Mục lục
Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương Bạch Tô (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông cụ An bỏ qua cái gọi là lãng phí thời gian của Caesar, tiếp tục nhìn Caesar và nói chuyện với Caesar.

Caesar khẽ cau mày, thuận theo chủ đề nói chuyện của ông cụ An đổi mà trả lời: "Vậy nếu cô ta còn sống, mua đống đổ nát này cần phải có chữ ký của cô ta. Nếu cô ta đã chết, chúng ta sẽ trực tiếp liên hệ với người thừa kế có liên quan để hoàn tất các thủ tục."

Caesar không hỏi Bạch Tô đang ở đâu, cũng không có chút quan tâm.

Chỉ nói về công việc.

Biểu hiện của Caesar trong khoảng thời gian này quá rõ ràng, không có chút nào lo lắng, cũng không có biểu hiện khác nào, ngoại trừ nói về công việc, thì cũng chỉ nói về công việc.

Kết quả là ông An, người đang nhiều lần thăm dò, không thể phân biệt thật giả... Ông ta nhìn chằm chằm vào Caesar một lúc lâu, rồi từ từ rút ánh mắt khỏi Caesar, giọng nói của ông ta dịu đi một chút, sau đó nói: "Tôi cũng nghe nói tin tức này không có giá trị tham khảo, chuyện này cậu cứ tiến hành bình thường là được rồi."

"Vâng, nếu không có chuyện gì, vậy cháu ra ngoài trước."

Caesar nhìn ông cụ An với ánh mắt thâm thúy, thấy ông cụ An không nói thêm, liền chuẩn bị rời đi.

Ông cụ An không nói gì để ngăn cản anh đi, khi Caesar chuẩn bị bước ra ngoài, ông cụ An đột nhiên vươn tay ngăn cản Caesar lại nói với Caesar: "Chờ đã, còn có một việc cần cậu làm."

Caesar dừng lại, quay người lại ánh mắt anh nhìn thẳng ông cụ An, rất hiển nhiên là muốn ông ta nói tiếp đi: "Bộ phận nghiệp vụ bên Châu âu chuẩn bị thu mua một công ty mới, cần cậu đi một chuyến."


Caesar không khỏi nhíu mày lại: "Không phải ông vẫn luôn phụ trách bộ phận nghiệp vụ bên Châu Âu sao?"

Caesar hỏi ngược lại một câu.

Thấy ông cụ An chậm rãi từ chỗ ngồi đứng dậy, lưng hướng về Caesar.

"Già rồi, có rất nhiều chuyện không còn đủ sức đủ kiên nhẫn nữa. Tập đoàn AC thuộc về lớp trẻ các cậu, trong tương lai, cậu sẽ dần đảm nhiệm công việc của các lĩnh vực khác của công ty, cậu phải chuẩn bị sẵn sàng đi."

Ông cụ An đang ngầm ám chỉ...

Tuy nhiên, Caesar dường như không tiếp lời nói này của ông cụ An, thay vào đó anh hỏi ông cụ An một cách bình tĩnh: "Tôi cần đi bao lâu?"

"Một tháng."

Ông cụ An thuận miệng trả lời rồi tiếp tục nói: "Cậu đi khảo sát một chút cái công ty này đi, nên lấy giá thu mua nào thì thích hợp, cặn kẽ kế hoạch thu mua không cần báo cáo với tôi, tự mình cậu quyết định là được."

"Được."

Sắc mặt Caesar không chút cảm xúc gật đầu một cái, giờ mới lại tiếp tục đi ra khỏi văn phòng.

Chỉ có điều là, sau khi Caesar đi ra khỏi văn phòng, ông cụ An lại gửi một email thông báo sắp xếp Caesar đi đến Châu Âu.

Không bao lâu, một email không có tên ghi chú gửi lại: So với ông anh ta thật sự thích hợp đi phát triển tập AC ra thế giới hơn, nhưng mà, ông không sợ anh ta sẽ đem sự nghiệp mà ông đã dày công khổ cực vất vả làm không cẩn thận đánh sập sao?

Ông cụ An nhìn email này, sau đó trả lời lại một câu: Tôi có lòng tin đối với bản thân.

Ông ta đã từng tìm một bác sĩ xóa bỏ ký ức của Caesar, vị bác sĩ này hết sức có quyền uy trong giới, ông ta đương nhiên tin tưởng.

Và trong những lần quan sát và cám dỗ Caesar cộng với vô số cuộc nói chuyện, ông ta cảm thấy rằng Caesar không thể có bất kỳ suy nghĩ nào khác.

Nếu đã như thế, tất nhiên chúng ta phải tận dụng mọi thứ một cách tốt nhất.

Ở phía bên kia, Bắc Mỹ trên một hòn đảo nhỏ.

Bạch Tô đã trải qua vài ngày thoải mái một mình trên hòn đảo nhỏ.

Nhưng trong lòng cô luôn có hai nút thắt níu cô lại, một là chuyện của công ty, hai là Caesar có phải là Phó Vân Tiêu không?

Erica ở bên cạnh người đó thì có sao không, nếu Erica không ở bên cạnh người đó... Vậy thì càng thêm suy nghĩ lung tung hơn, Bạch Tô mỗi ngày đều đang suy nghĩ có nên đi tìm Caesar hỏi rõ ràng hay không.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.

Cô nhấc máy, tên hiển thị trên điện thoại là Vương Tiểu Đồng.

"Tiểu Đông, cậu về nước rồi à?"

Khi Bạch Tô nói chuyện với Vương Tiểu Đồng, giọng điệu vẫn có chút vui vẻ.

"Rốt cuộc cậu cũng nghe máy rồi! Làm tớ sợ chết đi được!"

Trong điện thoại, Vương Tiểu Đồng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Ngay sau khi tớ trở về Trung Quốc, đã nghe tin về vụ nổ trong nhà của cậu, cậu có sao không?" Vương Tiểu Đồng nói với giọng rất lo lắng trong điện thoại.

"Đừng lo lắng, tớ đã ra nước ngoài... Nghỉ ngơi."

Bạch Tô do dự một chút.

Từ Sắt đã mở công ty mới ở nước ngoài và cần ở nước ngoài lâu dài.

Vì vậy Vương Tiểu Đồng cùng đi theo.

Bạch Tô có lẽ đã lâu không gặp Vương Tiểu Đồng, đương nhiên liền nói chuyện điện thoại một hồi.

"Cậu đi nghĩ một mình hả? Có cô đơn không, đúng rồi, trước đây không phải cậu có mối quan hệ rất tốt với Caesar sao? Tại sao tớ nghe nói anh ta cũng thu mua..."

Về công việc của Bạch Tô, Vương Tiểu Đồng đã được Từ Sắt nói không nên hỏi nhưng cô ấy vẫn không kìm lòng được nên đã hỏi lại Bạch Tô.

Nói được một nửa, cô ấy ngừng nói.

"Tớ cũng không biết..."

Bạch Tô thở dài: "Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, nhiều đế mức đầu óc của tớ không đủ sức để suy nghĩ."

Bạch Tô giải thích, không đề cập tới chuyện này thì cũng không sao, vốn dĩ, Bạch Tô còn đang suy nghĩ chuyện này, hiện tại vừa nhắc đến, Bạch Tô nhịn không được, thế là liền cùng Vương Tiểu Đồng nói một câu: "Thời gian trước Thẩm Mạc Bá có tìm đến tớ, nói cho tớ biết Mạc Vãn Vãn đã ra khỏi bệnh viện tâm thần rồi, hơn nữa... Còn nhắc tớ cẩn thận."

Bạch Tô nói, Vương Tiểu Đồng ở đầu bên kia điện thoại có vẻ do dự, cô ấy do dự rồi nói: "Vì Thẩm Mạc Bá đã nhắc nhở cậu, cậu cũng nên chú ý. Tớ cảm thấy nếu không phải do Mạc Vãn Vãn, có lẽ Thẩm Mạc Bá cũng là một người có lòng dạ tốt."

Lòng dạ cũng tốt...

Đánh giá của Vương Tiểu Đồng về Thẩm Mạc Bá khiến Bạch Tô sững sờ một lúc, dù sao thì cô cũng không nói với Vương Tiểu Đồng về việc Thẩm Mạc Bá nói rằng Phó Vân Tiếu có thể chính là Caesar, cô che giấu điều đó, nhưng cô vẫn là nói với Vương Tiểu Đồng nhờ cô ấy giúp đỡ.

"Nhân tiện, tớ cần cậu làm giúp tớ một việc."

Bạch Tô cùng Vương Tiểu Đồng nói xong, liền do dự.

"Có việc gì?"

"Tớ muốn cậu giúp tớ điều tra hành tung của Caesar."

"Cậu làm gì mà điều tra hành tung của Caesar?"

Vương Tiểu Đồng có chút nghi hoặc, nhưng cô ấy đã sớm nghĩ lại, liền nói với Bạch Tô: "Cậu có ân oán cá nhân với Caesar sao? Trước đây, tớ còn cảm thấy lưng của anh ta khá giống Phó Vân Tiêu."

Vốn dĩ Bạch Tô còn muốn giấu Vương Tiểu Đồng, nhưng khi Vương Tiểu Đồng nói lời này, Bạch Tô đột nhiên có chút sững sờ.

Cô nhanh chóng bộc bạch những nghi ngờ của mình với Vương Tiểu Đồng "Thẩm Mạc Bá nói với tớ rằng Caesar thực ra chính là Phó Vân Tiêu."

Vừa dứt lời, Bạch Tô nghe thấy đầu bên kia điện thoại đặc biệt im lặng.

Sau một lúc lâu, Vương Tiểu Đồng do dự hỏi Bạch Tô,

"Cậu nói xem, anh ta có thực sự là Phó Vân Tiêu hay không? Nếu anh ta thực sự là Phó Vân Tiêu, tại sao anh ta lại không nhận ra cậu?"


Bạch Tô cũng không hiểu, cô chỉ nói với Vương Tiểu Đồng: "Tớ cũng không biết, nên tớ định đến gặp anh ta hỏi thử."


"Được, tớ giúp cậu điều tra."


Vương Tiểu Đồng nói xong liền cúp điện thoại, không bao lâu sau khi cúp máy, Vương Tiểu Đồng liền gửi hành trình gần đây của Caesar và khách sạn anh ta đang ở cho Bạch Tô.


Bạch Tô suy nghĩ một lúc, vẫn quyết định đi đến chỗ của Caesars, và đặt chuyến bay gần nhất đến Pháp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK