết, bọn họ cũng chỉ có thể liều mạng chiến đấu với quân Khiết Đan.

Hai bên đều có thương tổn, chỉ là, dù sao quân Khiết Đan cũng là quân đội hung tàn, so với quân Đại Triệu thì mạnh hơn nhiều. Tỉ lệ thương vong của hai bên là khoảng hai với một.

Hai lính Đại Triệu đổi lấy một tên lính Khiết Đan, cứ đánh như thế làm cho bên quân Khiết Đan càng ngày càng có ưu thế.

Cứ theo đà này thì rất có thể quân Đại Triệu sẽ bị giết hết, cuối cùng thậm chí là phá vòng vây.

Ở bên kia, sau khi Gia Luật Quang Minh hô một câu "binh của ta đâu", hắn ta nhìn thấy binh sĩ xông vào Đông Hình Quan, hắn ta rất ngạc nhiên.

Mãi một lúc vẫn chưa hồi thần, không phải nói Đông Hình Quan rất khó công phá à! Sao cứ thế là phá được rồi thế! Chẳng lẽ, quân Con Cháu bắn lượt này là để chuẩn bị rút quân!

Gia Luật Quang Minh nghĩ, chắc quân Con Cháu bên trong Đông Hình Quan đã rút lui rồi, nhưng nghĩ tới đây, không hiểu sao trong lòng hắn ta dâng lên một cảm giác nguy cơ, hắn ta cứ có cảm giác chuyện này quá kỳ lạ.

Nhưng thực tế bày ra trước mặt, hắn ta không thể không tin, nếu binh sĩ dưới trướng đã xông vào Đông Hình Quan gần hết, vậy hắn ta ở lại đây cũng chẳng để làm gì.

Hộ vệ cấp dưới của Gia Luật Quang Minh vội vàng hô gọi gần một nghìn cận vệ còn lại, bảo vệ Gia Luật Quang Minh vẫn còn hơi choáng đi đến Đông Hình Quan.

Tốc độ cũng làm nhanh hơn một chút, bọn họ cũng hết cách, nếu không tăng tốc thì sẽ bỏ rơi những đồng đội ở tiền phương.

Điều chủ yếu là, bên trong Đông Hình Quan không xảy ra chiến đấu, xem ra chắc là quân Con Cháu bỏ quan tháo chạy rồi, các binh sĩ đang truy đuổi.

Gia Luật Quang Minh cũng không quan tâm được nhiều thứ như thế, hắn ta phải đích thân đốc chiến. Tuyệt đối không thể để cho quân Con Cháu chạy mất, hắn ta phải đánh cho quân Con Cháu tan tác tả tơi ở trước Đông Hình Quan.

Gia Luật Quang Minh hận đến nỗi nghiến răng kèn kẹt, hận ý trong mắt cũng lên đến cực điểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK