Mục lục
Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương Bạch Tô (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong câu này thì thế hệ con nhà giàu thứ hai này cảnh giác nhìn Đỗ Đỗ, sau đó phất tay.

Đi cùng còn có năm sáu thành viên, nhìn thấy thế hệ con nhà giàu thứ đeo hoa tai này vẫy vẫy tay, mấy người đó đã đặt Chu Tiểu Mông xuống, sau đó vây quanh Đỗ Đỗ.

“Các anh em, có người tới cướp cô dâu, các người nói nên cái gì đây?”

Thế hệ con nhà giàu thứ hai này nhìn Đỗ Đỗ một vòng, sau đó nâng cao giọng nói.

“Xử anh ta!”

Các thành viên trong đội vây quanh Đỗ Đỗ đồng thanh nói, háo hức muốn thử.

Nhìn thấy hiện trường sắp còn có một trận đánh nhau, Chu Tiểu Mông ở bên kia lộ ra vẻ lo lắng rõ ràng.

Tuy rằng cô ấy biết Đỗ Đỗ rất giỏi nhưng dù sao anh ta cũng vừa mới khỏi bệnh, trong thời gian ngắn đã trải qua hai lần chiến đấu, cô ấy có chút lo lắng rằng Đỗ Đỗ sẽ quá sức.

“Này! Các người không phải chỉ muốn tôi trở về kết hôn sao? Có dám tỉ thí với tôi hay không, ở đây bắt nạt người lạ có ích lợi gì.”


Chu Tiểu Mông vẫn không chịu nổi, bước tới đứng ở bên cạnh Đỗ Đỗ, nhìn thế hệ con nhà giàu thứ hai này không chút sợ hãi, lớn tiếng hét lên.

“Ha ha ha, các anh em, có người nói rằng tôi bắt nạt người lạ, hơn nữa còn muốn tỉ thí với tôi.”

Thế hệ con nhà giàu thứ hai này cười một tiếng cực kỳ cường điệu, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt, dường như đang nói chuyện với anh em đội của mình, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Đỗ Đỗ đang ở một bên, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.

“Vừa rồi không phải là anh còn rất vênh váo sao? Tại sao bây giờ lại trốn phía sau lưng người phụ nữ?”

Thế hệ con nhà giàu thứ hai này trực tiếp lướt mắt qua bên người Chu Tiểu Mông, khinh thường nhìn Đỗ Đỗ, khóe miệng hiện lên nụ cười giễu cợt.

“Trước đây tôi thực sự chỉ muốn mang cô đi thôi, nhưng bây giờ thì khác. Những kẻ khiêu khích tôi đều phải trả giá!”

Giọng của thế hệ con nhà giàu thứ hai này càng ngày càng cao, nói đến mấy chữ cuối cùng thì giọng nói cũng đã trở nên rất sắc bén.

“Các người…”

Chu Tiểu Mông đã bị bọn họ làm tức giận đến run người, cô ấy nghiến răng nghiến lợi, vừa định đi phản bác thì cô ấy đột nhiên cảm thấy cánh tay mình bị nắm lấy. Sau đó là giọng nói bình tĩnh của một người đàn ông từ phía sau cô ấy vang lên.

“Không sao đâu, tôi sẽ giải quyết theo cách họ thích.”

Giọng nói của Đỗ Đỗ không lớn, nhưng mà lại mang đến cho người ta cảm giác an lòng khó tả.

Nhìn lại Đỗ Đỗ, cô ấy thấy trên mặt anh ta vẫn không hề có một chút sóng gió nào, cũng không để những người này vào mắt thì cô ấy mới yên tâm một chút.

Chu Tiểu Mông mở miệng muốn bảo Đỗ Đỗ cẩn thận, nhưng mà cuối cùng lại không nói nên lời.

Vừa nói xong câu nói vừa rồi thì Đỗ Đỗ kéo Chu Tiểu Mông phía sau rồi tiến lên hai bước đối diện với thế hệ con nhà giàu thứ hai này và các thành viên trong đội của anh ta.

“Ồ, đây là anh hùng cứu mỹ nhân sao, tôi nhìn mà cảm thấy rất xúc động đó.”

Thế hệ con nhà giàu thứ hai này vỗ tay một cách khoa trương, lúc nhìn Đỗ Đỗ thì trong miệng lại phát ra một âm thanh kỳ quái khác.

Sau đó, các thành viên trong nhóm phía sau anh ta cũng bật ra một tràng cười lớn.

“Nào, hãy giải quyết theo cách anh muốn giải quyết nó và rời khỏi đây càng sớm càng tốt.”

Đỗ Đỗ không để ý tới mấy lời công kích của bọn họ, thản nhiên nói chuyện, vẻ mặt bình tĩnh như cũ.

Vốn dĩ thế hệ con nhà giàu thứ hai này cảm thấy bọn họ đã làm nhục Đỗ Đỗ thành công nên có cảm giác thành tựu, nhưng mà Đỗ Đỗ vẫn luôn bày ra thái độ thờ ơ, giống như không nghe thấy.

Đặc biệt chính là thái độ thờ ơ nói rằng hãy giải quyết sự việc theo cách họ muốn giải quyết. Điều này khiến cho thế hệ con nhà giàu thứ hai này cảm thấy Đỗ Đỗ đang cố ý, hơn nữa còn biến bọn họ càng giống như đám hề.

“Tốt tốt tốt!”

Nói xong ba chữ “tốt”, thế hệ con nhà giàu thứ này vỗ tay.

“Là do anh nói giải quyết vấn đề theo cách của chúng tôi đó, chút nữa đừng trách chúng tôi không bắt nạt anh, từng người trong chúng tôi sẽ đánh nhau với anh.”

Nói xong, khóe miệng thế hệ con nhà giàu thứ này nở ra một nụ cười, anh ta đã không thể nhịn được mà muốn dạy Đỗ Đỗ một trận rồi. Nói cho cùng thì Chu Tiểu Mông cũng là vợ chưa cưới được chỉ định của anh ta, không nói tới có thích hay không nhưng mà trước mặt một người phụ nữ thì anh ta vẫn cần duy trì thể diện của đàn ông.

Nhưng mà Đỗ Đỗ chưa kịp nói thì Chu Tiểu Mông đã không nhịn được hét lên.

“Này! Anh đừng có mà không biết xấu hổ, các anh có nhiều người như vậy mà còn đời thay phiên nhau đánh sao? Thật đáng xấu hổ!”

Dù sao thì chuyện xảy ra cũng là do cô ấy trước cho nên Chu Tiểu Mông thật sự lo lắng Đỗ Đỗ chịu không nổi, không thể không tranh luận với thế hệ con nhà giàu thứ này.

“Câm miệng, không được nói chuyện!”

Thế hệ con nhà giàu thứ này vốn dĩ cho rằng quyết định đấu luân phiên của mình là rất sáng suốt, không chỉ có thể đánh bại tên này mà còn có thể tạo dựng hình tượng hùng mạnh trước mặt Chu Tiểu Mông. Nhưng mà không ngờ Chu Tiểu Mông lại nói như vậy làm cho toàn bộ khuôn mặt của anh ta đen lại.

Dù sao thì cũng là trước mặt thuộc hạ của mình, Chu Tiểu Mông lại không chút lưu tình mà vạch trần bản chất của việc đánh luân phiên này khiến sắc mặt thế hệ con nhà giàu thứ này không tốt lắm.

“Nếu cô cho rằng chúng tôi bắt nạt anh ta, vậy thì tốt thôi, tôi sẽ phái một người ra đánh anh ta.”

Nói xong, thế hệ con nhà giàu thứ này quay đầu nhìn những người đàn ông phía sau, cuối cùng nhìn chằm chằm vào một người đàn ông béo cao 1,9 mét và nặng ít nhất 150 kg.

“Anh đi đánh anh ta đi.”

Anh ta thậm chí còn không gọi tên người đàn ông này, thế hệ con nhà giàu thứ này chỉ đưa tay chỉ thẳng vào người đàn ông cao lớn phía sau.

“Anh thật không biết xấu hổ, chọn người mạnh như vậy…”

Chu Tiểu Mông đang tức giận, khi cô ấy định nói gì đó thì Đỗ Đỗ đang ở trước mặt cô ấy không xa đột nhiên giơ tay cắt ngang.

“Được rồi.”

Đỗ Đỗ quay đầu gật đầu với Chu Tiểu Mông một cái, thoải mái nhìn cô ấy.

Anh ta biết Chu Tiểu Mông tranh cãi với những người này là vì anh ta, nhưng mà Đỗ Đỗ thật sự không để những người này vào mắt.

Sau khi nói với Chu Tiểu Mông một câu thì Đỗ Đỗ bình tĩnh nhìn bọn họ.

“Đừng có mà diễn anh anh em em nữa, một lát tôi sẽ cho cô xem ai mới được gọi là đàn ông.“

Nhìn thấy Đỗ Đỗ nói chuyện với Chu Tiểu Mông, thế hệ con nhà giàu thứ hai đã phát cáu. Anh ta tức giận nắm chặt tay, sau đó xua tay ra hiệu cho người đàn ông kia xông lên.

Nhưng Đỗ Đỗ chỉ hờ hững nhìn người đó, sau đó mắt nhìn về phía thế hệ con nhà giàu thứ hai.

“Tiết kiệm thời gian chút, các người cùng nhau lên đi.”

Giọng điệu của anh ta rất thản nhiên, tuy rằng đây là suy nghĩ chân thật của anh ta và cũng là thực sự muốn tiết kiệm thời gian. Nhưng mà câu nói này vừa thốt ra đã tạo ra một cú nổ, thế hệ con nhà giàu thứ hai cho rằng đây là lời chế giễu, khinh thường anh ta.

“Anh nói gì?”


Giọng nói của thế hệ con nhà giàu thứ hai cũng trở nên u ám, sắc mặt hết đen rồi lại trắng, muốn xác nhận với Đỗ Đỗ lần nữa.


Bởi vì nhìn Đỗ Đỗ cũng không giống người có thể đánh nhau, mà khi Đỗ Đỗ đeo một cặp kính nhìn lại càng giống một học giả.


Trừ khi người này là một kẻ mất điên nếu không thì thế hệ con nhà giàu thứ hai không thể tin rằng một người đàn ông có vẻ yếu đuối và nhu nhược lại thách thức tất cả họ.


Điều quan trọng nhất là lời nói của Đỗ Đỗ đã khiêu khích uy quyền của anh ta một cách nghiêm trọng. Hơn nữa điều này còn khiến anh ta cảm thấy mình thật mất mặt trước phụ nữ và đàn em.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK