Nếu như các sản phẩm còn tiếp tục không thể bán ra thì phương diện tiền bạc sẽ xuất hiện vấn đề.
Tuy nhiên, thu hoạch của tộc Dạ Lang tốt hơn so với tưởng tượng, vụ thứ hai cũng đã cấy rồi.
Theo hai cha con Đông Ly Sơn và Đông Ly Khoát, sản lượng lúa lai giống của quý thứ hai cao hơn quý thứ nhất, sau này chỉ có ngày càng tốt hơn.
Vì thế, Giang Siêu tạm thời không lo lắng về vấn đề lương thực. Chẳng qua là xung quanh huyện thành bị bọn quân phỉ chiếm, đối với huyện An Ninh, quả thật không phải chuyện tốt.
Giang Siêu đang suy nghĩ có phải nên giải quyết bọn quân phỉ ở xung quanh ba huyện thành không, cũng vừa hay có thể làm thông con đường đi đến Châu phủ.
Đến ngày thứ mười ba, cuối cùng tình báo viên cũng truyền tin tình báo từ Châu phủ về.
Lúc này phủ Ninh châu bị gần một trăm nghìn đại quân của thất phỉ Ninh châu bao vây , ba trăm nghìn quân Châu phủ bị nhốt trong thành mười mấy ngày rồi. Bọn Ninh châu thất phỉ tấn công thành vô số lần, suýt chút nữa đã đánh tan thành trì.
Tuy nhiên, cuối cùng chúng đã bị Mộ Dung Cung đánh trả lại.
Vốn dĩ, Mộ Dung Cung kiên trì canh giữ thêm tháng nữa có lẽ cũng không thành vấn đề nhưng tình báo viên đã báo lại, Bạch Liên giáo cũng nhân cơ hội tạo phản, dẫn theo một trăm nghìn quân tiến công Châu phủ.
Hơn nữa, liên quân của Thất phỉ Ninh châu và liên quân của Bạch Liên giáo dường như đã liên kết với nhau, chuẩn bị hợp quân hai trăm nghìn người để công thành.
Cứ tiếp tục như vậy, e là Châu phủ sẽ mất, Giang Siêu rất lo lắng.
Tình báo viên mang tin tức về không bao lâu, quản sự phụ trách kiến tạo cửa hàng Đại Đông ở bến tàu An Ninh cũng tìm đến Giang Siêu.
Hắn nói với Giang Siêu, chủ nhân của bọn họ, Diệp Thanh Ảnh, bị nhốt ở Châu phủ. Nếu Châu phủ bị phá vỡ thì e là chủ nhân cũng bọn họ sẽ gặp nạn.
Dù sao, bất kể là đám Bạch Liên giáo hay là An Ninh thất phỉ đều sẽ bắt chủ nhân của cửa hàng Đại Đông Diệp Thanh ảnh đầu tiên.
Nếu Diệp Thanh Ảnh rơi vào trong tay của phỉ quân, kết cục e là sẽ rất thảm.
Sau khi biết tin, trong mắt Giang Siêu lộ ra sự lo lắng, hắn có chút tức giận vì Diệp Thanh Ảnh không nghe lời.
Hắn đã nói với Diệp Thanh Ảnh rằng có lẽ Châu phủ sẽ có nguy hiểm, cũng không biết vì sao nàng cứ không đi.
Bây giờ, Giang Siêu đối mặt với hai lựa chọn, một là rút lui để giữ thôn Kháo Sơn, không quan tâm đến chuyện bên ngoài, giữ được thôn Kháo Sơn và tộc Dạ Lang là được.
Nhưng nếu như Châu phủ bị đánh tan, khi phỉ quân rảnh tay toàn lực tấn công thôn Kháo Sơn, đối mặt với một trăm nghìn đại quan, thôn Kháo Sơn căn bản không thể nào giữ được.
Cho dù hắn có đại bác trong tay cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đám phỉ quân đó.
Bây giờ hắn trái lại hy vọng có thể chế tạo ra súng, lúc đó cho dù có nhiều quân đội đến đi nữa cũng chỉ đến để nộp mạng.
Trong tộc Dạ Lang đang sản xuất dây cao su, tính dán kít tuy không thể nào so sánh với dây cao su bịt kiến ở thời hiện đại, nhưng tuyệt đối cũng đủ dùng.
Bây giờ chỉ đợi các bộ phận của máy hơi nước được chế tạo ra sau đó tiến hành thí nghiệm.
Chỉ cần máy hơi nước có thể thành công, tốc độ công nghiệp sản xuất và kỹ thuật chắc chắn sẽ tăng bước lớn.
Giang Siêu còn có thể chế tại một máy tiện hơi nước, tất cả đồ vật đuề có thể từ từ làm ra được.
Ngay vào lúc Giang Siêu đang khổ não vì không có thời gian để hoàn thành máy hơi nước thì Mộ Dung Minh Hiên lại chạy đến thôn Kháo Sơn.
Cả người hắn ta trông có vẻ vô cùng nhếch nhác, quần áo cũng rách nát, môi khô nứt, thần sắc cũng vô cùng tiều tuỵ.
Có vẻ khi đến hắn ta đến thôn Kháo Sơn e là đã chịu không ít khổ cực.
Quãng đường từ Châu phủ đến thôn Kháo Sơn không biết có bao nhiêu phỉ quân, hơn nữa Mộ Dung Minh Hiên còn không quen đường, hắn ta có thể tìm được đến đây đã là rất không tồi rồi.
“Sư phụ, người mau nghĩ cách cứu phụ thân ta đi, chậm một bước, sợ rằng Châu phủ sẽ bị phá mất." Khi ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Giang Siêu, Mộ Dung Minh Hiên trông mong nói với hắn.
Mộ Dung Chỉ Tình ở một bên nghe thấy vậy, trong mắt tràn ngập lo lắng.
Đệ đệ đến khiến nàng ta biết rằng, có lẽ phụ thân ôm ý nghĩ muốn sống chết cùng với Châu phủ rồi. Ông sợ nếu thành trì bị phá, con trai mình cũng sẽ chết theo, nên ông đẩy con trai ra ngoài, để cho hắn ta đến gia nhập với Giang Siêu.
Đối với Mộ Dung Cung, nơi có Giang Siêu có lẽ mới là nơi an toàn nhất.
Dù sao, chuyện Giang Siêu khiến phỉ quân An Ninh của Trương Thông đại bại, chỉ dùng hơn hai ngàn người diệt sạch quân Trương Thông sớm đã truyền đến tai ông ta.
“Đừng lo lắng, ta sẽ nghĩ cách, ngươi hãy nghỉ ngơi cho tốt trước đã. Hơn nữa, vừa lúc ta có việc cho ngươi làm đây." Giang Siêu đỡ Mộ Dung Minh Hiên dậy.
Giang Siêu đang lo không tìm được người giám sát máy hơi nước, mà Mộ Dung Minh Hiên lại là lựa chọn tốt nhất, dù sao cuốn sách vật lý hắn viết cũng đã được giao cho Mộ Dung Minh Hiên.
Giang Siêu cũng đã dạy Mộ Dung Minh Hiên một thời gian, hắn chỉ cần giao nguyên lý và bản vẽ của máy hơi nước cho Mộ Dung Minh Hiên, hắn ta chắc chắn có thể hoàn thành việc chế tạo máy hơi nước.
Giang Siêu rất mong chờ sự xuất hiện của máy hơi nước, nếu như có thể, hắn dự định chế tạo một máy tiện hơi nước và máy đúc khuôn hơi nước.
Sự xuất hiện của máy tiện sẽ làm cho công nghệ công nghiệp phát triển với tốc độ chóng mặt.
Chỉ cần chậm rãi thành thục kỹ thuật, thậm chí trong thời gian ngắn hắn có thể khiến công nghiệp từ thời đại hơi nước phát triển đến thời đại điện khí.
Chờ sau khi sắp xếp cho Mộ Dung Minh Hiên xong, Giang Siêu bắt đầu viết kiến thức của mình về nguyên lý và bản vẽ máy hơi nước.
Cho dù hắn muốn Mộ Dung Minh Hiên đi phụ trách chuyện máy hơi nước, hắn vẫn muốn Mộ Dung Minh Hiên xử lý đơn giản chút, để Mộ Dung Minh Hiên tự mình đi tìm tòi còn không biết phải đợi tới khi nào.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, hắn định đứng dậy đi đến Châu phủ, tìm cách giải vây cho Châu phủ. Nhưng đối mặt với gần hai mươi vạn phỉ quân, nhân số chênh lệch bên quân mình quá lớn.
Muốn giải vây cho Châu phủ, e rằng sẽ không dễ dàng như vậy.
Hơn nữa, nếu một khi tư binh hắn phái ra để Hoàng đế bên kia tra ra, sợ là sẽ rất phiền toái!
Nhưng bất kể như thế nào, Giang Siêu cũng không muốn Châu phủ rơi vào tay phỉ quân và Bạch Liên giáo, không chỉ bởi vì Mộ Dung Cung, mà còn bởi vì Diệp Thanh Ảnh còn bị vây trong đó.
………………..
Kinh Đô, Trấn Quốc Công phủ Trịnh An, lúc này Trịnh An đang ở trong thư phòng, phía trước là thủ hạ tin cậy của ông ta, vẻ mặt ông ta u ám nhìn tâm phúc trước mặt.
"Ý của ngươi là, Trương Thông đã bị Giang Siêu kia đánh bại, toàn quân bị diệt sao?"
Tâm phúc nghe thấy vậy, vội vàng trả lời: "Đúng vậy, Quốc công, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?” Xin hãy để đám người Lỗ Minh bao vây thôn Kháo Sơn, giết chết Giang Siêu, hay là chỉ bao vây mà không tấn công hắn!”
Nói đến đây, tâm phúc nhìn về phía Trịnh An, trong ánh mắt mang theo chút thấp thỏm nói.
Hắn ta có thể cảm nhận được lúc này Trịnh An đang ở bên bờ bộc phát. Nếu có điều gì sơ suất, hắn ta có thể sẽ phải gánh chịu hậu quả.
Con trai bị Giang Siêu tính kế, bị Mộ Dung Cung bắt lại, hiện tại còn chưa rõ sống chết ra sao.
Mặc dù Trịnh An biết rõ chuyện này, nhưng vì đại kế tạo phản nên phải nhịn xuống. Coi như không có chuyện gì xảy ra.
Mà tất cả những điều này đều tại Giang Siêu, Trịnh An đã hận hắn đến mức nghiến răng nghiến lợi, một lòng muốn đẩy hắn vào chỗ chết.