Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ không thể ngờ được Giang Siêu lại xuất hiện ở bên kia, còn dẫn theo người tới đây, và cả vũ khí nổ mạnh đáng sợ kia là gì?

Nó dường như còn lợi hại hơn thứ dạng ống của đám cướp. Nếu không có nó thì chắc là hiện giờ bọn họ đã thua, chỉ caó thể trơ mắt nhìn đám cướp giết sạch bọn họ.

Sức chiến đấu của quân châu phủ cũng không kém, chỉ là chỉ huy không ra gì mà thôi. Nếu để Mộ Dung Chỉ Tình xảy ra chuyện thì tên tướng lãnh kia sẽ khó mà ăn nói với Mộ Dung Cung.

Dưới ánh đuốc, Giang Siêu và hai trăm quân Con Cháu lập tức lao lên đánh với bốn năm trăm tên cướp.

Vũ khí va chạm, nhiệt huyết tận trời, sát ý dày đặc tản ra từ bên quân Con Cháu.

Tiếng chém giết rung trời. Máu tươi văng tung tóe.

Giang Siêu phấn khích giết địch, giơ tay lên chém xuống, nơi đi qua không một kẻ còn sống.

Trên người hắn dính đầy máu, đều là máu của kẻ địch.

Những tên cướp xông lên đánh về phía hắn, còn chưa kịp tới gần hắn thì đã bị hắn chém chết rồi.

Thấy cảnh này, quân châu phủ rất ngạc nhiên và khó tin, thậm chí còn có một chút sợ hãi.

Giang Siêu thế mà lại mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ không biết bao nhiêu lần. Có tên thư sinh yếu đuối nào lại có thể đi trên chiến trường như vào chỗ không người giống hắn chứ?

Giết địch giống như xắt rau, thật sự là không thể diễn tả hết bằng lời.

Khoảng nửa giờ sau, bốn năm trăm tên cướp đánh về phía gò đất đều bị giết sạch sẽ.

Trên gò đất, đám người Giang Siêu đều dính đầy máu, không biết là máu của kẻ địch hay là của mình nữa.

Sát khí toát ra từ trên người bọn họ khiến đám cướp và đám lính quân châu phủ đều sợ hãi.

Giống như những người trên gò đất là ma quỷ. Trong nhất thời, đã không còn ai dám tấn công sang bên này.

Trên gò đất, hai pháo cối mìn tre liên tục bắn ra mìn tre. Trong chiến trường bên dưới, đám cướp bị nổ kêu cha gọi mẹ, bắt đầu chạy trốn lung tung.

Đám cướp mới vừa làm cho quân châu phủ cực kì chật vật, suýt nữa toàn quân bị diệt, lúc này lại trở thành chó nhà có tang.

Sau khi có hơn phân nửa đám cướp thương vong, gần một nghìn tên cướp còn lại chuẩn bị rút lui.

Bọn họ vừa đánh vừa lùi về phía một bên khác.

Thấy cảnh này, Giang Siêu vung đao lên, chỉ vào đám cướp đang chạy trốn, giận dữ hét lên: “Giết! Hôm nay bọn họ dám đánh tới đây, vậy để cho bọn họ chôn ở đây hết đi!”

Theo tiếng hét của Giang Siêu, hai trăm quân Con Cháu lập tức lao lên đám cướp.

Thấy đám người Giang Siêu xông tới, đám cướp vốn đang có chút trật tự lập tức hoảng sợ, dốc sức chạy trốn.

Lúc này, ở trong mắt bọn họ, đám người Giang Siêu giống như là sát thần.

Cầm đầu đám cướp muốn ổn định đám cướp, lại không thể ngăn cản đám cướp chạy tán loạn.

Đám lính quân châu phủ ngạc nhiên mà nhìn, cả buổi chưa hồi hồn lại. Giang Siêu mới vừa trở về đây thôi, lại có thể đánh tan đám cướp, sao có thể chứ…

Lúc này, trên chiếc xe ngựa chính giữa, giọng nói yếu ớt của Mộ Dung Chỉ Tình vang lên: “Còn không mau đuổi theo!”

Quân châu phủ hồi hồn lại, lập tức đuổi giết đám cướp còn lại.

Bởi vì có mìn tre và có đám Giang Siêu đánh giết, gần ba nghìn tên cướp chỉ còn lại khoảng một nghìn tên cướp. Đám cướp vừa chạy trốn thì quân châu phủ đã đuổi theo.

Bên này, Giang Siêu cũng dẫn theo hai trăm quân Con Cháu đuổi theo.

Giang Siêu lập tức gặp phải một tên cướp cưỡi ngựa.

Trên người gã có khí thế hơn người, vừa xem là biết có thực lực không bình thường. Đám quân châu phủ cảm nhận được khí thế trên người gã, vô thức khựng chân lại.

Gã nhìn về phía Giang Siêu với ánh mắt tràn đầy giận dữ và thù hận. Gã chém mạnh trường đao trong tay về phía Giang Siêu.

Tiếng đao mang theo tiếng xé gió cộng thêm quán tính đến từ ngựa chiến gần như chém đứt không gian.

Thấy cảnh này, quân châu phủ giật hết cả mình, nhìn về phía Giang Siêu với ánh mắt thương hại. Uy lực đến từ một đao này thế nào cũng có thể chém chết Giang Siêu.

Ngay cả bên quân Con Cháu cũng giật mình muốn đi lên giúp đỡ. Nhưng chuyện xảy ra quá nhanh, bọn họ không phản ứng kịp.

Thấy Giang Siêu sắp bị chém trúng, mà Giang Siêu còn không hề lùi lại, chỉ vung đao chém lên.

Đao thép trên tay hắn và đao trên tay tên cướp chém vào nhau.

Keng… một tiếng gãy giòn vang lên, đao của tên cướp bị chém đứt, mà thế đao của Giang Siêu vẫn không giảm.

Phụt… ánh đao lướt qua cổ tên cướp, chém bay đầu của gã, máu văng tung tóe, xung quanh lập tức trở nên yên lặng.

Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ khó tin, dường như không thể tin nổi là Giang Siêu có thể chém chết tên cướp cầm đầu thực lực mạnh mẽ, càng không thể tin nổi là đao của Giang Siêu lại sắc bén đến mức chém đứt đao của tên cướp.

Khi mọi người còn đang ngạc nhiên, Giang Siêu đã dẫn quân Con Cháu tiếp tục đánh nhau với đám cướp.

Đao thép chém qua, phần lớn đao trên tay đám cướp đều bị chém đứt. Binh khí kém chất lượng khiến trận chiến nghiêng về phía một bên.

Quân châu phủ vừa chạy tới gần thì thấy hai trăm quân Con Cháu chém đám cướp như xắt rau, đao thép sắc bén giống như thanh đao trong tay Giang Siêu khiến bọn họ tràn đầy chấn động và hâm mộ.

Có loại đao thép như thế thì cần gì phải lo lắng không thắng được kẻ địch mạnh? Chắc là ngay cả kẻ địch mạnh cũng sẽ cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với đao thép.

Ai có thể tiếp tục kiên trì đánh nhau khi bảo đao có thể chém đứt đao trong tay mình? Khoảnh khắc đao gãy cũng chính là khoảnh khắc ngươi chết!

Trên chiến trường, vũ khí thường quyết định sự sống chết của binh lính. Vũ khí tốt có thể khiến binh lính sống lâu hơn một chút, thậm chí còn có thể sống sót trong những trận chiến tàn khốc. Còn vũ khí kém thì sẽ làm binh lính không cam lòng mà chết đi.

Cho dù quân đội có mạnh hơn nữa, nhưng nếu binh khí không đủ hoàn mỹ, thì kết quả đều sẽ là thua, thậm chí chết hết cả quân.

Đám cướp trước mắt chính là vậy, gần một nghìn tên cướp bị hai trăm quân Con Cháu đuổi giết đến mức sợ hãi.

Có những tên cướp muốn đầu hàng, tuy quân Con Cháu tha cho bọn họ, nhưng quân châu phủ lại không định bắt tù binh, trực tiếp chém chết bọn họ.

Có khoảng một trăm tên cướp chạy thoát. Nhưng bọn họ đã hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu, còn cực kì sợ hãi, sợ hãi vì gần một nghìn người bị hai trăm người chém giết.

Bởi vì chuyện giết tù binh, quân châu phủ và quân Con Cháu suýt chút nữa xảy ra xung đột.

Tuy rằng quân Con Cháu có sức chiến đấu rất mạnh, nhưng mà trải qua các lớp giáo dục của Giang Siêu, bọn họ đã biết kiềm chế, biết không ngược đãi và giết tù binh. Kẻ địch buông vũ khí, bị dọa sợ, không cần phải giết nữa.

Quân châu phủ không giỏi chiến đấu, lại rất giỏi giết tù binh.

Giang Siêu lạnh lùng nhìn về phía tướng quân quân châu phủ, đè xuống lửa giận của quân Con Cháu bên mình.

Hắn dẫn quân Con Cháu đi qua. Mộ Dung Chỉ Tình dường như bị thương nặng, hắn cần phải về nhìn xem, chuyện quét dọn chiến trường thì giao cho quân châu phủ.

Khi hắn trở lại đoàn xe ngựa, hắn thấy bên ngoài có nhiều thi thể lưu dân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK