Mục lục
Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương Bạch Tô (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nhưng mỗi một số liệu trên đó đều không có dấu hiệu bị sửa đổi.

Hắn và Bạch Tô thật sự là anh em ư?!”

Sau khi nhận được kết quả này, Phó Vân Tiêu càng hoài nghi hơn.

Điều này hoàn toàn không thể.

Lúc này, điện thoại của Phó Vân Tiêu đột nhiên vang lên, là thám tử tư gọi tới!

Ánh mắt của Phó Vân Tiêu hơi trầm xuống, hắn lập tức nhận điện thoại, nói với đầu dây bên kia: “Alo?”

Giọng nói của thám tử tư nghe có vẻ rất thánh thót, vô cùng vui mừng nói với Phó Vân Tiêu: “Tổng giám đốc Phó, tin tốt. Tôi dựa theo manh mối của anh cung cấp để tìm kiếm thì đúng là đã tìm thấy vài người đàn ông giống với suy đoán của anh. Trong đó có một người đàn ông tên là Lưu Gia Minh rất giống với Bạch Tiên Dũng. Hơn nữa còn có thông tin tháng trước hắn đã phẫu thuật thẩm mĩ.”

“Lưu Giai Minh trước đây từng có tiền án, bởi vì đánh nhau ẩu đả dẫn đến chết người. Thế nhưng mấy năm gần đây không biết tại sao lại được ra tù rồi!”

“Sau khi ông ta ra tù thì giống như đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy, bạn bè đều không biết ông ở đâu, cũng không tìm thấy ông ta.”

“Còn có một điểm nữa, trong hồ sơ lý lịch của ông ta thì ông ta cũng từng làm diễn viện điện ảnh.”


Sau khi thám tử tư báo cáo xong, Phó Vân Tiêu chỉ hỏi một câu: “Bây giờ ông ta đang ở đâu?”

“Trước mắt tôi đã cho người đi tìm rồi, sẽ có kết quả nhanh thôi.”

“Được.”

Phó Vân Tiêu chỉ đáp lại một tiếng dua nhất.

Thế nhưng thám tử tư lại vội vàng nói với Phó Vân Tiêu: “Tổng giám đốc Phó, còn một việc nữa.”

“Đợi một lát.”

Khi thám tử tư nói vẫn còn một chuyện nữa thì Phó Vân Tiêu đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo trên hành lang, thời gian Bạch Tô vào toilet hình như đã quá lâu rồi!

“Chuyện còn lại lát nữa nói sau.”

Nói xong Phó Vân Tiêu liền cúp điện thoại sau đó vội vàng đi về phía toilet lúc nãy. Hắn túm một y tá nữ lại sau đó kêu cô ấy vào trong tìm người giúp.

Thế nhưng… y tá ra ngoài nói với Phó Vân Tiêu rằng: “Không có.”

Sắc mặt của Phó Vân Tiêu liền tối sầm lại, nhờ bệnh viện giúp đỡ phong tỏa hết tất cả các lối ra vào sau đó cho người đi tìm khắp bệnh viện thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng Bạch Tô đâu.

Phó Vân Tiêu vội vàng kiểm tra CCTV.

Xem CCTV xong mới phát hiện có một người bác sỹ gọi Bạch Tô lại rồi đưa tờ giấy kết quả xét nghiệm cho Bạch Tô xem. Sau đó Bạch Tô xoay người rời đi, cô chạy theo một con đường khác để rời đi!

Vì thế Bạch Tô đã xem được báo cáo xét nghiệm trước rồi!

Linh tính của Phó Vân Tiêu đột nhiên cảm thấy không được ổn cho lắm.

Khi Phó Vân Tiêu gọi điện thoại cho Bạch Tô thì điện thoại không kết nối được.

Sau khi không gọi được cho Bạch Tô thì Phó Vân Tiêu chuẩn bị đi tìm cô. Thế nhưng chưa ra khỏi bên viện thì đột nhiên nhận được tin nhắn của thám tử tư. Vừa rồi Phó Vân Tiêu kêu những chuyện còn lại thì để lát nữa rồi nói thế nhưng thám tử tư không đợi được nên đã vội vàng gửi tin nhắn qua cho Phó Vân Tiêu.

Tin nhắn chỉ có vài chữ: “Bây giờ tên của Bạch Minh là Bạch Thiệu.”

Phó Vân Tiêu xem tin nhắn sau đó định bỏ điện thoại vào túi áo thì thám tử tư lại gửi tin nhắn thứ hai tới.

Tin nhắn này rất dài, bở vì đó là thông tin về Bạch Minh.

Điều kiện của gia đình Bạch Minh khó khăn, khoảng thời gian sang Mỹ du học là nhờ viện sĩ hàn lâm tài trợ. Hơn nữa sau khi về nước không biết tại sao anh ta lại đổi tên thành Bạch Thiệu. Bây giờ đang làm việc ở Bệnh viện số 1, các công trình nghiên cứu đã đạt được những giải thưởng gì những giải thưởng gì, sau đó là một loạt các giải thưởng danh giá. Cuối cùng thám tử tư còn ghi chú lại: Tôi đã điều tra rồi, Bạch Thiệu giống hệt với Bạch Minh.

Phó Vân Tiêu nhìn đoạn thông tin đó xong thì vô cùng kinh ngạc.

Đặc biệt là thấy dòng chữ đang làm việc tại Bệnh viện số 1.

Đột nhiên hắn như nhớ ra điều gì đó nên đã vội vàng đi tới phòng giám sát CCTV, chỉ vào người bác sỹ đã đưa kết quả giám định của bọn họ cho Bạch Tô xem sau đó hỏi: “Bác sỹ này tên là gì?”

Bên cạnh, phó viện trưởng đứng đối diện với Phó Vân Tiêu khi bị hỏi thỉ cả người hơi run run.

Ông đẩy gọng kính sau đó mới nói: “Là bác sỹ của chúng tôi, tên là Bạch Thiệu, chủ yếu phụ trách khoa nội.”

“Tại sao bác sỹ khoa nội lại xuất hiện ở khoa giám định?!”

Lúc Phó Vân Tiêu hỏi phó viện trưởng câu hỏi này thì hắn cũng đã có đáp án cho chính mình.

“Lập tức kêu Bạch Thiệu tới gặp tôi!”

Bạch Thiệu là con của Bạch Tiên Dũng!

Cũng là con của Bạch Tuyết!

Tại sao kết quả xét nghiệm ADN của Bạch Tô và Phó Vân Tiêu lại ghi hai người họ là anh em?

Rất có khả năng chính Bạch Thiệu đã lấy mẫu vật của anh ta để xét nghiệm cùng với mẫu vật của Bạch Tô.

Bây giờ kết quả xét nghiệm trong tay thực ra không phải chứng minh mối quan hệ giữa Bạch Tô với Phó Vân Tiêu mà là chứng minh mối quan hệ giữa Bạch Tô và Bạch Thiệu!

Lúc Bạch Thiệu ở trong văn phòng khoa anh ta đang mở máy tính lên để viết đơn từ chức.

Đúng lúc này Từ Trường Thư chậm rãi đi vào, sau khi nhìn thấy Bạch Thiệu viết đơn từ chức thì nói một tiếng: “Cậu không cần từ chức đâu, đây cũng chẳng phải chuyện gì lớn, tôi có thể giấu giúp cậu.”

Bạch Thiệu ngẩng đầu nhìn Từ Trường Thư, anh ta lạnh lùng nói: “Không cần, cảm ơn cô giáo.”

Năm đó, bởi vì luận văn xuất sắc của anh ta mà bị những người khác chèn ép ở đơn vị nên anh ta vô cùng nản lòng.

Khi nhận được giấy mời từ trường học bên Mỹ nhưng lại không có tiền để đi học nên anh ta lại càng buồn bã hơn.

Lúc đó Bạch Thiệu từng nghĩ tới cái chết.

Khi anh ta chuẩn bị một lượng lớn thuốc ngủ để chuẩn bị tự tử thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, là do Từ Trường Thư gọi tớ. Từ Trường Thư tỏ ý có thể giúp đỡ anh ta, chỉ có duy nhất một điều kiện đó là anh ta phải đi khuyên em gái rời xa con trai của bà ta.

Lúc đó Bạch Thiệu mới biết hóa ra mình và em gái luôn ở trong cùng một thành phố.

Lúc anh ta chuẩn bị đi khuyên nhủ em gái thì kết quả Từ Trường Thư lại bảo không cần nữa, mối nguy đã được giải trừ rồi.

Nhưng mà Từ Trường Thư vẫn lựa chọn giúp đỡ anh ta.

Mấy năm đó, Bạch Thiệu tốt nghiệp đại học xong liền về nước. Từ Trường Thư cho rằng tên của anh ta không may mắn nên đã đổi tên của anh ta. Bạch Thiệu rất ưu tú trong lĩnh vực y, thuận lợi thăng tiến.

Mãi đến hôm nay khi Bạch Thiệu thấy gen của mình và Bạch Tô trùng nhau thì anh ta mới hiểu thực ra viện trưởng Từ Trường Thư mà hắn kính trọng luôn luôn lợi dụng mình.

Nuôi quân nghìn ngày chính là vì lợi dụng hắn giam chân Bạch Tô sau đó hủy hoại Phó Vân Tiêu.

Nhưng mà Bạch Thiệu không thể không làm.

Anh ta không thể không làm được.

Anh ta cần phải đền ơn.

“Lát nữa có thể Phó Vân Tiêu sẽ điều tra ra em. Cô, cô mau về phòng làm việc đi, yên tâm em đã có lý do để thoái thác rồi, sẽ không liên lụy tới cô đâu.”

Nói xong câu đó Bạch Thiệu lại ngồi xuống bàn làm việc sau đó tiếp tục viết đơn từ chức.

Từ Trường Thư ra ngoài chưa đến hai phút thì cửa phòng làm việc của Bạch Thiệu đã bị đẩy ra.


“Bác sỹ Bạch Thiệu, phiền anh đi cùng tôi một chuyến.”


Bảo vệ nói với Bạch Thiệu.


Bạch Thiệu không hề đưa ra bất kỳ một câu hỏi nào, anh ta đứng dậy sau đó theo bảo vệ ra ngoài.


Lúc sắp ra tới cửa, Bạch Thiệu quay đầu lại nhìn phòng làm việc thân yêu của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK