Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nói: Chú cô có kẻ thù gì không?

Tiêu Mân Hồng lắc đầu, hai tay vịn vào lan can: Chú tôi thường nói hòa khí phát tài, hắn cũng không kết thù kết oán với người khác.

Trương Dương cười cười, không tiếp tục hỏi nữa.

Tiêu Mân Hồng nói: Bí thư Trương, tôi có yêu cầu quá đáng. Có thể hay không giúp chú tôi giữ bí mật này không, đừng đem chuyện hắn trúng cổ độc nói ra ngoài.

Trương Dương cười nói: Yên tâm đi, tôi không phải là người lắm miệng!

Trương Dương trở lại bến tàu thì đã là sáu giờ, hắn gọi điện thoại cho Cố Doãn Tri, biết được Cố Dưỡng Dưỡng cũng đến Tân Hải, nghĩ tới cô em vợ xinh đẹp đa tình này. Trương đại quan nhân không khỏi có chút to đầu, ý muốn tới chỗ Cố Doãn Tri lập tức mất hẳn.

Cố Doãn Tri lại gọi hắn tới ăn cơm, Cố Dưỡng Dưỡng đang xuống bếp nấu cơm, Trương Dương lúc này trở về vừa hay kịp lúc.

Cố Dưỡng Dưỡng lần này tới Tân Hải là để đón cha về, thật ra cô ta mấy ngày nay đều ở Giang Thành, phía nhà máy dược Giang Thành gần đây đang làm sự kiện tuyên bố sản phẩm mới, cô ta là chủ tịch trên danh nghĩa phải đích thân tham dự, trên thực tế, Cố Dưỡng Dưỡng càng lúc càng quan tâm tới nghiệp vụ của nhà máy dược, nhà máy dược này vốn là của chị gái cô ta, Hồ Nhân Như tuy rằng chủ động gánh vác chức trách quản lý, nhưng Cố Dưỡng Dưỡng cũng ngại giao hết tất cả chuyện cho cô ta. Hồ Nhân Như cũng hết sức nâng đỡ cô ta, hy vọng Cố Dưỡng Dưỡng có thể sớm ngày tiếp nhận, thực sự có thể gánh vác được trách nhiệm quản lý xí nghiệp này.

Đối với cô em vợ Cố Dưỡng Dưỡng này, Trương đại quan nhân ở trong lòng có chút sờ sợ, Cố Dưỡng Dưỡng rất nặng tình với hắn, trong mắt chỉ có hắn, người theo đuổi cô ta cho dù điều kiện có xuất sắc đến thế nào, đối tốt với cô ta như thế nào thì Cố Dưỡng Dưỡng ngay cả mí mắt cũng không lật lấy một cái, trong lòng cô ta thì không ai bằng được Trương Dương.

Mối thâm tình của Cố Dưỡng Dưỡng Trương đại quan nhân trong lòng biết rất rõ, nếu nói sự si tình của Cố Dưỡng Dưỡng không khiến hắn mảy may động lòng thì thuần túy là nói dối, nhưng Trương đại quan nhân thủy chung kiên trì tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, bảo trì khoảng cách với Cố Dưỡng Dưỡng, sự tuyệt tình mà Trương đại quan nhân biểu hiện ra cũng khiến Cố Dưỡng Dưỡng thương tâm vô cùng.

Chu Sơn Hổ đưa Trương Dương đến biệt thự hoa viên, Trương Dương tới trước cửa đã ngửi thấy mùi thơm mê người, hắn lập tức liền ra đây là hương vị của Phật nhảy tường, Cố Dưỡng Dưỡng từ chỗ Tào Tam Pháo đã học được trù nghệ tuyệt diệu, trải qua hai năm dốc lòng nghiên cứu, trù nghệ cũng tăng cao.

Biết con không ai bằng cha, Cố Doãn Tri đối với tâm tư của con gái cũng vô cùng minh bạch, Dưỡng Dưỡng bỏ nhiều thời gian như vậy đi làm đồ ăn, cũng không chỉ bởi vì muốn hiếu kính với mình, chủ yếu là vì Trương Dương. Cố Doãn Tri tuy rằng vô cùng thích Trương Dương, nhưng ở sâu trong lòng sớm đã phủ quyết khả năng giữa hắn và Dưỡng Dưỡng, Trương Dương trước đây từng có một đoạn tình cảm với Giai Đồng, sau khi Giai Đồng mất hắn và Sở Yên Nhiên đã tu thành chính quả, người làm cha đương nhiên không muốn con gái gia nhập vào một vướng mắc tình cảm không thể có kết quả. Nhìn con gái đang bận rộn trong phòng bếp, trong đôi mắt thâm thúy của Cố Doãn Tri không khỏi lóe lên vẻ lo lắng.

Tiếng chuống cửa vang lên, Cố Doãn Tri đứng dậy chuẩn bị ra mở cửa thì Cố Dưỡng Dưỡng đã từ trong phòng bếplao ra trước, chạy tới trước cửa, mở cửa ra, Trương Dương còn chưa kịp chào hỏi cô ta thì mũi đã ngứa lên, hắn xoay người đi, hắt xì mấy cái liên tiếp.



Cố Dưỡng Dưỡng quan tâm nói: Trương Dương, anh bị cảm à? Cô ta hiện tại đã triệt để không gọi Trương Dương là anh vợ nữa, đây là ngồi ngang hàng với hắn, muốn Trương Dương coi trọng thì đừng tự coi mình như trẻ con.

Trương Dương khịt khịt mũi, xoay người lại cười cười với Cố Dưỡng Dưỡng, lại phát hiện trên người Cố Dưỡng Dưỡng vẫn đeo tạp dề, trông như một tiểu nữ phó, tuy là ăn mặc như vậy, nhưng vẫn lộ ra vẻ thanh thúy phù dung, thanh thuần đến cực điểm, đáng yêu đến cực điểm, không biết là bởi vì trong phòng bếp nóng hay là vì nhìn thấy Trương Dương, mặt hơi hơi có chút đỏ lên.

Trương Dương gật đầu nói: Tối hôm qua không cẩn thận dính mưa, bị cảm lạnh.

Cố Dưỡng Dưỡng nói khẽ: Anh sao không cẩn thận như vậy? Loại tình cảm quan tâm bộc lộ rất rõ.

Trương đại quan nhân cười cười ngượng ngùng, hắn không tiếp tục nói chuyện với nhau với Cố Dưỡng Dưỡng nữa, tới phòng khách, Cố Doãn Tri ngồi trên sô pha vẫy vẫy tay với hắn: Trương Dương, sao tới muộn thế?

Trương Dương thở dài nói: Một lời khó nói hết, gần đây mọi việc rất bất lợi, con phải liên tục đi lại giữa Tân Hải và Bắc Cảng, bận tới sứt đầu mẻ trán.

Cố Doãn Tri bật cười, y nói với Cố Dưỡng Dưỡng: Con gái, đồ ăn xong chưa?

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Thức ăn xong rồi, cha và anh Trương Dương uống rượu trước di.

Trương Dương theo Cố Doãn Tri vào nhà ăn, hắn cầm bình Đại Minh trên bàn rót cho Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri nghe thấy hắn không ngừng liên tiếp hắt xì, nói khẽ: Bệnh thì ở nhà nghỉ ngơi đi, không cần phải chạy tới đây làm gì.

Trương Dương cười nói: Cha, cha tới Tân Hải để cổ động cho con, con lại cả ngày bận việc công, căn bản không có thời gian tiếp cha, trong lòng con rất xấu hổ.

Cố Doãn Tri mỉm cười nói: Giữa chúng ta có cần phải nói những lời này không? Trong lòng tôi biết rõ, đương nhiên là công tác quan trọng hơn, chuyện hoả hoạn tối hôm qua tôi cũng nghe nói, anh thân là bí thư thị ủy Tân Hải, đương nhiên phải làm tốt công tác trước tiên.

Trương Dương nói: Hiện tại con cuối cùng cũng rõ rồi, phúc và họa luôn đi cùng với nhau.

Cố Doãn Tri nói: Bất kỳ chuyện gì cũng đều có khả năng phát sinh, nếu lựa chọn con đường quan trường này thì không thể sợ phiền phức. Nói tới đây y không nhịn được mỉm cười: Anh trước giờ đều là một tên tiểu tử không sợ chuyện.



Trương Dương cầm chén rượu lên nói: Cha, con kính cha.

Cố Doãn Tri uống ngụm rượu, chậm rãi đặt chén xuống, y nói khẽ: Cậu có quen một nữ nhân một người tên là Nguyên Hòa Hạnh Tử không?

Trương đại quan nhân thầm giật mình, hắn ngẩng đầu lên, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc, Cố Doãn Tri sẽ không vô duyên vô cớ lại hỏi vậy, y đã hỏi, chứng tỏ mười phần có chín đã gặp được Nguyên Hòa Hạnh Tử, nhớ tới Nguyên Hòa Hạnh Tử và Cố Giai Đồng cơ hồ không có gì khác biệt về bề ngoài, tâm tình của Trương đại quan nhân lập tức trở nên rối rắm, hắn gật đầu nói: Có quen, lần trước khi con tôi tới Đông Giang có gặp được cô ta.

Cố Doãn Tri nói: Hình dáng của cô ta và Giai Đồng cơ hồ giống nhau như đúc.

Trương Dương lại gật đầu: Lần đầu tiên con nhìn thấy cô ta, cho rằng cô ta chính là Giai Đồng, về sau trải qua điều tra mới biết được, cô ta là người Nhật Bản, không có bất kỳ quan hệ gì với Giai Đồng.

Cố Doãn Tri nói: Vì sao không nói cho tôi biết?


Trương Dương không lập tức trả lời cầm chén rượu lên cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.


Cố Doãn Tri nói: Anh lo lắng tôi biết chuyện này rồi sẽ bị đả kích, lo lắng Nguyên Hòa Hạnh Tử sẽ khơi dậy nỗi đau của tôi?


Trương Dương nói: Cha, con xin lỗi! Cố Doãn Tri lắc đầu nói: Tôi thật sự là cũng bất ngờ, trên thế giới này không ngờ có hai người giống nhau đến vậy, nếu không phải nốt rồi ở lông mày, tôi căn bản không phân biệt được họ.


Trương Dương nói: Con đã điều tra rất rõ ràng bối cảnh của Nguyên Hòa Hạnh Tử rồi, cô ta và Giai Đồng không có bất kỳ quan hệ gì.


Cố Doãn Tri nhẹ giọng thở dài: Nếu Giai Đồng vẫn còn sống trên đời, cho dù nó cả đời không nhận ra tôi thì sao, tôi chỉ muốn nó sống thôi.


Trương Dương trầm mặc, ở trong lòng hắn thủy chung không muốn thừa nhận sự thật rằng Cố Giai Đồng đã chết, tuy rằng ô tô mà Giai Đồng ngồi rơi xuống sống Niagara, nhưng cho tới nay vẫn không tim được thi thể của cô ta.


Cố Doãn Tri nói: Sống không thấy người, chết không thấy xác, tôi cũng giống như anh vậy, vẫn không chấp nhận sự thực là Giai Đồng đã chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK