“Phó tổng, mấy chục tập tài liệu này đã đặt ở trên bàn của ngài rồi.”
Trong video truyền đến giọng nói của thư kí.
“Để đây đi.”
Trên mặt Phó Vân Tiêu không cảm xúc, âm thanh lãnh đạm, vẫy vẫy tay, ý bảo thư kí có thể đi ra ngoài.
“Cái này……”
Hình như đang do dự chuyện gì đó, trong video âm thanh của thư kí chần chờ một lát.
“Tổng giám đốc Phó, anh xác định anh không cần nghỉ ngơi một chút sao? anh đã một đêm không chợp mắt rồi.”
Giọng nói của thư kí rất nhỏ, nhưng mà Bạch Tô nghe được rất rõ lời của thư kí nói.
Ngay sau đó chỉ thấy ánh mắt Phó Vân Tiêu bỗng nhiên lạnh đi, một tay anh bỗng nhiên chỉ chỉ vào điện thoại, ý bảo cô đừng nói nữa.
Thư kí lập tức hiểu rõ ràng, rất nhanh đi ra ngoài.
Bạch Tô rất thông minh, thư kí đi rồi, Phó Vân Tiêu vẫn giống như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục nói chuyện với Bạch Tô.
Sau khi cô nghe được lời của thư kí nói, nhưng mà cô biết Phó Vân Tiêu sợ cô lo lắng, cho nên Bạch Tô tỏ vẻ như cô không nghe thấy gì cả.
“Vân Tiêu, em buồn ngủ quá, em ngủ trước đây. Anh xử lí công việc cũng đừng quá sức nhé.”
Bạch Tô lấy cớ bản thân buồn ngủ, mà kết thúc video với Phó Vân Tiêu.
Cô muốn để cho Phó Vân Tiêu có thể được nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.
Tuy rằng Phó Vân Tiêu vẫn luôn không nói gì, nhưng mà Bạch Tô vẫn có thể cảm nhận được áp lực trên người của Phó Vân Tiêu.
Chỉ là trên vai Phó Vân Tiêu gánh vác bao nhiêu việc, Bạch Tô cũng không có cách nào có thể đoán được chuẩn xác.
Bạch Tô lại ở chỗ này sống cùng Bạch Tiểu Bạch mấy ngày.
Ban ngày Bạch Tiểu Bạch đi làm, buổi tối dẫn theo Bạch Hà tới chỗ của Bạch Tô ăn cơm, tất cả mọi chuyện đều yên bình không có chuyện gì xảy ra.
Đang lúc Bạch Tô hưởng thụ khoảng thời gian bình yên của hai mẹ con, bỗng nhiên di động của cô vang lên.
Cầm lấy di động, trên màn hình biểu hiện tên là, long diễn.
Nhìn dãy số điện thoại trên di động, Bạch Tô hơi sửng sốt một chút, phía trước trước kia Long diên gọi điện thoại cho Bạch Tô vì giữa hai người có thương vụ hợp tác, nhưng mà sau khi Bạch Tô trả lại công ty và khách sạn cho Nghiêm Đình thì long diễn chưa từng gọi điện thoại cho cô.
“Bạch Tô, cô đang ở đâu?”
Điện thoại vừa mới được nhấc máy, còn không đợi Bạch Tô nói, bên kia liền truyền đến tiếng dồn dập lo lắng của long diễn.
“Làm sao vậy?”
Bạch Tô tuy rằng có nghi hoặc, nhưng vẫn nghiêm túc hỏi long diễn một câu.
Cô hiểu rất rõ long diễn, chuyện có thể làm cho long diễn lo lắng không nhiều lắm, cho nên nếu thái độ hiện tại của long diễn như vậy, vậy nhất định là đã xảy ra chuyện gì lớn rồi.
“Cô có biết Nghiêm Đình gần đây đã đi đâu rồi không?”
Trong điện thoại, giọng nói của long diễn càng ngày càng khẩn trương.
“Nghiêm Đình? Anh ấy không phải……”
Bạch Tô hơi hơi hé miệng, đang chuẩn bị trả lời theo bản năng, đột nhiên mới phát hiện, cô đã có một khoảng thời gian không có liên lạc cùng Nghiêm Đình, trong lúc nhất thời, thế nhưng không biết trả lời long diễn như thế nào.
“Nghiêm Đình anh ấy không ở công ty sao?”
Giọng nói của Bạch Tô có chút nghiêm trọng.
Dựa theo tình huống bình thường, Nghiêm Đình bình thường nhiều nhất hai ba ngày đều sẽ lấy các loại lý do để quấy rầy Bạch Tô một lần.
Nhưng mà lúc này đây, Nghiêm Đình đã rất nhiều ngày không chủ động liên lạc với Bạch Tô.
“Không ở công ty, di động cũng tắt máy.”
Trong điện thoại, giọng nói của long diễn rõ ràng do dự một chút, tạm dừng một lát, hình như vừa đưa ra một quyết định quan trọng, giọng nói của anh ấy ngay sau đó mới lại lần nữa truyền tới.
“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”
Bạch Tô mày nhăn lại, biểu cảm cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn.
“Tôi cũng là nghe bạn bè nói, mới đây, một công ty mới bất ngờ xuất hiện trong lĩnh vực đầu tư kinh doanh khách sạn, hình như là cố ý nhắm vào Nghiêm Đình, ở gần những nơi mà Nghiêm Đình mở khách sạn họ đều xây lên khách sạn, mục đích chính là làm cho Nghiêm Đình suy sụp.”
Tất cả những điều khác đã không thể giấu được, long diễn bắt đầu từ từ kể hết những chuyện công ty của Nghiêm Đình đã xảy ra cho cô nghe.
“Vậy tình hình hiện tại thế nào?”
Nghe long diễn kể xong, trái tim Bạch Tô tâm lập tức trở nên cực kì lo lắng.
“Sắp trên bờ vực phá sản.”
Long diễn gằn từng chữ một, chậm rãi nói ra mấy chữ này.
Mấy chữ này, trực tiếp làm cho Bạch Tô sững sờ ngay tại chỗ.
“Không phải chứ, mới có mấy ngày thôi mà……”
Bạch Tô mày nhăn càng chặt.
“Huống hồ, lần trước thấy Nghiêm Đình anh ấy còn nói đến chuyện thu mua và mở rộng quy mô công ty của anh ấy, công ty của anh ấy không phải đang phát triển khá tốt sao?”
Cho tới bây giờ, Bạch Tô vẫn có chút không thể tin nổi.
“Trên nguyên tắc là như vậy.”
Long diễn ở trong điện thoại giải thích một câu.
Dừng một chút, không đợi Bạch Tô hỏi tiếp, ngay sau đó anh lại tiếp tục trả lời.
“Gần đây thị trường thành phố A cực kì không tốt, kinh tế cực kì đình trệ. Công ty mới xuất hiện hình như đang cố gắng dìm chết Nghiêm Đình, không hề quan tâm đến lợi nhuận, bất kể hậu quả, hình như mục đích chính là muốn Nghiêm Đình phá sản.”
Long diễn nói rõ tình hình kinh tế của thành phố A cho Bạch Tô.
Nghe long diễn kể xong, biểu cảm của Bạch Tô càng ngày càng trầm xuống.
“Hơn nữa, cách Nghiêm Đình quản lí công ty ngày trước cô cũng biết, hoàn toàn là dựa theo cách thức mình yêu thích mà vận hành kinh doanh công ty, khẳng định không thể so sánh với mấy công ty có mục đích thương mại, cho nên cả công ty mới suy sụp nhanh chóng như vậy……”
Long diễn lại giải thích bổ sung them một bước.
Thật là đáng sợ!
Nghe xong lời nói của long diễn, Bạch Tô đã hoàn toàn bị chấn động.
Những điều mà Long diễn nói đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của Bạch Tô, trước đây cô ấy chưa từng trải qua tình trạng kinh tế hỗn loạn như thế này bao giờ, càng chưa từng trải qua loại cạnh tranh trên thương trường như thế này bao giờ, cho nên khi xuất hiện một công ty có tiềm lực kinh tế mạnh như vậy nhắm vào Nghiêm Đình, Bạch Tô hoàn toàn không biết phải giúp đỡ Nghiêm Đình như thế nào.
“Tôi lập tức gọi điện thoại cho Phó Vân Tiêu, để anh ấy giúp đỡ.”
Sau khi hồi phục tinh thần từ trong sự sợ hãi, Bạch Tô trầm tư một chút rồi nhanh chóng trả lời long diễn.
Đây là biện pháp duy nhất mà trước mắt Bạch Tô có thể nghĩ đến, ngoại trừ Phó Vân Tiêu, cô không biết mình có thể có năng lực để xử lí tình huống này hay không.
“Ừ……”
Khi Bạch Tô đang chuẩn bị cúp điện thoại để gọi điện thoại cho Phó Vân Tiêu, bỗng nhiên truyền âm đến thanh chần chờ của long diễn muốn nói lại thôi.
“Phó Vân Tiêu không có nói gì cho cô sao?”
Anh dừng lại một chút, tiếp sau đó long diễn lúc này mới thử thăm dò hỏi Bạch Tô một câu.
“Nói cái gì cho tôi?”
Bạch Tô càng thêm nghi hoặc, hoàn toàn không biết long diễn đang nói cái gì.
“công ty của Phó Vân Tiêu cũng xuất hiện vấn đề, tình hình bây giờ của anh ấy đã bận đến sứt đầu mẻ trán, cho nên tôi nghi ngờ là các cô đã đắc tội với ai đó, đang có người cố ý hại các cô.”
Long diễn nói ra suy nghĩ của chính mình, lại nói cho Bạch Tô về tình hình của Phó Vân Tiêu.
Lúc này đây, Bạch Tô chết sững tại chỗ, hoàn toàn không biết làm sao bây giờ.
Cô chỉ biết Phó Vân Tiêu bên kia rất bận, lại không nghĩ rằng thật sự xuất hiện vấn đề, chẳng qua là anh vẫn luôn gạt cô.
Vừa nghĩ đến điều long diễn vừa mới phân tích, Bạch Tô liền cảm thấy đau đầu, cùng một lúc mà cả Nghiêm Đình và Phó Vân Tiêu đồng thời xuất hiện vấn đề, cô hiện tại càng không biết có thể làm được điều gì gì.
Bạch Tô cầm di động thật lâu không nói gì.
Hình như là cố ý để cho Bạch Tô thời gian tiêu hóa tin tức, long diễn cũng cố ý không nói gì, cho đến nửa giờ sau, anh mới lại lần nữa mở miệng.
“Nếu cô suy nghĩ kĩ rồi, vậy cô hãy quay về thành phố A một chuyến đi, khi cô trở lại là có thể nhìn rõ tình thế.”
“Hơn nữa, mục đích quan trọng nhất bây giờ vẫn là tìm được Nghiêm Đình, chuyện khác đều là thứ yếu. tôi cùng cô đi tìm Nghiêm Đình, chỉ cần người của Nghiêm Đình không suy sụp, tất cả hoạt động thương mại đều có cơ hội xoay chuyển.”
Long diễn kiên nhẫn phân tích cho Bạch Tô, nói xong câu này, anh lại bổ sung them một câu, sợ Bạch Tô quá lo lắng.
“Chờ cô trở về.”
Sau khi Long diễn nói xong, liền cúp điện thoại.
Kết thúc cuộc trò chuyện cùng long diễn, Bạch Tô nằm ở trên giường bắt đầu suy nghĩ về chuyện mà long diễn vừa nói.