Một tuần đã trôi qua, Phó Vân Tiêu cuối cùng cũng không nhịn được nữa. Chuyện gì đang xảy ra với Bạch Tô vậy?
Anh đã giao cho Lâm Đạt một nhiệm vụ kiểm tra danh sách những người được thuê gần đây để xem công ty nào đã thuê Bạch Tô.
Lâm Đạt đã đi kiểm tra ngay lập tức.
Năm phút sau, Lâm Đạt đi đến cửa phòng Phó Vân Tiêu, gõ cửa, nói với Phó Vân Tiêu, "Anh Phó, tôi đã tìm thấy."
Phó Vân Tiêu hai mắt lạnh lẽo liếc nhìn Lâm Đạt, nói: "Nói."
Lâm Đạt nhìn Phó Vân Tiêu, đứng thẳng người và bắt đầu báo cáo tin tức mà cô ấy đã điều tra được: "Ở Tinh Hạo Media, họ phụ trách việc cập cảng khách hàng cho quảng cáo tiếp thị."
Phó Vân Tiêu hơi chùng mắt xuống.
Tinh Hạo Media... Công ty này được coi là công ty hạng hai.
Phó Vân Tiêu nhớ rằng anh đã đầu tư vào công ty này, và sau đó anh không để ý đến nó.
Một công ty nhỏ như thế này không thể tạo ra nhiều doanh thu, nên anh không mấy quan tâm.
Nhưng mà... hôm nay Bạch Tô đi tới đây, nhất định phải quan tâm mới được.
……
Sau khi Bạch Tô nhận được việc làm, cô mất cả ngày từ khi phỏng vấn đến khi đi làm.
Sau đó, cô dành ba ngày tiếp theo để tự làm quen với quy trình làm việc tại công ty này và bắt đầu làm những việc trong khả năng của mình.
Dù sao thì... Cô không có bất kỳ kinh nghiệm làm việc nào trước đây, và cô đã rất hạnh phúc khi vừa đến công ty.
Có cảm giác nổi tiếng đột ngột.
Trong những ngày qua, không chỉ có thể cùng người của công ty dùng bữa tối, mà ngay cả đồng nghiệp cũng cảm thấy rất thân thiện, thậm chí còn khiến cho Bạch Tô cảm thấy thời tiết đặc biệt tốt, tâm trạng cũng đặc biệt tốt.
Cho đến ngày thứ tư khi Bạch Tô đi làm, ngay khi Bạch Tô vừa đi làm, trong phòng làm việc có chút cảm giác kì quái.
Bạch Tô nghi ngờ nhìn đồng nghiệp, phát hiện các nữ đồng nghiệp đều lộ ra trạng thái đặc biệt hưng phấn.
Bạch Tô nghi ngờ nhìn những đồng nghiệp này, liền nghe thấy một đồng nghiệp nói: "Này, thật sự so với nhiều người mẫu nam, còn đẹp trai hơn cả người nổi tiếng.”
Câu nói này khiến Bạch Tô nghĩ rằng sắp có một ngôi sao nào đó đến công ty.
Lúc này, một đồng nghiệp khác thì thào: "Đẹp trai thì có ích gì, cũng chẳng có tiền đồ!"
Đồng nghiệp này vừa dứt lời thì đồng nghiệp kia cũng không vui.
"Tại sao không có tiền đồ chứ? Nói cứ như kiểu cô biết hết nội tình vậy."
"Một thời gian trước, tôi còn thấy vợ chồng họ ân ân ái ái với nhau. Giờ cô lại đang thèm muốn một người đàn ông có vợ sao."
"Có gì đâu, tôi nguyện làm tiểu tam."
Ai đó đáp lại một cách miễn cưỡng.
Bạch Tô đã hoàn toàn hoang mang trước những lời đàm tiếu của những nữ đồng nghiệp này... Đây là ai ở đây, và ai là người đã gây ra những cơn bốc đồng của những người phụ nữ này?
Bạch Tô vội vàng nghiêng người hỏi: "Ai đó, ai có thể thu hút như vậy?"
‘Tổng giám đốc Phó, công ty của chúng ta ban đầu được đầu tư bởi công ty của Tổng giám đốc Phó, nhưng tôi chưa bao giờ thấy sự hướng dẫn của vị Tổng giám đốc đó trong công ty. Sau ba năm, cuối cùng anh ấy cũng đến, ai cũng mong chờ!”
Tổng giám đốc Phó...
Bạch Tô lại sững sờ.
Cô không hiểu cấu trúc họ hàng của thành phố này.
Tổng giám đốc Phó mà cô biết chỉ có một mình Phó Vân Tiêu.
Tổng giám đốc Phó này là ai?
Cô vừa muốn hỏi thì đã nghe có người nói: "Này, thật đáng tiếc, anh nghĩ tại sao Tổng giám đốc Phó lại muốn kết hôn với Mộ Vãn Vãn? Không nghĩ cho những đứa cô đơn như chúng ta chút nào.”
"Nghĩ cái gì mà nghĩ chứ, tôi nghĩ cậu nghĩ đến ngốc luôn rồi đó."
"Đừng nghĩ nữa,Phó Vân Tiêu không phải của cậu cũng không phải của tôi. Đi làm việc đi."
Một số phụ nữ miễn cưỡng chuẩn bị kết thúc cuộc trò chuyện.
Câu nói này vừa dứt, Bạch Tô đã hiểu rõ hết rồi!
Sững sờ tại chỗ như thể bị sét đánh!
Cái gì, công ty này được đầu tư bởi Phó Vân Tiêu?
Cô khó tránh Phó Vân Tiêu đến như vậy sao?
Tại sao cô không hề biết?
Và... vừa rồi những người đó đang nói về cuộc hôn nhân của Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn?
"Gần đây, anh có cảm thấy anh Phó đã lâu không dự yến tiệc cùng Mộ Vãn Vãn và không tiếp xúc với giới truyền thông."
"Ly hôn rồi hả?"
"Mộ Vãn Vãn, một ngôi sao lớn như vậy, chắc chắn sẽ trở thành tin hot nếu cô ấy ly hôn."
Một số đồng nghiệp bắt đầu trò chuyện trở lại, và một trong số họ cầm cốc nước và nói chuyện rôm rả.
Bạch Tô càng thêm choáng váng.
Cô bước đến gần đồng nghiệp của mình và hỏi: "Vợ của Phó Vân Tiêu không phải đã qua đời sao? Tại sao mọi người vẫn nói về việc ly hôn thế?"
Nghe thấy câu hỏi của Bạch Tô, mọi người gần như làm đổ cạn hết cà phê.
Tất cả đều nhìn Bạch Tô với ánh mắt như người ngoài hành tinh.
"Nhà cô trước đây không có internet sao? Vợ anh Phó là Mộ Vãn Vãn, một ngôi sao nổi tiếng, sao cô ấy qua đời có thể qua đời chứ? Mấy năm trước, cô Bạch Tô đó, cô vợ đầy scandal, gây ồn ào, hình như vẫn chưa kết hôn. Sau đó cô ấy qua đời, lý do gì thì không thể giải thích được. "
"Ai nói cô ấy có mối hận thù gì với những người giàu có và quyền lực."
Một số người lại nói chuyện.
Vừa mới đang nói chuyện, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Bạch Tô.
"A! Tôi thực sự nghĩ cô trông hơi giống người vợ tai tiếng đó của anh Phó?"
"Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn sao?"
Bạch Tô hỏi lại dựa vào trí nhớ vừa rồi.
Sau đó vội vàng lên mạng bắt đầu tra tin tức của hai người này.
Những gì xuất hiện trên Internet là một số tin đồn. Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn nhìn thấy trong tất cả các bức ảnh đang nắm tay nhau và trông rất tình tứ.
Ngay cả tin tức gần đây nhất là chỉ một tháng trước.
Một tháng trước, Bạch Tô nhìn vào ngày này và muốn giết Phó Vân Tiêu!
Phó Vân Tiêu đã cưỡng hôn cô một tháng trước, và lúc đó vẫn đang nói dối bản thân rằng anh yêu vợ nhiều hơn.
Kết quả của nó? Thực tế, anh đã có vợ.
Và cũng... là một người vợ xinh đẹp như vậy!
Làm thế nào tôi có thể tạo ra một điều như vậy.
Bạch Tô nhìn những bức ảnh này, và khi những người phụ nữ bên cạnh đang bàn tán về vẻ đẹp trai của Phó Vân Tiêu và những thứ khác, Bạch Tô không thể không thầm chửi rủa..
"Tôi khuyên bạn đừng để bị lừa bởi hình tượng Phó Vân Tiêu tạo ra. Phó Vân Tiêu không giống như thế này chút nào."
"Cô biết gì sao?"
Bạch Tô xem xét và quyết định vén tấm màn che của Phó Vân Tiêu, phòng trường hợp anh sẽ nói dối những cô gái nhỏ khác trong tương lai.
Vì vậy, cô nhanh chóng mở miệng và nói với những người đồng nghiệp này: "Tất nhiên là tôi biết! Phó Vân Tiêu đã đi chơi với một người bạn tốt của tôi một thời gian trước, ở trong một nhà nghỉ cùng nhau, và cố tình đợi trời mưa. Chính là vì muốn thuê nhà ngủ ở bên ngoài."
"Anh ta đã từng có một người vợ đã chết, và sau đó anh ta thường sử dụng một người giống vợ mình để lừa dối các cô gái khác, còn suýt thành công vài lần."
Bạch Tô thề thốt.
Các đồng nghiệp nghe Bạch Tô nói, tất cả đều có vẻ tin tưởng.
"Cho nên, ngươi đừng bị lừa gạt. Loại cặn bã này đặc biệt kinh tởm."
Bạch Tô lại kết luận.
"Anh Phó, tôi lập tức giải tán đám nhân viên đó.”
Tổng giám đốc đang tháp tùng Phó Vân Tiêu trong chuyến tham quan cũng nghe được tin đồn của Bạch Tô lúc này lập tức bày tỏ quyết tâm.
Phó Vân Tiêu đang nhìn chằm chằm Bạch Tô chăm chú, và khóe môi anh khẽ nhếch lên.