Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nói: Tôi nói này, cậu thì tính cái gì? Ngay cả tôi cũng đều bị ủy ban kỷ luật kêu đi điều tra, cậu chỉ là một người cố vấn pháp luật thì tính cái gì?

Cao Liêm Minh nói: Tôi không giống với anh, anh là biên chế quốc gia chính thức, tôi là do anh mời tới, lính đánh thuê! Đoạn Kiến Trung dựa vào cái gì quản tôi?

Trương Dương nói: Lão Đoạn cũng là dựa theo cấp trên yêu cầu mà làm việc, cậu ầm ĩ với ông ta làm cái gì?

Thường Lăng Phong lúc này từ bên ngoài đi đến, hắn cũng từng đi du học cho nên cũng phải viết báo cáo, Thường Lăng Phong đem tình huống trù bị của đại hội tỉnh hướng Trương Dương nói một lần, trong tỉnh Bình Hải còn có sáu thành phố kiềm giữ mâu thuẫn tâm tình đối với đại hội tỉnh lần này, bọn họ kiên trì muốn cho Nam Tích một lần nữa lo lắng chuyện của danh sách dự thi, nếu như, không loại trừ hành động chống lại đại hội tỉnh lần này.

Trương Dương nói: Bọn họ quả nhiên là nói như vậy?

Thường Lăng Phong nói: Đã gọi điện thoại qua nói chuyện, bọn họ đích thật là nói như vậy, chủ nhiệm Trương, không phải cậu nói lãnh đạo thành phố đã đáp ứng làm tốt công tác tư tưởng với thành phố anh em sao? Sao còn có người muốn chống lại đại hội tỉnh.

Trương Dương nói: Bí thư Lý và thị trưởng Cung đều đáp ứng tôi rồi.

Cao Liêm Minh nói: Lãnh đạo nói anh cũng tin à, nói là một chuyện, làm là một chuyện khác.

Trương Dương trừng mắt liếc hắn nói: Cậu bớt nói nhảm giùm. Hắn hướng Thường Lăng Phong nói: Việc này tôi đã biết, không cần phải quản bọn họ, ai muốn chống lại thì cứ chống lại đi, đại hội tỉnh chúng ta không làm gì sai, ai mất đi thì trái đất này vẫn quay thôi.

Thường Lăng Phong lại nói: Nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung gặp chuyện không may, khoản tài trợ đáp ứng chậm chạp không đến đúng chỗ, in ấn vé vào cửa và quảng cáo tuyên truyền cũng xuất hiện vấn đề, trước mắtt tôi đã liên hệ nhà máy in màu thứ hai của thành phố Nam Tích.

Trương Dương nhíu nhíu mày nói: Phiền phức, Liêu Vĩ Trung này sớm không xảy ra chuyện, muộn không xảy ra chuyện, ngay cái thời khắc mấu chốt này lại gặp chuyện không may, cái này không phải phá chuyện của tôi sao?

Cao Liêm Minh nói: Tôi nghe nói Liêu Vĩ Trung rất oan uổng, lúc trước chưa từng tham ô, là Mã Thiên Dực làm quá đáng, cho nên ông ta mới thò tay vào công khoản, dự định làm một vố rời đi, ai ngờ lại bị bắt.



Trương Dương nói: Làm bậy bị bắt, người như vậy không đáng đồng tình, cho dù không có chuyện tham ô, mê gian Dương Vân cũng đủ khiến ông ta xé lịch đến già.

Cao Liêm Minh cảm thán nói: Xem ra quan viên trong nước phạm tội thật đúng là cao, tại nước Mỹ cũng không có chuyện hoang đường như vậy.

Trương Dương trách móc nói: Ánh trăng nước Mỹ tròn, sao cậu không đi nước Mỹ làm đi, làm ăn mày sắp chết được tôi cho làm cố vấn pháp luật, cậu nói cậu tới chổ của tôi làm, đã giúp cho tôi được bao nhiêu lần? Đã làm bao nhiêu chính sự? Chỉ là một kẻ ăn cơm trắng.

Cao Liêm Minh vừa nghe liền nóng nảy: Chủ nhiệm Trương, đối đãi cần phải phúc hậu, anh hỏi Thường chủ nhiệm một chút đi, trong khoảng thời gian này tôi làm bao nhiêu công tác?

Thường Lăng Phong cười nói: Liêm Minh quả thật giúp không ít, những thứ trên pháp luật chúng ta đều không hiểu nhiều, có Liêm Minh, chúng ta mới tránh khỏi không ít phiền phức.

Trương Dương nói: Sao tôi không thấy hắn làm được việc vậy?

Cao Liêm Minh căm giận nhiên nói: Cũng không phải tại anh làm lãnh đạo sao, quan không lớn, nhưng tư thái cao cao tại thượng đã học xong, tôi làm bao nhiêu công tác, nỗ lực bao nhiêu anh căn bản cũng không nhìn thấy, tôi cũng là một anh hùng vô danh, cái khác không nói, vụ án của Phạm Tư Kỳ anh còn nhớ rõ không? Tôi chạy trước chạy sau lâu như vậy, cậu còn nói tôi cái gì cũng chưa làm? Mỗi một hiệp nghị hợp tác của ủy ban thể dục tôi đều phải xem qua, tôi phải bảo đảm trên pháp luật không có bất luận chổ vi phạm nào, tôi dễ dàng sao? Cao Liêm Minh ủy khuất giống như một đứa nhỏ bị ăn hiếp vậy.

Cao Liêm Minh rời đi, Thường Lăng Phong cười nói: Chủ nhiệm Trương, tôi cảm thấy Cao Liêm Minh nói rất có đạo lý, làm quan cũng không thể đem con mắt nhìn lên trên, phải nhiều xuống nhiều một chút, thông cảm thuộc hạ làm việc khổ cực, trong khoảng thời gian này vì chuyện của đại hội tỉnh ai cũng không nhàn rỗi.

Trương Dương nói: Là tôi sai, áp lực của mọi người đều rất lớn, công tác làm lụng vất vả không kịp nói, mà ủy ban kỷ luật vào lúc này lại muốn thêm phiền, Liêu Vĩ Trung một người gặp chuyện không may, lôi theo cả đống chuyện, đem tất cả chúng ta liên luỵ vào, bạn bè ở nước ngoài đều bị điều tra một lần, sao tôi cảm giác giống như đang ở thời đại cách mạng vậy?

Thường Lăng Phong nói: Trong quan trường, chuyện hình thức lớn hơn nội dung nhiều lắm, cậu ở trong đó lăn lộn nhiều năm như vậy, sớm nên thấy nhưng không thể trách được. Hắn nhớ tới mục đích chủ yếu lần này tới đây, nhẹ giọng nói: Tôi vừa nói chuyện của nhà máy thuốc lá và Đại Thành Ấn Vụ, nhà máy in thứ hai không có quan hệ hợp đồng với chúng ta, căn cứ theo tiến độ hiện nay, muốn nhà máy in thứ hai hỗ trợ in ấn, có thể phải trả trước một phần tiền cho bọn họ.

Trương Dương gật đầu nói: Cậu xem rồi làm đi, chờ nhà máy thuốc lá bên kia ổn định, tôi tìm bọn họ bắt đền.

Thường Lăng Phong cười nói: Đại Thành Ấn Vụ in ấn miễn phí giúp chúng ta, hiện tại người ta xảy ra chuyện, hoàn thành không được công tác, chúng ta cũng không nên bắt đền, thật muốn làm như vậy, chẳng phải là có vẻ chúng ta thiếu phúc hậu?



Trương Dương thở dài nói: Đều là Mã Thiên Dực làm ra ầm ĩ, tra tham ô hủ bại tôi ủng hộ hai tay, nhưng ông cũng không thể đem công tác kiểm tra kỷ luật đè lên xây dựng kinh tế chứ? Thật không biết thành phố nghĩ như thế nào? Sao lại ủng hộ ông ta như thế? Hiện tại bí thư ủy ban kỷ luật sắp lớn hơn so với bí thư thị ủy.

Thường Lăng Phong nói: Lời này cậu hẳn là nên đi nói với bí thư Lý.

Phó Trường Chinh từ bên ngoài đi đến, đi tới bên cạnh Trương Dương, nhỏ giọng nói: Chủ nhiệm Trương, dì của anh tới!

Trương đại quan nhân hơi ngẩn ra: Dì của tôi? Trong đầu hắn thật đúng là không có cái khái niệm này.

Phó Trường Chinh gật đầu: Người ta nói như vậy. Khóe môi của hắn mang theo nụ cười.


Trương Dương lòng đầy kinh ngạc ngẩng đầu, lúc này đã nghe được tiếng giày cao gót ngoài cửa, cũng là phó bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh trước đóLưu Diễm Hồng xuất hiện ở ngoài cửa phòng làm việc của hắn.


Trương Dương nở nụ cười ha ha, Lưu Diễm Hồng mượn danh nghĩa là dì của hắn mà đi vào đây, tuy rằng Trương đại quan nhân vẫn xưng hô cô ấy vì chị Lưu, nhưng Lưu Diễm Hồng và Tống Hoài Minh ngang hàng, xưng là dì của hắn cũng không quá đáng.


Trương Dương cười tủm tỉm nói: Em đang nghĩ đó là ai, thì ra là chị Lưu!


Lưu Diễm Hồng cười nói: Không có quy củ, gọi dì đi!


Trương Dương nói: Em sợ gọi vậy sẽ làm chị già, mau vào, mau vào!


Thường Lăng Phong nhanh chóng cáo từ rời đi, Phó Trường Chinh pha trà cho Lưu Diễm Hồng, lúc này mới đi.


Trương Dương mời Lưu Diễm Hồng ngồi xuống, Lưu Diễm Hồng không có lập tức ngồi, nhìn chung quanh phòng làm việc của hắn, ánh mắt bị một bức thư pháp trên tường hấp dẫn, mặt trên viết sáu chữ lớn GẦN BÙN KHÔNG HÔI MÙI BÙN, ký tên là Trương Dương, Lưu Diễm Hồng nói: Đã sớm nghe nói thư pháp của cậu rất điêu luyện, thoạt nhìn thật đúng là không tồi. Lưu Diễm Hồng không có quá nhiều học thức trong thư pháp, theo cách nói của người trong nghề là, người thường xem náo nhiệt, nhưng thư pháp của Trương Dương là nội ngoại kiêm tu, mặc dù là người thường cũng có thể nhìn ra chổ không tồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK