Bạch Tô một bộ giọng thương lượng, nghĩ phải đặt được sự đồng ý của Vương Tiểu Đồng.
Nhưng Vương Tiểu Đồng ngay cả do dự đều không có do dự, trực tiếp trả lời Bạch Tô hai chữ, “không được!”
“Thứ nhất, mục đích để cậu mang đồ ăn từ tiệm cơm này, đó là vì để cộ vô tình nhắc nhở Phó Vân Tiêu, cậu đã từng đến tiệm cơm này, để anh ta bớt phóng túng một chút.”
“Thứ hai, mục đích quyến rũ ở Phòng làm việc là vì để cậu hấp dẫn Phó Vân Tiêu, trước hết gõ, lại đưa cái táo ngọt, phối hợp như này mới có thể đặt được kết quả mong muốn.”
Vương Tiểu Đồng phân tích sát vấn đề đó.
Thấy Bạch Tô vẫn không thả ra, Vương Tiểu Đồng bắt đầu hù dọa cô, “chẳng lẽ cậu liền muốn như thế chắp tay tặng Phó Vân Tiêu cho người khác sao?”
Bạch Tô nghe Vương Tiểu Đồng ép hỏi từng câu, con mắt hơi đảo, cuối cùng cắn răng, gật đầu đáp ứng.
Xế chiều hôm đó, Vương Tiểu Đồng liền dẫn Bạch Tô đi cửa hàng chọn lựa quần áo đi.
Nào là áo sơ mi trắng, váy ngắn chuyên nghiệp, màu đen tất ren đen, quần chữ T...... Từ trong ra ngoài, Vương Tiểu Đồng phối hợp cho Bạch Tô cả bộ hòan chỉnh.
Bạch Tô chưa từng có mặc như vậy.
Thậm chí, kiểu ăn mặc này Bạch Tô cơ bản đều chưa từng thấy qua trong sinh hoạt, ngoại trừ một vài loại phim tình cảm nhân vật trang điểm.
“Không cần mặc thành như này đi.”
Bạch Tô có chút xấu hổ, đứng ở trước mặt Vương Tiểu Đồng một chút thì đỏ lên.
“cần phải, cậu nghe mình.”
Vương Tiểu Đồng nghiêm túc đánh giá Bạch Tô, khóe miệng lộ ra nụ cười vẻ hài lòng.
“cậu bây giờ, mới thuộc về cậu chân chính mà.”
Vương Tiểu Đồng nghiêm túc gật gật đầu, cô ấy hết sức hài lòng đối với tạo hình hôm nay cho Bạch Tô.
“Một lúc nữa mình trang điểm thêm cho cậu, cậu rõ ràng còn trẻ như vậy, buổi tối khẳng định có thể dễ như trở bàn tay, yên tâm, Văn đó khẳng định không phải là đối thủ của cậu.”
Cô ấy bắt đầu cổ vũ Bạch Tô.
Buổi tối, Phòng làm việc của Phó Vân Tiêu.
Lion bởi vì tạm thời có việc, không có cùng nhau ăn cơm với Phó Vân Tiêu.
Giờ phút này, một mình Phó Vân Tiêu ở công ty tăng ca, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tràng tiếng gõ cửa.
“vào đi.”
Phó Vân Tiêu vẫn đang cúi đầu chăm chỉ làm việc, cũng không ngẩng đầu lên.
Tiếng giày cao gót “Tí tách” vang lên, sau đó một cái hộp cơm nóng hầm hập đặt ở trước mặt Phó Vân Tiêu, ngay sau đó một đôi tay nhỏ tinh tế không xương nhẹ nhàng xẹt qua mu bàn tay của Phó Vân Tiêu, chậm rãi hất lên, mơn trớn bên tai của Phó Vân Tiêu.
Phó Vân Tiêu chậm rãi ngẩng đầu, chỉ thấy Bạch Tô mặc áo sơ mi trắng, váy ngắn màu đen, tô son môi tươi tắn, quyến rũ đứng ở trước mặt Phó Vân Tiêu.
“anh còn chưa ăn cơm tối đi, em đến cùng với anh ăn cơm tối.”
Bạch Tô cố ý đem giọng điệu thành một trạng thái mập mờ, thấy Phó Vân Tiêu nhẹ nhàng liếm môi một cái.
Động tác này, muốn rất chọc người có bao nhiêu chọc người.
“em...... Khát nước không?”
Phó Vân Tiêu phảng phất nhì không hiểu ám chỉ của Bạch Tô, cố ý đùa Bạch Tô một câu.
Bạch Tô nhìn ra Phó Vân Tiêu đang trêu chọc cô, vừa thẹn lại giận, trừng Phó Vân Tiêu một chút.
Nhưng cô không thể dễ dàng từ bỏ như vậy, rất nhanh Bạch Tô lại khôi phục lại một trạng thái giòn giòn ngọt ngào.
loại quyến rũ thuần túy này nếu đã vô dụng, cô chỉ có thể dùng tuyệt chiêu trong phòng làm việc mà Vương Tiểu Đồng từ trên mạng Baidu dạy cô rồi.
“em không khát, anh khát nước rồi, em rót cho anh cốc nước.”
Bạch Tô ngọt ngào nói một tiếng, quay người vừa muốn đi ra rót cốc nước cho Phó Vân Tiêu.
“anh cũng không khát.”. Được copy tại _ TRÙM truуện.v Л _
Cô còn chưa đi được hai bước, Phó Vân Tiêu mang theo thanh âm ý cười lại ở phía sau truyền tới.
“Vậy em cũng rót một cốc đi, vừa vặn lúc ăn cơm uống.”
Nói xong, Bạch Tô lại hướng về phía Phó Vân Tiêu nở nụ cười, nhanh chóng rời Phòng làm việc đi đổ nước.
Ra khỏi Phòng làm việc, Bạch Tô thở dài nhẹ nhõm, nếu như Phó Vân Tiêu khăng khăng ngăn cô, cô cũng không biết tình huống tiếp theophải tiến hành như thế nào.
Bởi vì tuyệt chiêu phòng làm việc trên mạng truyền dạy nhất định phải cần rót cốc nước, sau đó làm bộ không cẩn thận vẩy một chút ở trên quần áo của Phó Vân Tiêu, lại giúp anh lau đi, thông qua cái khâu lau nước này, mục đích trong lúc lơ đãng tiến hành tiếp xúc với cơ thể đến thực hiện mục tiêu quyến rũ.
Rót xong nước, Bạch Tô đứng ở trước cửa do dự một chút, cắn răng, vẫn là đi đến.
Bạch Tô trước đó chưa từng làm qua loại chuyện này, cũng chưa từng mặc quần áo như thế, cô vừa nghĩ tới mình một lúc nữa làm bộ vẩy nước, còn phải thông qua cơ thể quyến rũ Phó Vân Tiêu, đã cảm thấy thật xấu hổ.
Cô vừa cầm cốc nước hướng Phó Vân Tiêu đi đến, vừa nghĩ những việc này, mặt không tự chủ được liền đỏ lên.
Khoảng cách Phó Vân Tiêu càng ngày càng gần, Bạch Tô cũng càng ngày càng căng thẳng, đại não bắt đầu trống rỗng, không biết lúc nào thì đổ cốc nước này lên treeng người Phó Vân Tiêu mới tốt.
Quả nhiên, lúc làm chuyện xấu đều sẽ chột dạ.
Giờ phút này Bạch Tô hơi cúi đầu, đã không còn dám ngẩng đầu nhìn Phó Vân Tiêu, sợ bị Phó Vân Tiêu phát hiện suy nghĩ của cô, sau đó chế giễu cô.
Cho đến khi Bạch Tô bức đến bên người Phó Vân Tiêu, trong tay cô còn bưng cái cốc nước này, vẫn không có đổ lên người Phó Vân Tiêu.
“cảm ơn.”
Phó Vân Tiêu đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của Bạch Tô, cố ý khách khí nói với Bạch Tô một câu, đưa tay thì muốn đi đón cốc nước trong tay của Bạch Tô.
Mắt thấy Phó Vân Tiêu liền muốn tiếp nhận nước, thời khắc kế hoạch của Bạch Tô sắp ngâm nước nóng, cô bỗng nhiên hô một tiếng, “đợi chút! Nước nóng!”
Thực ra cái cô đón là nước ấm, dưới tình thế cấp bách, không biết làm sao bây giờ mới thốt ra nước nóng.
khóe môi Phó Vân Tiêu lộ ra một nụ cười vui vẻ, căn bản không nghe Bạch Tô, tiếp tục nắm lấy cốc nước trong tay Bạch Tô.
Bạch Tô giơ tay lên, nhanh chóng cầm cốc nước hướng về sau tránh.
Bởi vì Bạch Tô mặc váy ngắn, hành động hết sức bất tiện, ngay lúc này, trong lúc bối rối, chân cô trượt một cái, cốc nước trực tiếp rơi xuống đất, cô đồng thời ngã về phía Phó Vân Tiêu.
Một đôi tay ấm áp có lực trực tiếp đón Bạch Tô, sau đó ôm sát trong lòng.
Vừa trong nháy mắt ngã xuống, Bạch Tô luống cuống tay chân, vì vội vàng mà vô tình làm bung hai chiếc cúc áo sơ mi đang cài trước ngực
Giờ này khắc này, quần áo của Bạch Tô không chỉnh tề nằm ở trong lòng Phó Vân Tiêu, phải rất quẫn bách có bao nhiêu quẫn bách.
Mặc dù mục đích của cô là cùng Phó Vân Tiêu tiến hành tiếp xúc thân thể quyến rũ Phó Vân Tiêu, nhưng cũng không nên lấy phương thức này.
“Hiện tại, mục đích của em đã đạt được rồi?”
khóe miệng Phó Vân Tiêu ý cười càng tăng lên.
mặt của Bạch Tô giống như lửa thiêu, “đằng” một chút liền đỏ lên.
“A...... Dĩ nhiên không phải, em có thể có mục đích gì.”
Bạch Tô nói năng lộn xộn, nhanh chóng cài lại cúc áo sơ mi, để che dấu sự bối rối của mình.
Chỉ là tay của cô mới vừa vặn đụng cài nút thứ nhất, bàn tay ấm áp của Phó Vân Tiêu trực tiếp che ở trên tay cô, ôm thật chặt tay cô.
“em nghĩ kỹ rồi, em là muốn cởi cúc áo vẫn hay muốn cài cúc áo?”
trên mặt Phó Vân Tiêu vẫn là một biểu cảm cười xấu xa, rất rõ ràng khi Bạch Tô vừa mới tiến vào Phòng làm việc thì đã nhìn thấu suy nghĩ của cô.
đã biết sẽ bị Phó Vân Tiêu chế giễu, Bạch Tô tức giận trừng Phó Vân Tiêu một chút, không nói một lời, vội cài cúc áo lại, từ trong ngực của Phó Vân Tiêu chạy ra.
“Ăn cơm ăn cơm.”
Bạch Tô đỏ cả mặt nhanh chóng đổi chủ đê vừa nãy, chào hỏi Phó Vân Tiêu ăn cơm.
Phó Vân Tiêu vừa ăn cơm, ánh mắt vẫn còn luôn luôn thỉnh thoảng nhìn về phía Bạch Tô, lộ ra ý cười cổ quái.
“em bây giờ có thể nói cho anh em là làm sao không?”