Chu Tiếu Vân cười nói: Trương Dương, tôi phát hiện phàm là nữ hài tử xinh đẹp đều là người một nhà với anh hết.
Trương đại quan nhân cười ha ha, nói: Trùng hợp, chỉ là trùng hợp.
Kiều Mộng Viện nói: Duval tiên sinh và phu nhân từ xa tới đây, tôi cũng không muốn làm mất nhiều thời gian của hai người, là như thế này, tôi ở Nam Tích mới giành được quyền sở hữu khu đất sân thể dục cũ, ở đây có bản vẽ mặt phẳng của khu đất này, tôi muốn ở trên khoảng đất này dựng lên một quảng trường dữ liệu hiện đại hoá, tôi hy vọng sau khi quảng trường Mộng Thần xây xong sẽ trở thành kiến trúc có tính tiêu biểu của thành phố Nam Tích, thậm chí là tỉnh Bình Hảimà, cho nên tôi đặc biệt muốn mời Duval tiên sinh đảm nhiệm thiết kế sư công trình.
Duval nhìn nhìn Chu Tiếu Vân, hắn một thiết kế sư kiến trúc nổi tiếng thế giới, hợp đồng của Duval căn bản chính là nhận mãi không hết.
Kiều Mộng Viện nói: Giá cả có thể thương lượng.
Duval uống một ngụm cà phê, hắn không trực tiếp trả lời câu hỏi của Kiều Mộng Viện lại mà hỏi Trương Dương một câu: Trương Dương, anh và Kiều tiểu thư có quan hệ gì?
Kiều Mộng Viện nghe thấy câu này mặt không khỏi nóng lên, Duval này cũng quá bát quái rồi.
Trương Dương nói: Bạn tốt! Nói xong thằng ôn này lại bổ sung một câu: Bạn đặc biệt tốt!
Mặt Kiều Mộng Viện không khỏi đỏ lên, thế này không phải vẽ rắn thêm chân ư?
Trương Dương mỉm cười nhìn Kiều Mộng Viện, giống như cảm thấy hình dung vẫn chưa rõ ràng, lại chêm thêm một câu: Giao tình đồng sinh cộng tử!
Càng vẽ càng đen, Trương đại quan nhân tuyệt đối là cố ý.
Duval tuy rằng là người ngoại quốc thành thật, nhưng vẫn có thể hiểu được hàm nghĩa trong đây, hắn cười rất ám muội: Trương Dương, tôi hiểu rồi, khó trách anh lại nhiệt tình như vậy! Kiều tiểu thư, cô và Trương Dương có quan hệ mật thiết như vậy thì tôi đáp ứng cô, thiết kế công trình này tôi sẽ làm, nhất định sẽ vẽ ra phương án thiết kế tốt nhất, hơn nữa làm miễn phí!
Kiều Mộng Viện vui sướng vô cùng, cô ta thật sự không ngờ rằng Trương Dương lại có mặt mũi lớn như vậy. Kiều Mộng Viện biết Duval tuyệt đối không phải là thiết kế sư bình thường, danh sách chờ hắn thiết kế không biết có bao nhiêu, người tìm hắn nhờ thiết kế thường thường đều không để ý tới giá tiền, không ngờ Duval lại nể mặt mũi Trương Dương mà thiết kế miễn phí cho mình, đây không phải là một con số nhỏ, dựa theo giá thị trường mà Kiều Mộng Viện biết thì, phí thiết kế của Duval ít nhất cũng phải chiếm 10% giá xây dựng của công trình, cho nên Kiều Mộng Viện trong nhất thời vẫn không thể tin được đây là sự thật, bất giác liền ngây ra một thoáng.
Duval nói: Có mang hợp đồng theo không?
Kiều Mộng Viện gật đầu, Thì Duy vội vàng mở cặp tài liệu lấy ra hợp đồng đã thảo sẵn từ trước, Duval nhận lấy hợp đồng, trực tiếp giở tới tờ cuối cùng, sau đó ký tên của mình, rồi đưa lại hợp đồng cho Kiều Mộng Viện, mỉm cười nói: Ngày mai tôi sẽ tới Nam Tích, xem cụ thể hoàn cảnh khu đất, phương án thiết kế tôi sẽ đưa ra trong thời gian ngắn nhất.
Sau đó Duval đứng dậy cáo từ, từ Australia tới Trung Quốc, hắn đã mấy ngày nay rồi không được nghỉ ngơi tử tế, tất nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, hôm nay muốn ngủ sớm một chút, sáng mai còn phải tới Nam Tích bắt đầu công tác.
Vợ chồng Duval đi rồi, Thì Duy bật cười khanh khách, cầm túi giấy tờ đập vào vai Trương Dương: Anh được đấy, quan hệ với Duval thân thiết như vậy!
Trương Dương cười khổ nói: Cô nhẹ tay một chút, đừng có hở tí là động tay động chân.
Thì Duy nói: Khai thật ra đi, anh và Chu Tiếu Vân đó có quan hệ gì?
Trương Dương nói: Tôi nói này, tư tưởng của cô sao xấu xa thế!
Mày liễu của Thì Duy dựng ngược lên: Anh nói ai xấu xa? Cô ta cao giọng khiến sự chú ý của khách trong quán đều tập trung về phía này.
Kiều Mộng Viện gắt: Hai người nói nhỏ một chút, làm cái gì vậy? Vừa gặp mặt là cãi nhau rồi.
Trương Dương nói: Tôi không thể có quan hệ bạn bè trai gái thuần khiết à?
Thì Duy cười nhạt nói: Anh ư? Tôi không tin, chó làm sao mà thôi ăn cứt được...
Trương Dương nói: Mộng Viện, cô nghe thấy không, cô ta ám chỉ cả cô đấy.
Thì Duy: Tôi không nói chị tôi.
Kiều Mộng Viện nói: Hai người cãi nhau thì đừng có lôi cả tôi vào, Thì Duy, hợp đồng ký rồi, chúng ta đi thôi.
Trương đại quan nhân vừa nghe thấy vậy liền ngây ra: Ê, đừng có thực tế vậy chứ, vợ chồng lên giường rồi thì ném bà mối ra đường, Kiều tổng chim hết cất cung nhanh quá đó.
Kiều Mộng Viện cười nói: Thì Duy mắng anh không sai, anh chính là miệng chó không mọc được ngà voi!
Trương Dương cười nói: Hôm nay tôi cao hứng, hay là hai chị em cô đi uống vài chén với tôi đi!
Thì Duy nói: Tôi không thể uống rượu! Cô ta uống rượu vào là say, cho nên đối với rượu vô cùng kháng cự.
Trương Dương nói: Tìm một chỗ thư giãn tí đi, sáng mai tôi phải rời khỏi Đông Giang rồi.
Kiều Mộng Viện nói: Được, anh giúp tôi một việc lớn như vậy, tôi mời anh tới Lam Ma Phương nghe ca nhạc. Gần đây nhóm nhạc Trăng Mới biểu diễn ở đó, bọn họ hát hay lắm!
Trương Dương lắc đầu nói: Không đi đâu! Hắn trước đây đã vài lần tới Lam Ma Phương, cũng có duyên gặp mặt mấy lần với bà chủ Lương Tư, hơn nữa kể ra cũng khéo, cứ mỗi lần tới Lam Ma Phương là y rằng xảy ra chuyện không vui, Trương đại quan nhân vốn muốn thư giãn một chút chứ không phải là muốn tự tìm phiền phức. Tâm tính của hắn đã khác với trước đây rồi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, loại không phiền phức không cần thiết này dính vào càng ít thì càng tốt.
Thì Duy nói: Nếu không phải tới gặp Duval thì chúng tôi hiện tại đã ở đó rồi, đi thôi,nhóm Trăng Mới hát hay lắm, anh cũng nên đề cao một chút, không có việc gì làm là y rằng cứ đòi đi rượu chè gái gú cờ bạc, tố dưỡng cũng nên đề cao lên đi.
Ai rượu chè gái gú cờ bạc? Tôi nói này, cô đừng có nói những lời bới móc người ta như thế, cô đây gọi là phỉ báng đấy có biết không? Tôi nếu truy cứu trách nhiệm thì cô gặp phiền phức to đó.
Sặc! Tôi sợ anh à? Anh có gan thì kiện đi!
Trương Dương đương nhiên sẽ không thực sự chấp nhặt với cô ta, hắn bỗng nhiên ý thức được Quách Chí Giang không tới, cười nói: Tương hoa quả của cô đau?
Thì Duy trợn mắt lườm hắn: Liên quan gì tới anh?
Kiều Mộng Viện cười cười kéo Thì Duy: Đi, tôi mời hai người ăn khuya, đừng có cãi nhau nữa.
Thì Duy nói: Em đại nhân không chấp tiểu nhân.
Trương Dương cười ha ha, nói: Đàn ông không đấu với đàn bà.
Thì Duy đang muốn phản bác lại hắn thì điện thoại đổ chuông, chính là Quách Chí Giang gọi điện thoại tới, Thì Duy tức giận nói: Đã trễ thế này rồi còn gọi làm cái gì?
Quách Chí Giang ở đầu dây bên kia sợ hãi nói: Thì Duy, đến Lam Ma Phương nghe ca nhạc đi, nhóm Trăng Mới chín giờ là biểu diễn rồi.
Khống có hứng! Tự anh đi mà nghe. Thì Duy gác máy.'
Kiều Mộng Viện nói: Tương hoa quả à?Biệt danh này của Quách Chí Giang là bị Trương Dương đặt cho, hiện tại bạn bè xung quanh đều gọi gã là tương hoa quả.
Thì Duy nói: Phiền chết đi được, cứ như là đàn bà ý, làm việc gì cũng không dứt khoát.
Trương đại quan nhân ghé tới: Tương hoa quả cũng không tồi đâu, cô đừng có mà chọn xương trong trứng gà.
Thì Duy nói: Cái đó còn phải xem so với ai, thôi không nói nữa, không sợ không biết hàng, chỉ sợ so hàng với hàng, nếu so với anh thì Quách Chí Giang thật sự là rất ưu tú.
Trương Dương cười cười, Thì Duy nói: Hay là chúng ta vẫn tới Lam Ma Phương đi, đừng để Quách Chí Giang chờ.
Kiều Mộng Viện nói: Tương hoa quả tính tình thật thà, em nếu không đi, cậu ta thực sự có thể chờ cả một đêm ở quán bar đó.
Trương Dương nói: Được, thanh toàn cho người ta, tôi cũng lâu rồi chưa gặp tương hoa quả.
Bọn họ cùng nhau tới Lam Ma Phương, khiến Trương Dương bất ngờ là, Quách Chí Giang không phải một mình ở Lam Ma Phương, đi cùng gã còn có anh họ gã, Quách Chí Cường cùng với nữ cảnh sát Hongkong Từ Mĩ Ny, hiện giờ Từ Mĩ Ny đã là vợ chưa cưới của Quách Chí Cường. Trương Dương và Quách Chí Cường là lão bằng hữu, căn bản không ngờ thằng ôn này lại xuất hiện ở Đông Giang, hai người nhìn thấy đối phương, đều rất mừng rỡ.
Quách Chí Cường cười ha ha đi tới chỗ Trương Dương, Trương Dương cũng dang tay ra bước về phía gã, nhưng đi tới gần rồi Trương Dương lại đổi hướng, đi thẳng tới trước mặt Từ Mĩ Ny, ôm cô ta một cái rất nhiệt tình: Mĩ Ny, gặp cô tôi rất vui.
Từ Mĩ Ny vẻ mặt cũng tươi cười, Trương đại quan nhân lúc này mới gật đầu với Quách Chí Cường, còn chưa nói được câu nào thì Quách Chí Cường đã giơ tay lên đấm một cái vào tay Trương Dương, thằng ôn này xuống tay đương nhiên sẽ không xuất toàn lực, nhưng cũng đủ phân lượng. Rầm một cái, Kiều Mộng Viện đứng bên cạnh nghe thấy mà tim run bắn lên, nhưng thấy Trương Dương vẻ mặt vẫn như thường thì mới yên tâm, nhưng lập tức lại ý thức được, mình sao quan tâm hắn như vậy? Mặt không khỏi có chút nóng lên.
Quách Chí Cường cười nói: Xú tiểu tử. Lão bà của tôi mà cậu cũng dám chiếm tiện nghi à!
Trương Dương lúc này mới tóm lấy cánh tay hắn, hai người đồng thời dùng sức, đập mạnh vai vào nhau, Quách Chí Cường rên lên một tiếng: Ôi, có cần dùng sức vậy không! Thằng ôn này rõ ràng là chịu thiệt, Trương Dương cười ha ha: Không dùng chút khí lực thì sao có thể thể hiện ra được tình hữu nghị cách mạng thâm hậu của chúng ta.