Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Vinh Thiêm nói: Đinh ổng, chuyện này tôi trước đó không nghe thấy phong thanh gì, tuyệt đối không có. Hắn lại khẳng định thêm một câu, tựa hồ muốn gia tăng lực độ lời nói của mình.

Đinh Cao Sơn nói: Tô cục. Chúng ta là bằng, tôi vẫn không thể tin anh được, chuyện này vô cùng kỳ quái, Đinh gia chúng tôi luôn luôn tuân theo pháp luật, không biết đã đắc tội với lộ thần tiên nào, đêm hôm khuya khoắt lại bắt em trai tôi đi.

Tô Vinh Thiêm nói: Đinh tổng yên tâm. Tôi lập tức sẽ tra thử giúp anh.

Tô Vinh Thiêm buông điện thoại, không đợi hắn gọi điện thoại hỏi thì trong cục đã gọi điện thoại tới, triệu tập hắn đi tới cục lý họp khẩn cấp. Tô Vinh Thiêm nhìn đồng hồ, hiện tại là một rươi sáng, cục lý không ngờ chọn họp vào lúc này, Tô Vinh Thiêm từ trong đáy lòng sinh ra một loại cảm giác gió thổi mưa giông trước cơn bão.

Cục trưởng của sáu khu Thành phố Bắc Cảng tất cả đều bị triệu tập tới phòng họp nhỏ của thị cục, cục trưởng Viên Hiếu Công mặc cảnh phục ngồi đó, hai mắt sáng ngời hữu thần, không hề tìm thấy một chút mệt mỏi nào trên mặt y.

Các Phân cục trưởng tới phòng họp rồi ngồi xuống, từ vẻ mặt ngưng trọng nghiêm túc của Viên Hiếu Công đều ý thức được tối nay nhất định có đại sự phát sinh.

Viên Hiếu Công nói: Tối nay tôi gọi mọi người tới đây mở một cuộc họp khẩn cấp, xét thấy tình trạng trị an của thành phố Bắc Cảng ngày càng có chuyển biến xấu, tối nay chúng ta sẽ tiến hành một hồi sửa trị đột kích trong phạm vi toàn thành phố, do thị cục thống nhất hành động, nơi này chính là bộ chỉ huy lâm thời của chúng ta, từ giờ trở đi, mọi người phục tùng an bài của tôi. Phối hợp nhất trí, kiên quyết đánh một chiến dịch gian khổ!

Tô Vinh Thiêm lập tức ý thức được Đinh Cao Thăng bị bắt là có liên quan tới hành động lần này, nói cách khác, Viên Hiếu Công trước khi gọi bọn họ tới đây họp đã triển khai hành động rồi, sau khi bọn họ tới phòng họp của tổng cục, chỉ chẳng qua là công khai hóa hành động. Các Phân cục trưởng nhìn nhau, từ trong ánh mắt của nhau đều tìm được vẻ hoang mang, Viên Hiếu Công làm như vậy là không tín nhiệm đối với đám phân cục trưởng này, chẳng lẽ y sợ có người sẽ đi báo tin.

Đêm nay đối với đa số người đến của chiến tuyến công an Bắc Cảng mà nói nhất định là một đêm không ngủ, dưới sự chỉ huy của Viên Hiếu Công, công an Bắc Cảng xuất động toàn tuyến, đột kích một đám phần tử phạm tội khả nghi, tối hôm đó còn tiến hành một lần kiểm tra toàn diện trung tâm giải trí lớn nhỏ của Bắc Cảng, đây là một lần hành động có quy mô lớn nhất trong lịch sử Bắc Cảng.

Trần Cương nửa đêm thì mắc tiểu phải dậy, lớn tuổi rồi, công năng của tuyến tiền liệt cũng thoái hóa theo, y hiện tại một đêm phải dạy hai lần, Trần Cương nhìn nhìn nữ ca sĩ Đới Lâm còn đang ngủ say bên cạnh mình, khóe môi không khỏi phác ra một nụ cười thỏa mãn, đừng nhìn bộ dạng nghiêm nghị không thể xâm phạm của nữ nhân này trên sân khấu, nhưng khi lên giường rồi thì chính là một dâm phụ.

Trần Cương lặng lẽ đi xuống giường, tới toilet giải quyết nỗi buồn, có lẽ là do cảm ứng, y đi tới trước cửa sổ, vén màn nhìn ra ngoài, thấy đèn cảnh sát nhấp nhoáng, Trần Cương không khỏi cả kinh, y lập tức ý thức được đó là một một hiện tượng không bình thường. Sau đó liền nảy sinh suy nghĩ muốn lập tức bỏ đi, nhưng Trần Cương lập tức lại nghĩ, nơi này là Thiên Nhai, không ai tới đây tra cả.

Nữ nhân trên giường phát ra tiếng nói mê.



Trần Cương nhíu mày trở lại giường nằm xuống, vươn tay ra bóp ngực nữ nhân đó, nữ nhân đang ngủ say bực bội đẩy ra, không ngờ động tác như vậy lại khơi dậy sự phẫn nộ của Trần Cương, y cực kỳ thô bạo lật nữ nhân bên cạnh xuống, lập tức đút vào người cô ta, nữ nhân mở to mắt vì đau, sau đó lập tức biến thành vẻ mặt anh dua, dùng mấy tiếng tiếng rên rỉ để khơi dậy dục hỏa của Trần Cương, mà động tác của Trần Cương cũng không kéo dài được lâu, vừa nhấp được hai bá cái thì toàn thân run rẩy ôm chặt lấy nữ nhân đó.

Đới Lâm phát ra tiếng rên rỉ chưa tận hứng, hắn chân cuốn chặt lấy Trần Cương, tựa hồ muốn hút hết mỗi một giọt nước trong người y, Trần Cương thở hổn hển giãy ra khỏi người cô ta rồi nằm lại chỗ.

Đới Lâm rút khăn tay ra bịt giữa hai chân rồi chạy vào nhà tắm.

Trần Cương có chút bất an, y đứng dậy đi về phía trước cửa sổ, đèn cảnh sát ở ngã tư đường tựa hồ càng lúc càng nhiều. Trần Cương cuối cùng cũng quyết định rời khỏi, y nhanh chóng mặc quần áo.

Đới Lâm đi ra thì nhìn thấy Trần Cương đã mặc quần áo rồi, có chút kinh ngạc nói: Đã muộn thế này anh còn đi đâu?

Trần Cương nói khẽ: Trong nhà có việc gấp, gọi điện thoại tới bảo về.

Đới Lâm bĩu môi, người trần truồng bước tới ôm cổ y: Chuyện gì mà cứ phải làm vào lúc này, em không muốn để anh đi.

Trần Cương nói: Chuyện của cô tôi đã an bài rồi. Trần Cương không bị sự làm nũng của Đới Lâm đả động, cái mà y muốn y đã chiếm được rồi, thù lao của Đới Lâm y cũng trả rồi, mọi người ai có nhu cầu nấy, không ai nợ ai.

Đới Lâm dịu dàng nói: Em không nỡ để anh đi!

Trần Cương thầm mắng lắm mồm, vừa rõ ràng nhìn thấy vẻ thất vọng trong mắt cô ta, già rồi, Trần Cương thầm cảm thán nói, gần đây sức dụ hoặc của chuyện phương diện này đối với y cũng bắt đầu thấp đi, thật ra y tìm nữ nhân cũng không phải là vì sinh lý mà là vì tâm lý, đây là một loại cảm giác muốn chinh phục.

Trần Cương đi rất kiên quyết, địa phương Thiên Nhai này rất bí ẩn, ra vào đều có thang máy đặc biệt, phải có thẻ mới sử dụng được, ở đây, không lo chạm mắt người quen, Trần Cương khi đi qua hành lang gặp nữ chiêu đãi viên nữ chiêu đãi viên, ánh đèn có chút mờ mờ, y đi rất nhanh, không thấy rõ bộ dạng của đối phương. Khi đi tới cuối mới nghĩ ra gì đó quay đầu lại nhìn thì thân ảnh của nữ chiêu đãi viên đó đã biến mất rồi.



Lần kiểm tra đột kích bắt dầu vào nửa đêm của Bắc Cảng này đã gây chấn động toàn thành, tối hôm đó tổng cộng bắt được năm mươi bảy phần tử phạm tội, kiểm tra mười bảy nơi ăn chơi, cảnh sát tổng cộng bắt đi hai trăm ba mươi chín cô gái bị tình nghi dính líu đến mại dâm, ở hiện trường bắt được ba mươi bảy khách làng chơi. Phá hủy máy đánh bác của sáu nơi, thu giữ hơn năm trăm vạn tiền đánh bạc.

Lần hành động không hề có dấu hiệu này của cảnh sát Bắc Cảng có lực độ lớn, phạm vi rộng, có thể coi là chưa từng có.

Đinh Cao Thăng bị bắt không phải là vì phạm tội kinh tế mà là vì hình sự, ba năm trước gây ra vụ án tấn công người khác, lúc ấy bắt được hai hung thủ, một người trong đó khai là được Đinh Cao Thăng sai khiến, mệnh lệnh bắt hắn là do Viên Hiếu Công trực tiếp hạ xuống.

Đêm nay Tưởng Hồng Cương cũng không thể ngủ ngon, Đinh Cao Sơn vào rạng sáng liền gọi điện thoại tới, nói với hắn chuyện em trai bị bắt, Tưởng Hồng Cương bắt đầu đoán trước được chuyện này không ổn, lần chỉnh đốn trị an này của Bắc Cảng thật sự là quá đột nhiên, Viên Hiếu Công không động thì thôi, đã động thì lập tức vang dội, đả kích cả tội phạm hình sự, quét sạch mại dâm và cờ bạc, có thể nói là bắt tất. Khiến cho người ta hoang mang là trước đó không hề có dấu hiệu gì, Tưởng Hồng Cương cho rằng chỉ mình bị bịt mắt mà thôi, chuyện lớn như vậy Viên Hiếu Công không thể không thông qua thị lý.

Nếu chuyện này là ý tứ của thị lý thì không thể không khiến hắn nghĩ nhiều. Tưởng Hồng Cương không khỏi nhớ tới những lời mà mình đã nói với Tống Hoài Minh, hắn đề xuất tới khái niệm pháp trị, hắn châm chích tình hình trị an của Bắc Cảng một hồi, chẳng lẽ việc này đã truyền tới tai của lãnh đạo Bắc Cảng, đoàn đội lấy Hạng Thành làm đại biểu lợi dụng phương thức này đã tặng mình một kích đón đầu? Tưởng Hồng Cương tuy rằng đã đáp ứng Đinh Cao Sơn sẽ hỏi đến chuyện này, nhưng bên trong lời nói của y lộ ra lộ ra vài phần khó xử, hiện tại là lúc nhạy cảm, hắn nếu như đi tìm Hạng Thành thì chỉ sợ là tự rước lấy nhục.


Đinh Cao Sơn từ trong điện thoại nghe ra sự do dự của Tưởng Hồng Cương, hắn quyết định tự mình đi tìm Viên Hiếu Công một chuyến, đối mặt vị cục trưởng công an thành phố Bắc Cảng này, Đinh Cao Thăng không hề lộ ra bất kỳ vẻ sợ hãi nào, hắn cười nói: Viên cục, nửa đêm nửa hôm gọi em trai tôi đi có việc gì vậy? Hắn giết người hay là phóng hỏa?


Viên Hiếu Công nói: Đinh tổng không biết những gì mà em trai mình đã làm ư? Năm kia ông chủ Đổng Chính Dương của quán karaoke Bách Thắng bị người ta cắt gân chân anh chắc biết chứ hả?


Đinh Cao Sơn nói: Có nghe nói, nhưng chuyện đó có liên quan gì tới chúng tôi ?


Viên Hiếu Công nói: Năm đó người gây ra vụ án của Đổng Chính Dương tổng cộng có hai tên tội phạm, hiện một người ở trong đó đã phản cung, hắn khai em trai anh Đinh Cao Thăng mới là người người chủ sự chân chính.


Đinh Cao Sơn nói: Loại tội phạm cùng hung cực ác này, khẩu cung của bọn họ có thể tin được không, hiện giờ là xã hội pháp trị, cảnh sát các anh phá án cũng cần chứng cớ.


Viên Hiếu Công mỉm cười nói: Chúng tôi sẽ không đổ người tốt bị oan, cũng tuyệt sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một người xấu nào, chúng tôi mời Đinh Cao Thăng tới đây là để hiệp trợ điều tra, hắn không chỉ bị tình nghi dính líu đến vụ án của Đổng Chính Dương đâu, tôi có thể tiết lộ cho anh một chuyện, căn cứ vào những gì mà chúng tôi hiện tại đều tra được thì hắn có thể còn liên quan tới phản động.


Đinh Cao Sơn biến sắc, hắn nói khẽ: Em trai tôi không thể nào làm vậy, tôi lấy danh dự của tôi ra để bảo đảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK