Trên sân khấu còn có một đôi nhân viên chế tác《 Ba trăm sáu mươi kế yêu 》, ai nấy đều gọn gàng xinh đẹp, dưới sân khấu các ký giả các cũng đang khẩn trương chuẩn bị phỏng vấn, hiện trường được bị an ninh bao vây vòng trong vòng ngoài.
Đại đa số đều là fan Mộ Vãn Vãn, tất cả fan đều giơ một tấm bảng to giống nhau, trên bảng viết: Mộ Vãn Vãn, chúng tôi yêu chị!
Mỗi một nụ cười của Mộ Vãn Vãn giống như được thiết kế tỉ mỉ.
Bạch Tô đến hiện trường, khâu thứ nhất của lễ khai máy là giới thiệu nhà sản xuất cùng diễn viên điện ảnh đều đã xong, đã đến khâu trả lời phỏng vấn ký giả.
Hơn nữa... Cái công ty này của Bạch Tô cũng rất tức cười, cô vừa không cầm máy quay phim, chỉ lấy thẻ tạm thời công ty cho, hơn nữa, công ty bọn họ vẫn chưa làm thẻ công tác, sau khi đến cô vẫn đứng ở đây, căn bản không có biện pháp chui vào.
Cô vừa muốn đi vào, liền bị an ninh ngăn cản.
"Xin trình giấy tờ tùy thân."
An ninh trực tiếp ngăn cản Bạch Tô, quay sang Bạch Tô nói không khách sáo.
"Tôi tới phỏng vấn."
Bạch Tô vội vàng giơ giơ thẻ trong tay mình lên, vừa đưa lên, liền trực tiếp bị an ninh cười ồ.
"Cô có mỗi cái này cũng muốn đi vào à, muốn giả ký giả có thể chuyên nghiệp hay không, chưa thực hành cũng phải biết chút lý thuyết chứ."
An ninh khinh thường chỉ chỉ trang bị của những ký giả bên trong, vừa nói với Bạch Tô: “Cô xem thử người ta cầm cái gì, rồi coi lại cô cầm là cái gì, có mất mặt hay không, đẹp mắt hay không!"
Kiểu nói này, càng làm cho Bạch Tô không thể làm gì.
Cô cũng không biết phải giải thích thế nào.
"Công ty chúng tôi mới vừa chuyển đổi nghiệp vụ, cái đó, anh xem đi, tôi có thư mời."
Bạch Tô suy nghĩ phải chứng minh làm sao, liền vội vàng muốn chứng minh cho an ninh thấy, nhưng mà cô lục lọi hết một đống tài liệu cầm theo lại phát hiện! Không có! Thư mời!
Những thứ kia chỉ là một đống chương trình công việc, cùng một tờ giới thiệu!
Căn bản cũng không hề có thư mời!
Bạch Tô bỗng nhiên cảm thấy công ty này cố ý làm khó mình đúng không?
Cứ thế bắt cô tới phỏng vấn cũng quá sức không chuyên nghiệp!
"Xin lỗi, tên công ty chúng tôi là Giải Trí Mới."
Bạch Tô chỉ có thể nói tên của công ty mình, nhưng an ninh trực tiếp bĩu môi.
"Còn mới với chả cũ, xin lỗi nhé, tôi căn bản chưa từng nghe qua cái tên này! Tôi nói cho cô biết nha, mấy cô gái đu idol như cô giả làm phóng viên quấy rối người ta tôi gặp nhiều quá rồi!"
"Đu idol cũng đủ não tàn, cô có thể có đầu óc chút được không!"
Vừa nói, an ninh vừa chỉ chỉ xa xa.
"Cô xem thử, bây giờ người ta đu idol đều là cái gì, đều là thanh niên trẻ trung, bà thím cô cũng đừng đu mốt có được hay không, còn dùng thủ đoạn đê hèn như vậy, thật là làm cho người ta cảm thấy đáng xấu hổ!"
"Ai..."
Bạch Tô bị an ninh dạy đời đến cuống cả lên, cô nhìn các ký giả bên trong đã và đang nghiêm túc phỏng vấn!
Không biết lúc nào kết thúc.
Hiển nhiên một loạt vấn đề đã chứng minh phỏng vấn hôm nay chính là đề tài tử thần, nếu như cô không biểu hiện tốt, trở về nhất định có một đống trừng phạt chờ cô.
Dù bị mắng chửi, cũng không thể bởi vì năng lực làm việc!
Bạch Tô nghĩ tới đây, quyết định phải nghĩ biện pháp chui vào.
Đang lúc, cô sốt ruột muốn giải thích cho an ninh một lần nữa bỗng nhiên thấy xa xa có một người đàn bà hốt hoảng xách hòm trang điểm bước đến.
Nhìn an ninh nói một câu: “Xin chào, xin lỗi, tôi có một diễn viên không tìm thấy đâu hết."
An ninh trực tiếp cho đi: “Vào đi."
Người đàn bà xách hòm trang điểm này mang một thẻ công tác: Tổ trưởng trang điểm.
Bạch Tô nghi hoặc nhìn thẻ công tác của người đàn bà này, cô ta vừa nhấc mắt liền thấy Bạch Tô, sau đó đưa tay liền bắt được tay Bạch Tô: “Ai da, tại sao cô lại ở đây chứ, mau đi theo tôi trang điểm còn lên sân khấu."
Bạch Tô hơi sửng sốt.
Chỉ thấy thợ trang điểm đưa Bạch Tô đi vào trong.
"Cô là diễn viên? Tôi còn tưởng rằng là ký giả chứ. Chính cô nói cô là ký giả mà."
An ninh cũng hơi hoang mang.
Lúc này thợ trang điểm lại nói: “Diễn viên, diễn viên!"
Vừa nói, liền kéo Bạch Tô đi vào trong.
Bạch Tô cũng không thể từ chối, cô vốn đang nghĩ biện pháp chui vào, bây giờ có người có thể mang cô vào, cô đơn giản là cầu cũng không được, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này.
Bạch Tô vội vàng phối hợp, nhanh chóng đi theo thợ trang điểm vội vã đi vào trong.
Nhưng đi sau khi đi vào, thợ trang điểm vẫn không muốn buông cô ra, mà nhanh chóng nói với Bạch Tô: “Cô đến trễ rồi, tôi dùng ba phút trang điểm cho cô, cô mau thay quần áo lên sân khấu."
Bạch Tô nhìn thời gian, tựa hồ ba phút hẳn phần phỏng vấn cũng kết thúc.
"Được được được."
Chỗ này cách vị trí an ninh gây khó khăn cho cô rất gần, Bạch Tô rất sợ nếu cô không đồng ý, an ninh kia liền thấy cô là giả mạo, lại đuổi cô ra ngoài.
Chỉ có thể đồng ý.
Thợ trang điểm trước mặt không cho cô soi gương, Bạch Tô đương nhiên không biết thợ trang điểm vẽ vời cô ra cái gì.
Nhưng bây giờ Bạch Tô cũng không chú ý những điều này, cô chỉ muốn mau kết thúc để hoàn thành nhiệm vụ.
Cũng may... Thợ trang điểm này tốc độ rất nhanh, thật sự trang điểm cho Bạch Tô chỉ trong vòng ba phút, sau đó nhanh chóng kéo Bạch Tô lên sân khấu.
Bạch Tô vội vàng níu lai: “Xin lỗi, tôi không muốn lên sân khấu, tôi còn có việc."
Bạch Tô muốn kiếm cớ.
Lúc này, người ở dưới sân khấu là đang phỏng vấn Mộ Vãn Vãn.
Một ký giả đang hỏi Mộ Vãn Vãn: “Cô Mộ, tôi nghe nói tình cảm giữa cô và Phó Vân Tiêu tổng giám đốc Phó xuất hiện nguy cơ, xin hỏi cô trả lời vấn đề này như thế nào?"
"Tổng giám đốc Phó ngoại tình ư?"
"Đối với hình ảnh tổng giám đốc Phó và một cậu bé trai cùng với một người dáng dấp tựa như vợ quá cố của Phó Vân Tiêu cùng đi ra cửa, cô cảm thấy thế nào?"
Một chuỗi câu hỏi, giống như muốn nhấn chìm Mộ Vãn Vãn không kịp trả lời.
Mộ Vãn Vãn vốn đang tươi cười tựa hồ vì những vấn đề này mà trở nên hơi cứng đờ.
Sau đó cười nói: “Tôi cùng ông nhà tôi tình cảm không có vấn đề gì, chắc là ký giả nói bậy thôi, sau này tin tức muốn đăng phải được chứng thực."
Mộ Vãn Vãn cười đáp lại.
Lúc này, một ký giả trực tiếp giơ camera lên quay sang Mộ Vãn Vãn nói: “Vậy cô thấy hình ảnh này thế nào?"
Quả thật, trong hình chính là sáng sớm nay Bạch Tô ra cửa cùng Phó Vân Tiêu và Erica. Còn có một tấm là Phó Vân Tiêu đưa Bạch Tô đến trạm xe lửa.
Mộ Vãn Vãn nhìn hình, thần sắc trong nháy mắt ảm đạm: “Xin lỗi, tôi tin tưởng ông nhà tôi.". truyện teen hay
Cô nói xong câu này, lại làm bộ ngẩng đầu, chợt nhìn thấy xa xa chính là Bạch Tô vẫn còn đang nói với thợ trang điểm không muốn lên sân khấu, cô trực tiếp chỉ về phía Bạch Tô, trong nháy mắt cảm xúc không thể khống chế!