Giang Quang Á bắt tay hắn nói: Có tìm được cái tên hàng giả kia không? Người hắn nói chính là Cát Quốc Khánh giả mạo.
Trương Dương lắc đầu.
Tra Vi nói: Quên đi, sợ bóng sợ gió một hồi, chỉ cần anh bình an vô sự là tốt rồi, nhanh lên xe đi. Mọi người trên liễu xe BMWs của Giang Quang Á, Trương Dương cũng không có nói cho bọn họ biết chuyện mình bị thương.
Trương Dương nói: Các người sao biết anh bị nhốt ở trong?
Giang Quang Á nói: Dưỡng Dưỡng nghe được tiếng nổ trong điện thoại, cho nên bọn em cùng nhau đến đây, phát hiện có chút không đúng, là chị Vi hoa cô chú giải thích tình huống của anh.
Trương Dương chuyển hướng Tra Vi cười nói: Cô thật quan tâm tôi ! Mặt cười của Tra Vi nóng lên, nhưng mà biểu hiện của cô rất tự nhiên: Tất cả mọi người rất quan tâm anh!
Giang Quang Á nói: Thật là kỳ quái, vì sao có người muốn giả mạo Cát Quốc Khánh lừa anh đến nơi này? Trương Dương nói: Không biết, chỉ cần các người bình an vô sự là tốt rồi. Hắn có chút uể oải nhắm hai mắt lại.
Cố Dưỡng Dưỡng nhìn ra trạng thái tinh thần của hắn không tốt, nhỏ giọng nói: Anh rể, anh có ăn chưa?
Trương Dương lắc đầu.
Giang Quang Á nói: Em đưa anh quay về phòng tạm trú Nam Tích nghỉ ngơi, trên đường tìm quán cơm ăn trước.
Trương Dương giơ lên đồng hồ trên cổ tay nhìn thời gian một chút nói: Đến Tiến Khấu Trường Thành!
Cái gì? Tra Vi và Cố Dưỡng Dưỡng đồng thời kinh hô.
Ai ai cũng đều biết nói, vào chạng vạng Trương Dương đã đáp ứng khiêu chiến của cao thủ hai nước Nhật Hàn, thế nhưng trạng thái của hắn hiện tại có thể kiên trì được không? Tra Vi nói: Tôi thấy trạng thái hiện tại của anh bây giờ không tốt, có phải hẳn là nên suy nghĩ đổi ngày tỷ thí với bọn họ không?
Trương Dương nói: Nếu như đổi ngày, sẽ bị cái đám người ngoại quốc khinh thường, trạng thái có thể điều chỉnh, còn mấy giờ để tôi nghỉ ngơi, tôi nghĩ như vậy là đủ rồi.
Vô luận là Tra Vi vẫn Cố Dưỡng Dưỡng đều biết Trương Dương chỉ cần làm ra quyết định, đơn giản sẽ không thay đổi, cho dù có khuyên như thế nào cũng vô dụng. Nhưng mà hai người cũng không biết Trương Dương bị súng bắn, nếu như biết chuyện này, vô luận như thế nào cũng đều phản đối Trương Dương xuất chiến.
Bọn họ dừng lại ăn một chút trên đường, Trương Dương kêu Giang Quang Á trực tiếp lái xe đến Tiến Khấu Trường Thành.
Tiến Khấu Trường Thành ở tây bắc huyện Hoài Nhu kinh thành, hương cảnh trong núi thay đổi vô cùng, ngọn núi cao và hiểm trở, làm cho đoạn đường đến Tiến Khấu Trường Thành cũng có vẻ hùng kỳ hiểm yếu. Người ở Tiến Khấu Trường Thành chỉnh sửa đoạn Trường Thành bắt ngang qua khu vực này, hình thành giống như một mãn cung khấu tiến vầy.
Bọn họ đến chổ này sớm một tiếng rưỡi đồng hồ, ô tô không cách nào trực tiếp đến vào bên trong, phải trải qua một phen leo lên, sắc mặt vốn tái nhợt của Trương Dương chợt nổi lên một tia hồng ý, khí tức của hắn lập tức dâng lên.
Cố Dưỡng Dưỡng vẫn đều lưu ý đến tình trạng của Trương Dương, cảm thấy được khí tức thở gấp của Trương Dương, Cố Dưỡng Dưỡng không khỏi nhíu đôi mi thanh tú lại, cô tu tập võ công cũng đã lâu, kiến thức phương diện võ công cũng càng ngày càng tăng, người bình thường trải qua bôn ba xa như vậy, hô hấp gấp khẳng định là điều khó tránh khỏi, nhưng Trương Dương rất không bình thường, võ công của Trương Dương lợi hại như thế, dưới tình huống bình thường, đoạn dốc này không có khả năng tạo thành bất luận cái ảnh hưởng gì đối với hắn, thế nhưng từ hô hấp của Trương Dương mà xem, trạng thái thân thể hắn không tốt. Cố Dưỡng Dưỡng lặng lẽ đi tới bên cạnh Trương Dương nói: Anh có phải có chuyện gì hay không?
Trương Dương lắc đầu, cười nói: Đừng lo lắng, anh làm gì yếu đuối như vậy?
Tra Vi nói: Hình như chẳng có người nào đến sớm giống chúng ta!
Trương Dương nói: Trước khi quyết chiến, đầu tiên phải tìm hiểu rõ hoàn cảnh xung quanh, tôi lần đầu tiên Tiến Khấu Trường Thành mà. Hắn chậm rãi đi tới phía trước, đi tới dọc theo bậc thang, đi vài bước, bỗng nhiên nhảy lên không, chân trái đạp lên trên tường một chút, mượn lực bắn ngược mặt tường, thân thể đột nhiên hướng bên phải, vững vàng rơi vào phần trên của tường thành.
Mọi người đều nhìn hắn, dáng người mạnh mẽ của Trương Dương đã tăng cường lòng ting của bọn họ không ít, nhưng mà bọn hắn lại không biết, Trương Dương hoàn thành cái động tác nhỏ này lại tác động vết thương của vai phải, đau đớn khiến cho cái trán của hắn lần thứ hai toát ra mồ hôi lạnh, Trương Dương đi tới bờ tường thành ngồi xuống, hắn lớn tiếng nói: “Không cần theo tôi đến đây, tôi điều tức một chút!
Giang Quang Á lần đầu tiên thấy Trương Dương công khai hiển lộ võ công của hắn, tràn ngập hâm mộ nhìn bóng lưng của Trương Dương, hắn trong lúc vô ý nhìn đến Cố Dưỡng Dưỡng và Tra Vi, ánh mắt hai người đều chăm chú nhìn vào trên người của Trương Dương, đồng dạng si mê, đồng dạng ái mộ, Giang Quang Á không khỏi thầm than đồng nghiệp không đồng mệnh, Trương Dương xác thực có một mặt hấp dẫn con gái.
Trương Dương lựa chọn giữa cự ly với bọn họ, một là vì điều tức, hai là vì tránh cho bọn họ phát hiện trên người mình có thương tích.
Cố Dưỡng Dưỡng tu luyện võ công cũng không phải rất lâu, nhưng có thể từ hô hấp của hắn phát hiện tình huống khác thường trong thân thể hắn, như thế này thì chờ đám người nhân sĩ võ lâm như Vũ Thương Hải đến, thương thế trên người của mình sợ rằng càng không giấu được con mắt của bọn họ.
Trương Dương khoanh chân ngồi ở trên chỗ cao, từ độ lớn của góc quan sát của hắn, tư thế hào hùng phía dưới của Trường Thành đều thu hết vào mắt, đoạn này là nơi hiểm trở nhất kinh thành, cũng hùng kỳ nhất của Trường Thành, tự nhiên lại bị phong hoá nghiêm trọng, không có bất luận kẻ nào gia công làm mơi, kéo dài vài cây số nữa, đã thể hiện đầy đủ Trường Thành của kinh thành, hiểm, kỳ, đặc, tuyệt, cũng là tối có thể lãnh ngộ được ý tứ cổ xưa của Trường Thành. Gió núi thổi tới trước mặt, Trương Dương bỗng nhiên rùng mình một cái, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, thời gian từ đây đến lúc quyết đấu với cao thủ hai nước Nhật Hàn đã không nhiều lắm, hắn phải lợi dụng khoảng thời gian có hạn này, mau chóng điều chỉnh tốt trạng thái thân thể, trận này nhất định phải giành chiến thắng. Trương Dương xua tan tạp niệm trong đầu, trong óc rốt cục tiến nhập một khoảng không minh, nội tức từ đan điền bốc lên, theo kinh mạch đi khắp toàn thân, tốc độ vận hành của khí tức càng lúc càng nhanh, mặt của Trương Dương cũng trở nên càng ngày càng hồng, đau đớn của đầu vai cũng dần dần biến mất.
Cố Dưỡng Dưỡng nhìn Trương Dương ngồi ở chỗ cao giống pho tượng vẫn không nhúc nhích, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, cô ấy nhẹ giọng nói: Không biết vì sao, em cuối cùng luôn cảm thấy rằng ngày hôm nay có chút không đúng.
Tra Vi nói: Hẳn là không có việc gì đâu, em không thấy được vừa rồi hắn giống như con khỉ nhảy nhót lung tung sao? Bên kia là vực sâu vạn trượng, đừng nói là kêu chị đi bộ trên đó, chị nhìn thôi cũng đã muốn hôn mê rồi.
Giang Quang Á nói: Yên tâm đi, Trương Dương khẳng định không có việc gì, hiện tại anh ấy đang chuẩn bị, chúng ta cũng đừng làm phiền anh ấy.