Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương đã ý thức được trong sự nhiệt tình của Lương Tùng bao hàm rất nhiều hơi nước, vị bộ trưởng bộ tuyên truyền này căn bản không coi trọng vận hội tỉnh, lại càng không coi trọng cái gọi là quyền tiêu thụ kinh doanh, y phái người của đài truyền hình tới đây, chẳng khác nào là trực tiếp buộc Trương Dương và đài truyền hình lại với nhau, về sau y có thể đặt thân ngoài việc, sống chết mặc bây, Trương Dương đối với cách làm của đám cán bộ này không có bao nhiêu hào cảm, nhưng ở ngoài mặt thì vẫn tươi cười giả bộ vui vẻ, hắn cười nói: " Bộ trưởng Lương, tôi đang định tổ kiến lại tổ ủy hội vận hội tỉnh, muốn mời ngài đảm nhiệm chức chủ tịch."

Lương Tùng cười nói: "Tư duy của tôi đã không theo kịp thời đại nữa rồi, nếu thị lý thị lý giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho các anh, chính là tin tưởng vào năng lực của những cán bộ trẻ tuổi các anh, làm tốt vào, tôi tin rằng các anh có thể làm tốt lần vận hội tỉnh này."

Trương Dương nói: "Ngài thật sự bỏ quyền ư, vậy sau này phí quảng cáo tuyên truyền chúng tôi có thể giữ lại à?"

Lương Tùng cười ha ha: "Cứ giữ lấy, lấy làm tổ chức vận hội tỉnh tỉnh này làm mục đích, dưới điều kiện tiên quyết cho phép, tranh thủ thành tích tốt nhất, đây là kỳ vọng của tôi đối với các các anh, cũng là sự kỳ vọng của toàn thể lãnh đạo thành phố đối với các anh." Trong lòng thì lại nghĩ, phí quảng cáo ư? Người ta không tìm các anh đòi tiền đã là tốt lắm rồi!

Mặc dù không ai coi trọng kế hoạch kinh doanh vận hội tỉnh của Trương Dương, nhưng Trương đại quan nhân vẫn khư khư cố chấp, hắn lợi dụng hai mươi vạn tiền tài chính khởi động mà tài chính thành phố cấp xuống, trước tiên ở đối diện công trường hiện trường trung tâm thể dục mới dựng một tòa nhà hoạt động, trên dưới tổng cộng có tám phòng, ở trên nóc cắm cờ đỏ năm sao, bên ngoài thì treo biển, bên trên viết ban làm việc hiện trường hội ủy viên tổ chức vận hội tỉnh!

Vì sao lại gọi là ban làm việc hiện trường mà không gọi là văn phòng hiện trường hoặc là gì đó khác, Trương đại quan nhân hiện tại đã chủ nhiệm của Ủy ban thể dục thể thao, cán bộ cấp phó ban, chính ban không lâu nữa sẽ được phê xuống, đừng thấy tòa nhà hoạt động này tuy đơn giản nhưng cũng là đơn vị cấp ban đó.

Tất cả thành viên đảng tổ của Ủy ban thể dục thể thao đối với việc Trương Dương ở đối diện trung tâm thể dục mới xây dựng ban làm việc hiện trường của tổ ủy hội đều tỏ vẻ không hiểu, bỏ qua trụ sợ lớn của Ủy ban thể dục thể thao, phòng trống còn nhiều như vậy mà không dùng, vì sao lại cứ chạy tới đối diện công trường xây nhà làm việc? Tâm tư của Trương đại quan nhân không ai nhìn thấu được, không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho thật oanh oanh liệt liệt.

Trương Dương tới thăm quan tòa nhà hoạt động mới xây, đột nhiên có một loại cảm giác quay về công trường xây dựng của sân bay mới Giang Thành, cảnh này thật là giống quá, có điều điều kiện ở đây tạm thời thì kém hơn phía Giang Thành nhiều, tòa nhà hoạt động cũng là xây lâm thời, điện và điện thoại cũng mới lắp.

Khoa trưởng Tài vụ Lưu Văn Viện và trợ lý chủ nhiệm Tiêu Điều Mẫn đều ở trong từ trên xuống dưới lâm thời của Trương Dương, hiện tại Ủy ban thể dục thể thao từ trên xuống dưới đều không đoán ra được phong cách làm việc của vị chủ nhiệm mới tới này. Phong cách làm việc của Trương Dương có thể dùng từ dụng thần long thấy đầu không thấy đuôi để hình dung, không ai biết được bước tiếp theo của hắn sẽ là gì? Ví dụ như tòa nhà hoạt động này, không ai ngờ được hắn lại xây dựng ở đây, hơn nữa có ý tưởng là lập tức thực thi, tìm đội công trình, trong vòng 3 ngày liền dựng lên, hiệu suất làm việc cao đến mức khiến người ta phải sợ hãi.

Đám cán bộ của Ủy ban thể dục thể thao này ít nhiều hiểu được tính khí của hắn, chỉ cần chuyện mà chủ nhiệm Trương đã quyết định, ai phản đối cũng vô dụng, cho nên mấy vị thành viên đảng tổ này cũng lười chẳng buồn nói, thờ ơ lạnh nhạt nhìn vị chủ nhiệm trẻ tuổi làm việc không nghĩ tới hậu quả này, cái khác không nói, nhưng khối đất mà hắn xây dựng tòa nhà là của ai? Hắn có từng nghĩ đến công trường ở đối diện là ai xây không, tòa nhà hoạt động nhắm thẳng vào cửa lớn của trung tâm thể dục mới, bên trên còn cắm cờ đỏ năm sao, thằng ôn này chẳng lẽ lại muốn dùng phương thức này để thị uy với Từ Quang Lợi ư?

Có điều quá trình xây dựng trong ba ngày lại sóng yên biển lặng, không ngờ lại không có bất kỳ ai tìm tới Ủy ban thể dục thể thao gây phiền phức, chẳng lẽ vị chủ nhiệm Trương này thật là ma quỷ cũng không gây khó dễ được ư? Người ta biết là hắn xây dựng ở đây, nhưng không ai dám tới nói gì ư?

Trương Dương ngồi ở trong văn phòng trống rỗng, nói với Lưu Văn Viện: "Khoa trưởng Lưu, tiền mà thị lý chuyển đã tới tài khoản chưa?"

Lưu Văn Viện gật đầu nói: "Tới rồi!"

Trương Dương nói: "Lập tức thanh toán mười vạn đồng tiền công trình cho Phong Dụ, chỗ tiền còn lại thì cô và chủ nhiệm Tiêu cùng nhau mua một ít đồ dùng văn phòng như điều hòa, máy tính, bàn làm việc, đã là tổ ủy hội thì phải ra dáng là tổ ủy hội."

Lưu Văn Viện nhíu mày, Ủy ban thể dục thể thao thanh toán tiền công trình chưa bao giờ nhanh như vậy, xin được hai mươi vạn từ chỗ của thị lý không phải là dễ dàng, tiền còn chưa đặt nóng chỗ, vị chủ nhiệm Trương này đã muốn tiêu xài sạch sẽ rồi, trong mắt cô ta, xây dựng tòa nhà hoạt động này là không cần thiết, nhưng thân phận và địa vị của của cô ta không thích hợp để nói gì, cô ta gật gật đầu, xoay người bỏ đi.

Tiêu Điều Mẫn vốn cũng định đi theo, nhưng lại bị Trương Dương gọi lại. Trương Dương nói: "Chị Tiêu, sau này chị ở đây phụ trách công tác phối hợp chỉ huy hiện trường."

Tiêu Điều Mẫn có chút kinh ngạc mở to mắt, cô ta nghĩ thầm mình không phải đã phạm sai lầm gì rồi chứ, từ sau khi Trương Dương đến đây, một mực cung kính với cô ta như bà chủ, sao người đầu tiên hắn đá ra khỏi Ủy ban thể dục thể thao lại là mình?

Trương Dương từ biểu tình của Tiêu Điều Mẫn đã đoán rồi được suy nghĩ của cô ta, cười nói: "Về sau nơi này sẽ là địa điểm công tác chủ yếu của Ủy ban thể dục thể thao là chúng ta, chị đừng nghĩ là tôi đầy chị đến đây."

Tiêu Điều Mẫn ngượng ngùng cười cười, cô ta thấp giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, anh yên tâm, tôi sẽ làm tốt công tác."

Hiện trường công trường Trung tâm thể dục mới, chủ tịch công ty xây dựng Thế Kỷ Mới Từ Quang Lợi đầu đội nón bảo hộ đứng ở chỗ cao, ngắm nhìn tòa nhà hai tầng đột nhiên được dựng lên ở đối diện công trường, trên mặt vô cùng khó coi. Chỉ huy hiện trường Công trường Lý Trường Phong là cháu ngoại của y, cũng nhìn tòa nhà đó, không nhịn được bèn nói: "Cậu, cậu để mặc cho họ dựng nhà ở đối diện à?"

Từ Quang Lợi không nói gì.

Lý Trường Phong nói: "Cậu thực sự là mặc kệ ư?"

Từ Quang Lợi nói: "Đất là của thị lý, cũng không phải là của nhà chúng ta, muốn quản cũng không đến lượt chúng ta quản."

Lý Trường Phong nói: "Thế không phải là chống đối với chúng ta ư? Ủy ban thể dục thể thao làm cái gì vậy? Lát nữa cháu đi tìm họ."

Từ Quang Lợi cười cười rất kỳ quái: "Không dựng thì làm sao mà dỡ? Chuyện này cục quy hoạch có thể quản, cục xây dựng cũng có thể quản, nhưng không tới lượt chúng ta quản, cháu đó, đặt hết tâm tư ở công trường đi, cháu nhìn tiến độ công trình hiện tại xem, còn như vậy nữa thì chú phải báo cáo kết quả công tác với thị lý thế nào đây?"

Lý Trường Phong có chút ủy khuất nói: "Thế này là tốt lắm rồi, tiền công trình không trả đúng thời hạn, công nhân không nhận được lương, mà không nhận được lương thì bọn họ đương nhiên không chịu làm việc."

Từ Quang Lợi nói: "Trong số công nhân khẳng định có người đang kích động, cháu tra rõ chuyện này cho chú, phàm là ai dẫn đầu gây chuyện thì đuổi chúng đi!"

Khi Trương Dương chuẩn bị rời khỏi nơi làm việc của hiện trường tổ ủy hội thì nghe thấy bên dưới có tiến ồn ào, hắn đi ra cửa, nhìn thấy chiếc xe đỗ ở khoảng trống trước nhà, vài nam tử đứng đó, ngẩng đầu nhìn tòa nhà hoạt động, một người trung niên giơ tay lên trán che nắng, lớn tiếng nói: "Ở đây ai là người phụ trách?"

Có vài công nhân đang bận rộn ở xuanh quanh tòa nhà, tiến hành công tác trang bị cuối cùng, bọn họ chỉ chỉ lên lầu.

Trương Dương cũng không xuống lầu, ghé vào lan can từ trên cao nhìn xuống nói: "Tôi đây! Tôi là người phụ trách!"

Người trung niên nói: "Vị đồng chí này, anh xuống đây một chút, chúng tôi là người của cục quy hoạch!"

Trương Dương nói: "ông nói chuyện với tôi à!"

Người trung niên gật gật đầu.

Trương Dương nói: "Ông là cấp bậc gì? Ông bảo tôi xuống á, cho dù là cục trưởng của các ông tới đây thì cũng không dám nói chuyện với tôi như vậy!"

Mấy người ở bên cạnh người trung niên đều không nhịn được mà bật cười, một người trong đó nói: "Đây là cục trưởng Hoắc của chúng tôi!" Thì ra người trung niên này chính là cục trưởng cục quy hoạch thành phố Nam Tích Hoắc Đình Sơn, mục đích mà Hoắc Đình Sơn hôm nay đến đây vốn không phải là nhắm vào tòa nhà này, y tới là để thị sát tình huống tiến triển của hạng mục trung tâm thể dục mới, nhưng đến đây liền nhận được tố cáo, nói rằng có người ở đây xây dựng kiến trúc trái với quy định, bởi vì người tố cáo có quan hệ không tồi với y, cho nên Hoắc Đình Sơn dứt khoát liền tự mình tới đây xem, quả thực là vậy, tòa nhà hoạt động xây ở đối diện cửa lớn công trường trung tâm thể dục mới, còn lấy ban làm việc ở hiện trường của tổ ủy hội vận hội tỉnh làm chiêu bài, không chỉ như thế, trên lầu còn cắm một lá cờ đỏ năm sao, cũng ngông nghênh thật. Hoắc Đình Sơn không nhận biết Trương Dương, lãnh đạo của Ủy ban thể dục thể thao y cũng có quen vài người, nhưng vị chủ nhiệm Trương mới tới này thì lại chưa từng có giao tiếp, Hoắc Đình Sơn nói: "Đồng chí à, ai phái anh tới vậy? Tòa nhà hoạt động này là vị lãnh đạo nào của Ủy ban thể dục thể thao các anh quyết định xây?"

Trương đại quan nhân vẫn từ trên cao nhìn xuống nói: "Tôi quyết định, nơi này không phải là công trường của trung tâm thể dục mới ư? Ủy ban thể dục thể thao chúng tôi xây dựng tòa nhà hoạt động ở đây không được à?"

Hoắc Đình Sơn nói: "Đồng chí, anh chắc là hiểu xây dựng thành thị là phải dựa theo quy hoạch, tòa nhà này của các anh là kiến trúc phi pháp, đã có người tố cáo các anh rồi đấy."

Trương Dương nói: "Ông không nhìn thấy chiêu bài của chúng tôi à?"

Hoắc Đình Sơn thấy người trẻ tuổi này không nể mặt mình, trong lòng cũng có chút khó chịu, y nghiêm mặt, nói: "Xem ra nơi này là anh phụ trách, anh lập tức liên hệ với lãnh đạo Ủy ban thể dục thể thao các anh, nơi này không phù hợp với quy hoạch thành thị, không thể tự ý xây dựng kiến trúc trái với quy định."



Trương Dương cười nói: "Tôi chính là lãnh đạo của nơi này, có gì thì cứ nói với tôi là được!"

Thái độ ngạo mạn của Trương Dương đã chọc giận Hoắc Đình Sơn, y đang định tức giận thì một người ở bên cạnh nhắc nhở y: "Người này hình như là chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao mới tới!"

Hoắc Đình Sơn trong lòng ngây ra, y nhìn nhìn Trương Dương, có chút không tin được, chủ nhiệm của Ủy ban thể dục thể thao là cán bộ cấp chính ban, sao lại có thể trẻ tuổi như vậy được?

Lúc này Lương Thành Long vừa hay lái xe đến đây, gã và Hoắc Đình Sơn là chỗ quen biết, thấy đám người cục quy hoạch đều đứng ở đây, lập tức hiểu ra, cuống quít mỉm cười đi tới: "Hoắc cục, ngọn gió nào thổi ông đến đây vậy!"

Hoắc Đình Sơn nhìn thấy Lương Thành Long, có chút kỳ quái hỏi: "Lương tổng tới nơi này làm gì!"

Lương Thành Long nói: "Nơi này là công trường của tôi mà!"

Hoắc Đình Sơn cũng chưa nghe nói Lương Thành Long ở trung tâm thể dục mới cũng có công trường, nhưng y rất nhanh liền hiểu ra, công trường mà Lương Thành Long nói chính là tòa nhà hoạt động này, kiến trúc sai quy định này là gã xây.

Hoắc Đình Sơn ngạc nhiên nói: "Tòa nhà này là anh xây à?"

Lương Thành Long mỉm cười gật gật đầu, gã ngẩng đầu lên nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, khách đến này, cậu sao không xuống chào một tiếng, vị này là cục trưởng Hoắc của cục quy hoạch đây, cũng là bạn của tôi!"

Hoắc Đình Sơn thấp giọng nói: "Anh ta là...!"

Lương Thành Long cười nói: "Chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao mới tới, cũng là bạn của tôi, Trương Dương!"

Hoắc Đình Sơn nghe thấy tên của Trương Dương, lúc này mới biết vừa rồi mới nói chuyện với chủ nhiệm mới của Ủy ban thể dục thể thao, đầu như to ra, Trương Dương trong thể chế Bình Hải vẫn rất có có danh tiếng, Hoắc Đình Sơn đã sớm nghe nói về hắn, biết rằng người này không dễ chọc, sớm biết là hắn ở đây xây kiến trúc trái quy định, Hoắc Đình Sơn nói sao cũng không tự mình ra mặt đâu, y ở sâu trong lòng thầm mắng Từ Quang Lợi, thằng ôn này không phải là hại người à? Biết rõ là ai xây nhà ở đây, vậy mà vẫn cố tình không nói cho mình biết, nếu Lương Thành Long không xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ lúc này y đã trở mặt với Trương Dương rồi. Bối cảnh của Lương Thành Long Hoắc Đình Sơn cũng biết rõ, hiện tại y minh bạch rồi, cũng thông rồi, dám xây nhà ở đối diện công trường trung tâm thể dục mới cũng chỉ có Lương Thành Long, người khác sợ Từ Quang Lợi, nhưng gã thì không sợ.

Hoắc Đình Sơn lập tức liền ý thức được chuyện này y không quản được, căn bản là không nên tới đây, y cười cười, đang chuẩn bị tìm lý do để chuồn.

Trương đại quan nhân đã đổi sang vẻ mặt khác, cười tủm tỉm từ trên cầu thang bước xuống, chủ động vươn tay về phía Hoắc Đình Sơn: "Thật sự là Hoắc cục à, thất kính thất kính, tôi còn tưởng là du côn đến quấy rối, ngại quá, thật sự là ngại quá."

Đám người của cục quy hoạch đều nghe hiểu, người ta đây là vòng vo mắng nhóm người mình, nhưng Hoắc Đình Sơn không lên tiếng thì không ai dám nói gì.

Hoắc Đình Sơn trong lòng tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn bắt tay với Trương Dương, chỉ nắm tí là rút về ngay, Trương Dương kéo tay y nhiệt tình mời: "Hoắc cục, đi, lên nhà nói chuyện!"

Hoắc Đình Sơn nói: "Không cần, tôi còn có việc, để sau đi..."

Trương đại quan nhân căn bản không cho y lý do cự tuyệt, một tay kéo tay y, một tay ôm vai y: "Cái gì mà ngày khác! Đi nào, lên lầu nói chuyện!" Lương Thành Long cười ha ha kéo tay kia của Hoắc Đình Sơn, hai người cứ như vậy minh mục trương đảm kéo Hoắc Đình Sơn đi lên, một đám nhân viên công tác của cục quy hoạch trơ mắt nhìn cục trưởng bị người ta kéo đi, không phải là họ không muốn quản, mà việc này quả thật là không quản được, Trương Dương là cấp bậc gì? Lương Thành Long là thân phận gì, giao lưu ở tầng cấp của người ta, bọn họ căn bản là không với tới được.

Hoắc Đình Sơn bị hai người kéo vào văn phòng, chút khí lực của y căn bản không có biện pháp chống lại Trương Dương, nếu không thể phản kháng, cục trưởng Hoắc chỉ có thể lựa chọn chịu trận, đi tới Trương Dương, Trương Dương kéo y tới sa lông hai người vừa mới chuyển vào, cười nói: "Hoắc cục à, tôi đang chuẩn bị tìm ông đây!"

Hoắc Đình Sơn cười khổ nói: "Anh tìm tôi có chuyện gì?"

Trương Dương nói: "Tôi xây dựng tòa nhà nhỏ lâm thời này, là bab làm việc ở hiện trường của tổ ủy hội vận hội tỉnh, án chiếu theo chỉ thị của bí thư Từ, vốn là phải làm những chuyện ít tốn tiền, cố gắng tiết kiếm, nguyên tắc tránh phô trương lãng phí, vốn còn định tới cục quy hoạch của các ông để báo cáo, nhưng Lương tổng nói loại kiến trúc có tính lâm thời này không cần cục quy hoạch phê chuẩn, Lương tổng à, anh lần này suýt nữa thì hại tôi rồi đấy."

Lương Thành Long vừa nghe là biết thằng ôn này đang diễn trò, hai người bọn họ quen nhau lâu như vậy, đã rất ăn ý với Trương Dương, Lương Thành Long lập tức phối hợp nói: "Loại kiến trúc có tính lâm thời này căn bản không cần báo xin phê chuẩn, cho dù báo xin phê chuẩn, phía cục quy hoạch có Hoắc cục đây, căn bản không có vấn đề gì!"

Trương Dương nói: "Hoắc cục đúng là người tốt, tự mình tới hiện trường công trường phê chuẩn cho tôi, ông chắc chắn là bạn của tôi rồi!"

Hoắc Đình Sơn thật sự là dở khóc dở cười, con mẹ nó, hai thằng ôn này kẻ xướng người hoạ kéo mình vào trong cống, nhưng đã tới nước này rồi, y cũng khó xử, hôm nay y là mang mục đích điều tra kiến trúc trái quy định mà tới, nhưng đến đây mới biết được tình huống lại phức tạp như vậy, Hoắc Đình Sơn nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng tôi trên quy hoạch thị lý hình như không có..."

Trương Dương nói: "Đương nhiên không, nếu có, tôi đã dùng xi măng cốt thép rồi, ai lại đi làm nhà ghép như thế này?"

Hoắc Đình Sơn nói: "Nhưng nơi làm việc xây ở đây thì hình như không được thích hợp lắm?"

Trương Dương nói: "Thích hợp mà, đối diện với cửa lớn của công trường trung tâm thể dục mới, vận hội tỉnh sang năm được tổ chức ở đây, tổ ủy hội chúng tôi đương nhiên phải làm việc ở hiện trường, càng gần sân thể dục càng tốt, nếu không phải nghĩ đến vấn đề an toàn nhân thân, tôi đã dựng nơi làm việc ở ngay trung tâm sân thể dục rồi."

Hoắc Đình Sơn thật sự là phục hắn rồi, nhân tài, ngươi cứ thử xây ở trung tâm sân thể dục chính xem, Từ Quang Lợi liệu có cam tâm để ngươi khi dễ trên đầu hắn không? Nghĩ đến đây, Hoắc Đình Sơn bỗng nhiên ngộ ra, mình bị Từ Quang Lợi lợi dụng rồi, chuyện phiền toái như vậy, người khác đều chỉ sợ tránh không kịp, mình lại chủ động dính vào, hiện tại thì hay rồi, muốn bứt ra cũng không được.

Trương Dương lấy giấy bút ra, đặt lên bàn uống trà: "Hoắc cục, ngài nếu đã đến đây, vậy thì viết giấy phê chuẩn cho chúng tôi đi, tránh sau này người khác nói ra nói vào, còn nói tôi là xây kiến trúc trái quy định, thật ra tôi cũng là nghĩ cho thị lý thôi. Thị lý giao quyền kinh doanh tiêu thụ vận hội tỉnh cho Ủy ban thể dục thể thao chúng tôi, chúng tôi phải quán triệt chấp hành nghiêm túc."

Hoắc Đình Sơn không muốn ký tên, y vẻ mặt ngượng nghịu nói: "Chuyện này tôi phải về thảo luận một chút, trung tâm thể dục mới là công trình hình tượng của thành phố chúng ta, công trình xây dựng phải nghiêm khắc phù hợp với quy hoạch, nếu không..."

Lương Thành Long nói: "Công trình hình tượng là không sai, nhưng bây giờ vẫn chưa xây xong, đâu đâu cũng đều là công trường, có hình tượng gì mà nói chứ? Hơn nữa hiện tại là xây nhà ghép hoạt động, chờ trung tâm thể dục mới xây xong rồi thì lập tức dỡ đi, không có ảnh hưởng gì cả."

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Trung tâm thể dục mới là để phục vụ cho vận hội tỉnh, vận hội tỉnh do Ủy ban thể dục thể thao chúng tôi phụ trách kinh doanh tiêu thụ, cũng có nghĩa là trung tâm thể dục phục vụ cho chúng tôi, tôi ở đây xây nơi làm việc hiện trường cũng là để hưởng ứng lời kêu gọi của thị lý được tốt hơn, là vì đề cao hiệu suất công tác, cục trưởng Hoắc, nếu không hai ta cùng tới chỗ bí thư Từ hỏi một chút, xem tòa nhà hoạt động của tôi rốt cuộc có thuộc kiến trúc trái quy định hay không?"

Hoắc Đình Sơn nghe thấy hắn lôi cả bí thư Từ ra, trong lòng cảm thấy bất lực, y không định tiếp tục dính vào chuyện này nữa, sớm biết phiền toái như vậy, anh có mang kiệu tám ngươi khiêng mời tôi, tôi cũng không đến, nhưng nếu đã đến, muốn thoát thân cũng không phải dễ dàng như vậy. Hoắc Đình Sơn nghĩ thầm, không phải chỉ ký một tờ giấy ư? Có thể làm khó được tôi sao? Y cầm lấy giấy bút, ở bên trên viết một hàng chữ nhất nhất đồng ý án chiếu theo chỉ thị của thị lý mà làm việc! Phía dưới ký đại danh của y, chiêu thức này của Hoắc Đình Sơn khá là tuyệt diệu, anh không phải nói là bí thư thị ủy Từ đã đồng ý sao? Tôi sẽ thuận nước đẩy thuyền, tôi không thể đắc tội anh, nhưng tôi cũng không thể đắc tội với Từ Quang Lợi. Đồng ý án chiếu theo chỉ thị của thị lý mà làm việc, ý tứ là, thị ủy đồng ý, tôi cũng sẽ đồng úy, thị ủy không đồng ý thì tôi cũng sẽ không đồng ý. Sau này phát sinh bất kỳ vấn đề gì đều không liên quan tới tôi, tôi hôm nay sau khi thoát thân, về sau tôi không bao giờ nữa dính vào chuyện của các anh nữa.

Trương Dương và Lương Thành Long trong lòng đều cười thầm, Hoắc Đình Sơn đúng là giảo hoạt, có điều y nghĩ viết như vậy là chuyện không liên quan gì tới y ư? Nằm mơ đi! Chỉ cần ký giấy, đối với bọn họ mà nói, tòa nhà lâm thời này liền phù hợp với quy hoạch.

Hoắc Đình Sơn phê xong, chuẩn bị rời đi thì Trương Dương giữ lại nói: "Cục trưởng Hoắc, đừng đi vội, sắp tới giờ cơm rồi, ăn xong rồi đi."

Hoắc Đình Sơn nghĩ thầm, cơm của cậu không dám ăn đâu, y cười nói: "Tôi thật sự còn có việc, phải đi rồi!"

Trương Dương đã đạt được mục đích, cũng không tiếp tục gây khó dễ y nữa, mỉm cười nói: "Vậy chúng ta để hôm khác vậy!"

Hoắc Đình Sơn liên tục gật đầu nói: "Để hôm khác, để hôm khác!" Y sau khi cáo từ hai người liên vội vã bỏ đi, ngay cả đầu cũng không quay lại.

...



Nhìn đám người của cục kế hoạch lên xe ô tô vội vã bỏ đi, Trương Dương và Lương Thành Long không nhịn được mà bật cười, Lương Thành Long cười đến khi thở hổn hển mới vịn vào lan can nói: "Cậu nói xem Hoắc Đình Sơn sau này liệu có trốn chúng ta không?"

Trương Dương nói: "người của đảng cộng sản chúng tôi là càng gian khó thì càng phải tiến lên trước, làm gì có chuyện chúng tôi sợ hãi?"

Lương Thành Long nhìn công trường trung tâm thể dục mới ở đối diện, ý vị thâm trường nói: "Cậu thành thật nói với tôi đi, xây tòa nhà hoạt động ở chỗ này, có phải là muốn chống đối với Từ Quang Lợi hay không?"

Trương Dương lắc lắc đầu nói: "Tôi đến bây giờ còn chưa biết Từ Quang Lợi có hình dáng như thế nào, hơn nữa, tôi và y trước kia không có oán, gần đây không có thù, vì sao tôi phải chống đối với y? Xây dựng nơi làm việc hiện trường của tổ ủy hội vận hội tỉnh ở đây, mục đích là để làm tốt công tác tổ chức đại hội."

Lương Thành Long bật cười ha ha, gã không tin động cơ của Trương Dương lại đơn thuần như vậy.

Trương Dương có chút bất mãn trừng mắt nhìn gã một cái, nói: "Anh cười cái gì? Tôi có nợ tiền công của anh đâu, lát nữa anh tới khoa tài vụ của Ủy ban thể dục thể thao thanh toán tiền công trình, tôi đã nói với Lưu Văn Viện rồi."

Lương Thành Long nói: "Tôi không phải là vì chút tiền công trình đó đâu, tôi nói này người anh em, chơi thì chơi, nhưng ngàn vạn lần đừng để mình chịu thiệu." Chỉ hơn mười vạn đồng tiền công trình, Lương Thành Long thật sự không để vào mặt, nếu đổi là người khác thì lại việc nhỏ này hắn nhất định sẽ không chịu làm, nhưng Trương Dương đã mở miệng, gã không thể cự tuyệt được, xây nhà ghép ở đối diện trung tâm thể dục mới, Lương Thành Long cũng cảm thấy phi thường thú vị và kích thích, gã muốn theo vào xem náo nhiệt, xem xem chuyện này cuối cùng sẽ phát triển thành như thế nào.

Trương Dương nói: "Thế là có ý gì?"

Lương Thành Long nói: "Cậu phải làm cho rõ, cái mà Nam Tích muốn làm là vận hội tỉnh, không phải thế vận hội Olimpic, sức ảnh hưởng không có, sức hấp dẫn càng không có, cậu đòi quyền tiêu thụ kinh doanh để làm cái rắm à?" Lương Thành Long và đa số người cũng đều không xem trọng vận hội tỉnh của Nam Tích lần này.

Trương Dương nói: "Năm đó khi tôi ở Giang Thành, từng tổ chức một lần tết văn hóa ẩm thực toàn dê, văn hóa và kinh tế cùng kết hợp, ảnh hưởng của vận hội tỉnh lần này nếu so với văn hóa ẩm thực toàn dê thì lớn hơn nhiều

Lương Thành Long tiếp lời nói: "Cho nên cậu đã nghĩ tới có thể kết hợp với kinh tế."

Trương Dương cười nói: "Tết văn hóa ẩm thực không có chỉ tiêu rõ ràng, vận hội tỉnh thì có chỉ tiêu, nhiệm vụ mà thị lý giao xuống, bảo đoàn đại biểu Nam Tích chúng tôi trong lần vận hội tỉnh này phải vào bảng huy chương và xếp trong thứ hạng đầu trên bảng xếp hạng tổng, khó khăn so với năm ngoái lớn hơn một chút."

Lương Thành Long nói: "Cậu tuyên bố với bên ngoài là phải giành vị trí dẫn đầu trên bảng huy chương vàng và bảng xếp hạng tổng, chuyện này đều truyền ra ngoài rồi, cậu thật sự không hiểu ư, cậu làm thế là tự tìm phiền phức cho mình đấy? Với trình độ thể thao của Nam Tích các cậu, muốn xếp hạng ba còn khó mà đòi xếp hạng nhất ư? Thằng ôn cậu khoác lác cũng phải có giới hạn chứ."

Trương Dương nói: "Chuyện là ở người, người khác không làm được nhưng tôi chưa chắc đã không làm được."

Lương Thành Long nói: "Tôi thực sự không coi trọng vận hội tỉnh lần này của Nam Tích các cậu!" Hắn chỉ chỉ vào công trường trung tâm thể dục mới ở đối diện: "Cách lúc khai mạc vận hội tỉnh đến một năm, sân thể dục chính còn chưa xây xong nóc, chỉ cần động não suy nghĩ, là biết rằng kế hoạch lúc trước của các cậu rất khó thực hiện, hiện tại tài chính Nam Tích gặp khó khăn, làm không tốt sẽ giảm bớt đầu tư vào trung tâm thể dục mới, hiện tại tôi đã nghe nói không ít lời đồn về phương diện này rồi."

Trương Dương nói: "Sức ảnh hưởng của Vận hội tỉnh kém, là vì thiếu nhân vật có ảnh hưởng, xưa nay chủ nhà đều coi vận hội tỉnh là một nhiệm vụ chính trị phải hoàn thành, không ai nghĩ tới giá trị thương nghiệp của vận hội tỉnh cả."

Lương Thành Long nói: "Đó là bởi vì vận hội tỉnh căn bản là không có giá trị thương nghiệp."

Trương Dương nói: "Quyền quán danh (ý nói thương gia tài trợ cho một hoạt động nào đó, có được quyền dùng thương hiệu hoặc phẩm bài của mình làm tên cho hoạt động) của vận hội tỉnh anh tính xem bán được bao nhiêu tiền."

Lương Thành Long bật cười: "Cậu là làm vận hội tỉnh cơ mà, quyền quán danh ư? Có nhầm không đó? Tôi bỏ ra năm mươi vạn mua quán danh, cậu có thể đổi tên đại hội thể dục thể thao tỉnh thành đại hội thể dục thể thao Phong Dụ không?"

Trương đại quan nhân lắc lắc đầu nói: "Năm mươi vạn, quá ít, anh nếu có thể bỏ ra năm trăm ngàn, thì tôi còn có thể nghĩ lại."

"Đừng có nằm mơ! Có năm trăm vạn thì tôi việc gì phải bỏ vào chỗ cậu? Cậu nghĩ tôi ngu lắm à!"

Trương Dương nói: "Mẹ kiếp, sao anh hôm nay cứ hắt nước lạnh vào người tôi thế, vốn tôi còn định thanh toán tiền công trình cho anh, bỏ đi, khoản tiền này anh cứ đợi đó."

Lương Thành Long nói: "Mẹ kiếp, đây là lấy việc công báo thù riêng!"

Trương Dương nói: "Với cái bộ dạng này của anh mà cả ngày khệnh khạng gào thét à, nói tầm mắt làm ăn của mình thế này thế kia, tôi thấy, anh chính là một cái chày gỗ, không phải tôi bốc phét đâu, trước cuối năm nay, người tới tổ ủy hội đưa tiền sẽ xếp hàng dài, cứ đứng đó mà thèm thuồng đi."

Lương Thành Long nói: "Với cái nhà ghép tám phòng này của cậu mà cậu tưởng là chậu châu báu à?"

Trương đại quan nhân cười tủm tỉm nói: "Khương Thái công câu cá, có người tự mắc câu, con người tôi không thích để người ngoài tiện nghi, chuyện lấy việc công làm việc tư tôi thích làm nhất, quyền tài trợ trang phục của vận động viên vận hội tỉnh, tôi tính tặng cho tập đoàn Thiên Kiêu."

Lương Thành Long nói: "Cậu đây không phải là tiện nghi cho người nhà, mà là hại bạn của mình! Tự mình nhảy vào hố lửa còn không đù, còn muốn kéo cả người khác theo."

Trương đại quan nhân ném cho Lương Thành Long một lời đánh giá: "Tầm nhìn hạn hẹp."

...

Hai người đang nói chuyện thì di động của Trương Dương đổ chuông, hắn bắt mày, là Hồ Nhân Như và Hải Lan cùng nhau tới Nam Tích, hai người lần này đến không chỉ là vì muốn thăm Trương Dương, mà chủ yếu là vì công việc, Trương đại quan nhân có chỗ tốt không thích để người ngoài tiện nghi, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, huống chi hiện tại lại không có ai coi vận hội tỉnh là nước phù sa cả. Mục đích mà Trương Dương gọi họ tới chính là liên hợp chuẩn bị nghiệp vụ vận hội tỉnh. Bộ trưởng bộ tuyên truyền Lương Tùng đã tỏ ý rõ ràng muốn bỏ quyền, cái mà Trương đại quan nhân muốn làm trước tiên là phải tạo thế, hắn phải tạo thanh thế của vận hội tỉnh ra trước.

Lương Thành Long tuy rằng không biết Trương Dương nói gì, nhưng từ vẻ mặt sáng ngời của thằng ôn này là có thể đoán được, người mà hắn đang nói chuyện không phải là nam nhân, Trương Dương vừa gác máy, Lương Thành Long cười nhắc nhở: "Cậu hiện tại là chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao, phải chú ý vấn đề tác phong sinh hoạt."

Trương Dương nói: "Anh có vợ thì được, còn tôi ngay cả bạn gái cũng không được có à."


Lương Thành Long nói: "Ai thế? Sở Yên Nhiên à?"


Trương Dương không để ý tới gã, nhìn đồng nói: "Hôm nay tôi không tiếp anh được, có chuyện thì để mai hẵng nói."


Lương Thành Long nói: "Đã nói tối nay cùng nhau đi ăn cơm mà?"


Trương Dương cười nói: "Xin lỗi, tôi thực sự không rảnh, ngày mai tôi nhất định mời anh." Hắn xoay người bỏ đi, đi được hai bước lại nghĩ ra một chuyện, quay người lại nói với Lương Thành Long: "Vân Hi sơn trang của anh hình như toàn để không đúng không?"


Lương Thành Long đầy cảnh giác nói: "Thì sao?"


"Đưa cho tôi chìa khóa."


Lương Thành Long nói: "Tôi tháng trước mới sửa xong, bản thân còn chưa ở được ngày nào!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK