Vương Tiểu Đồng vội can ngăn Bạch Tô: “Không cần nhiều như thế! Chờ tớ sinh xong rồi mua vẫn kịp mà.”
Bạch Tô đương nhiên không nghe, nghiêm trang nói với Vương Tiểu Đồng: “Đây là quà tớ tặng cho Tiểu Tiểu Đồng, không liên quan tới cậu nhé.”
Chọn quần áo xong, Vương Tiểu Đồng trực tiếp về nhà, Bạch Tô muốn về bệnh viện thăm Phó Vân Tiêu, hai người chia tay nhau ở trước cửa cửa hàng mẹ và bé.
Nghe được tin tốt lành của Vương Tiểu Đồng, Bạch Tô vui vẻ hơn nhiều. Lúc nãy cô còn buồn lo, bây giờ chỉ còn nghĩ tới chuyện Vương Tiểu Đồng và Từ Sắt kết hôn, hoàn toàn không rảnh nghĩ tới chuyện mình với Phó Cảnh Hoài bị chụp lén lên hot search.
Đến bệnh viện, thấy Bạch Tô đã về, Phó Vân Tiêu mỉm cười dừng làm việc. Bạch Tô vô cùng vui vẻ, quên mất Phó Vân Tiêu còn bó thạch cao, chạy tới nhào lên đùi anh.
“Shhh…” Phó Vân Tiêu đau đến mức hít hà. Bạch Tô mới nhớ ra Phó Vân Tiêu còn đang là bệnh nhân, vội đứng lên hỏi anh có sao không.
“Bác sĩ! Bác sĩ!” Bạch Tô vừa kêu bác sĩ vừa đi ra ngoài. Phó Vân Tiêu kéo cô lại: “Anh không sao.”
Anh nhìn Bạch Tô bằng ánh mắt đầy cưng chiều. Cô vừa đau lòng vừa áy náy, liên tục nói xin lỗi Phó Vân Tiêu. Anh nhanh chóng đổi đề tài, cầm tay cô hỏi: “Chuyện gì mà em vui vẻ vậy?”
“Anh biết tin gì chưa? Vương Tiểu Đồng với Từ Sắt sắp kết hôn! Hơn nữa em cũng sắp làm dì rồi!” Thấy Phó Vân Tiêu thật sự không sao, Bạch Tô cũng yên lòng, sau đó phấn khởi chia sẻ.
Nghe vậy, Phó Vân Tiêu cũng rất vui. Một phần là vì Từ Sắt là anh em thân thiết với Phó Vân Tiêu từ nhỏ đến lớn, anh thật lòng vui mừng cho anh ta. Nguyên nhân chủ yếu là Bạch Tô vui vẻ nên anh cũng vui vẻ. Phó Vân Tiêu chưa bao giờ muốn Bạch Tô bận tâm chuyện công việc, bây giờ thấy có chuyện khiến Bạch Tô không lo nghĩ tới việc bình bị chụp lén, hơn nữa còn là hỷ sự, đáng để họ chuẩn bị quà cho Từ Sắt.
Tối hôm đó, chuyện Từ Sắt và Vương Tiểu Đồng sắp kết hôn xuất hiện trên hot search. Trang đầu của các trang báo mạng đều biến thành “Cô bé lọ lem gả vào nhà giàu, mình lại tin tưởng tình yêu.”
Ảnh chụp cùng câu chuyện của Từ Sắt và Vương Tiểu Đồng nhanh chóng nổi tiếng. Trước đó, Vương Tiểu Đồng chính là cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn, gia cảnh cực kỳ trong sạch, chưa từng yêu đương. Còn gia cảnh của Từ Sắt thì không còn bí mật trước truyền thông, trước giờ vẫn luôn đầy tai tiếng, bây giờ bỗng dưng muốn kết hôn, xem ra cũng là gặp phải tình yêu đích thực, con hư lạc đường biết quay lại.
Gần đầy, câu chuyện tình yêu máu cún của Bạch Tô và Mộ Vãn Vãn liên tục được đăng tải trên báo mạng, các loại bằng chứng, cốt truyện lật ngược khiến mọi người đã mất hết hứng thú, trở nên phiền chán với nó. Cho nên tin tức Vương Tiểu Đồng và Từ Sắt sắp kết hôn truyền ra bỗng trở thành dòng nước trong trên mạng, các loại chúc phúc các loại real love.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, Vương Tiểu Đồng có thai nên hành động bất tiện, giao hết chuyện vụn vặt cho Bạch Tô xử lý. Bạch Tô cũng vui vẻ giúp đỡ Vương Tiểu Đồng, cô lập tức trở nên bận rộn, không còn tâm trạng suy nghĩ tới chuyện mình với Phó Cảnh Hoài bị chụp lén.
Tin tức kết hôn của Từ Sắt và Vương Tiểu Đồng liên tục phát triển. Dần dần truyền thông bắt đầu đào móc ra anh em tốt của Từ Sắt và Phó Vân Tiêu tiếng tăm lừng lẫy, bạn thân của Vương Tiểu Đồng cũng là nhân vật phong vân khoảng thời gian trước, Bạch Tô. Kèm theo đó còn có tin Vương Tiểu Đồng mang thai, nhưng điều đó không ảnh hưởng mọi người cho rằng Từ Sắt và Vương Tiểu Đồng là chân ái. Bởi vì tin tức con nhà giàu gieo rắc tình yêu khắp nơi đã quá nhiều, đa số con nhà giàu sẽ chỉ thừa nhận con rơi con rớt chứ không bao giờ kết hôn với người mình không yêu. Thậm chí vì Từ Sắt và Vương Tiểu Đồng mà tin đồn Phó Vân Tiêu và Bạch Tô là tình yêu đích thực cũng xuất hiện, dư luận dần dần nghiêng về phía Bạch Tô.
Giống như vô tình cắm liễu liễu xanh rờn, chính Bạch Tô cũng không ngờ rằng sóng gió của mình lại nhờ Vương Tiểu Đồng mà được giải quyết. Gần đây cô rất bận rộn, ngày cưới của Vương Tiểu Đồng càng ngày càng đến gần, cuối cùng cũng đến ngày trước lễ cưới, Bạch Tô đến bệnh viện làm thủ tục giúp Phó Vân Tiêu. Cô đi ngang qua đám đông ồn ào, một cái tên quen thuộc truyền vào tai cô. Đó chính là “Vương Tiểu Đồng”.
“Các cậu nghe gì chưa? Vương Tiểu Đồng làm giả xét nghiệm mang thai, bị người khác vạch trần.”
“Thật hay đùa vậy? Chẳng phải họ sắp kết hôn rồi sao?”
“Ai mà biết, người tố cáo đang ở trong phòng, nghe nói còn có phóng viên tới đây.”
“Ôi dào, người trẻ tuổi thời nay càng ngày càng loạn.”
Người trong đại sảnh đang bàn tán về chuyện này. Bạch Tô ngẩn ra, sau đó nhanh chân lên lầu, đi thẳng vào phòng. Quả nhiên ngoài cửa phòng khám bu đầy phóng viên, người tố cáo cầm một đống giấy chứng nhận nhận phỏng vấn. Bạch Tô khó tin nhìn cảnh tượng này, nghe từng lời giải thích, cuối cùng kết luận Vương Tiểu Đồng không mang thai.
Bạch Tô không thể tin nổi. Từ khi họ đi dạo cửa hàng mẹ và bé, Vương Tiểu Đồng khuyên Bạch Tô mua ít quần áo, đáng nhẽ cô phải phát hiện sự khác thường. Nhưng cô đắm chìm trong niềm vui Vương Tiểu Đồng sắp kết hôn nên không phát hiện. Sau đó Vương Tiểu Đồng không ngừng làm phiền Bạch Tô, nhờ cô giúp đỡ xử lý việc vặt chung quanh. Bạch Tô biết tính cách của Vương Tiểu Đồng, cô ấy chưa bao giờ chủ động quấy rầy Bạch Tô, chỉ có mình quấy rầy cô ấy.
Hơn nữa cô ấy chỉ mới mang thai, còn chưa đến mức cần Bạch Tô giúp đỡ làm mọi việc. Vương Tiểu Đồng làm vậy chỉ có một lý do, đó là khiến Bạch Tô trở nên bận rộn.
Cuối dùng, dư luận trên mạng dần dần thay đổi, từ “Vương Tiểu Đồng và Từ Sắt là tình yêu đích thực” cho đến “Bạch Tô và Vương Tiểu Đồng là bạn thân”, lại đến “Tình yêu thuần khiết của Bạch Tô và Phó Vân Tiêu”, tất cả đều là âm mưu của Vương Tiểu Đồng và Từ Sắt, dần dần dắt mũi dư luận…
Vương Tiểu Đồng và Từ Sắt làm vậy là để giúp Bạch Tô và Phó Vân Tiêu dời lực chú ý. Trước kia Bạch Tô có chuyện gì cũng làm phiền Vương Tiểu Đồng, mà bây giờ, cô sợ Bạch Tô buồn bã khổ sở vì bị chụp lén với Phó Cảnh Hoài nên cô thà rằng mình bị vạch trần trước mặt dư luận cũng muốn giúp đỡ Bạch Tô vô điều kiện. Chỉ có Vương Tiểu Đồng mới làm được điều đó.
“Trời ơi!” nghĩ rõ ràng, Bạch Tô cảm thấy thật có lỗi với Vương Tiểu Đồng. Dường như mọi lời nói đã không thể biểu đạt tình cảm của Vương Tiểu Đồng với mình. Cô đã suy nghĩ kỹ, không thể kìm nén nổi cảm xúc của mình, thậm chí quên mất lần này tới bệnh viện là giúp Phó Vân Tiêu làm thủ tục mà sốt ruột chạy xuống lầu, chạy đến nhà Vương Tiểu Đồng.