Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ủy ban thể dục tỉnh lần này phái tới một tổ khảo sát, tổ trưởng là phó chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Tạ Vân Phi, Trương Dương cũng không xa lạ, lúc ở Nam Vũ đã từng có giao tiếp với Tạ Vân Phi, đối với con người Tạ Vân Phi cũng có chút lý giải, lúc Trương Dương đến trung tâm vận động trên nước của Tĩnh Hải, người của tổ khảo sát đã tới trước, Tạ Vân Phi đã đem đám người phó thị trưởng Vương Nghiễm Chính mắng không ngẩng đầu lên, Tạ Vân Phi lần này ít nhiều cũng có chút quan báo tư thù, bắt bẻ trung tâm vận động trên nước, nhìn chỗ nào cũng đều không vừa mắt, cái này không phù hợp tiêu chuẩn, cái kia thiết kế có vấn đề, những quan viên Tĩnh Hải đều ủy khuất đầy bụng, trung tâm vận động trên nước thật ra đã thông qua nghiệm thu của phòng kiến trúc trong tỉnh, chất lượng công trình là đạt tiêu chuẩn, nhưng Tạ Vân Phi ngày hôm nay mang theo oán niệm tới, ở Nam Vũ lúc, thì bởi vì hắn muốn yểm hộ Lưu Thành Bình đi trước, hô cho lãnh đạo đi trước, kết quả bị Trương Dương đấm một quyền gãy xương mũi, chuyện này dù có bị đánh gãy răng cửa cũng nuốt vào trong bụng, hắn cũng không dám lộ ra.

Sau trận hoả hoạn, Tạ Vân Phi thấp thỏm một thời gian, nguyên nhân rất đơn giản, hắn sợ Trương Dương đem chuyện này nói ra, nhưng sau đó phát hiện chuyện này từ đầu đến cuối đều không có bại lộ, cũng không ai tìm hắn gây phiền phức, một lòng cuối cùng cũng thoải mái, chỉ khi nào trong lòng ổn thỏa, Tạ Vân Phi mới bắt đầu suy nghĩ tới chuyện này, hắn càng suy nghĩ trong lòng càng là giận, càng suy nghĩ càng là hận Trương Dương, thật ra hắn cho dù hận, cũng chỉ có thể để ở trong lòng, hắn coi như là một người rõ ràng, Trương Dương hắn không thể trêu vào, người ta ngay cả chủ nhiệm khai phá khu, bí thư trường chính phủ thành phố Đông Giang Liêu Bác Sinh còn dám đánh, mà quan trọng hơn là, đánh xong cũng không bị gì, làm to chuyện như vậy, chung quy người ta vẫn không tổn hao gì, về tới Nam Tích, vẫn làm chủ nhiệm ủy ban thể dục như cũ, cái này đầy đủ chứng minh hậu trường của người ta cứng thế nào. Tạ Vân Phi tuy rằng không dám chọc Trương Dương, thế nhưng cơn giận trong bụng hắn dù sao cũng phải tìm được một cách phát tiết, vì vậy đám quan viên Tĩnh Hải, khi Trương Dương chưa tới, đám người này bị chửi như điên. Mặt cả đám đều xanh lại, nếu như không phải bận tâm Tạ Vân Phi là lãnh đạo của ủy ban thể dục tỉnh, đám người này đã sớm quay đầu đi.

Khi Trương Dương đi tới trung tâm vận động trên nước, Tạ Vân Phi đang chửi như điên trong hồ bơi, Trương Dương xa xa thì thấy thằng nhãi này chỉ vào Vương Nghiễm Chính nói: Anh xem lại đi, đều là tiêu chuẩn của niên đại tám mươi, hiện tại đã là trung kỳ của niên đại chín mươi liễu, làm cái gì vậy, ghế ngồi thì đơn sơ như thế, ngọn đèn trong đây sao mờ như vậy? Cán bộ ủy ban thể dục Nam Tích đều ăn cơm trắng sao? Bản thân không hiểu, không đi ra xem? Học tập một chút kinh nghiệm tiên tiến của thành phố khác, tôi cũng không muốn nói, đây là hồ bơi, người không biết còn tưởng rằng là nhà tắm, tôi không phải đề xướng phô trương lãng phí, nhưng chúng ta cũng phải chú ý hình tượng có phải không ?

Trương Dương nghe hắn chửi vui vẻ, vì vậy không lập tức hiện thân, đứng ở xa xa nghe hắn nói cái gì.

Vương Nghiễm Chính nói: Tạ chủ nhiệm, chính phủ Tĩnh Hải chúng tôi gánh vác hạng mục trên nước lần này của đại hội tỉnh, tất cả nhà thi đấu xây dựng đều dựa vào chúng tôi tự lực cánh sinh, chúng ta căn cứ ít dùng tiền nhiều làm việc, làm thực sự theo nguyên tắc, tuy rằng nhà thi đấu đơn sơ một ít, thế nhưng hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn thi đấu, tổ chức thi đấu bình thường không có bất luận vấn đề gì.

Tạ Vân Phi trừng mắt nhìn Vương Nghiễm Chính nói: Làm lãnh đạo sao có thể không tính trước? Các người xây dựng một hồ bơi, không phải làm một lần đại hội tỉnh là hoàn thành sứ mệnh, sau đó còn phải phục vụ cho quần chúng nhân dân, nếu xây dựng phải cam đoan trong mười năm không có vấn đề, phải xây dựng theo tiêu chuẩn hạng nhất trong nước.

Trong lòng Vương Nghiễm Chính có chút không phục, thấp giọng nói: Chủ nhiệm Tạ, hồ bơi của chúng tôi trong tỉnh Bình Hải coi như là tiên tiến.

Tạ Vân Phi nói: Tiên tiến? Anh nói cho tôi biết tiên tiến ở đâu? Tôi nói những cán bộ các người sao không biết khiêm tốn? Có khuyết điểm còn không cho người ta nói? Tôi thấy, ủy ban thể dục Nam Tích các người từ trên xuống dưới hợp tác đều không coi trọng, công tác chuẩn bị như vậy, mọi người sao có thể tin tưởng các người có thể làm tốt đại hội tỉnh?

Vương Nghiễm Chính không nói chuyện, hắn cũng đã nhìn ra Tạ Vân Phi ngày hôm nay là ý định đến gây chuyện. Nếu như người ta ý định tới vạch lá tìm sâu rồi, vô luận bạn làm được thật tốt cũng chẳng có tác dụng.

Tạ Vân Phi vẫn chưa kết thúc, hắn căm giận nói : Tôi thật sự là không nghĩ ra, cán bộ của Nam Tích các người hô khẩu hiệu vang hơn người khác, nói cái gì mà muốn lấy được hạng nhất bảng huy chương và bảng thành tích, cũng không sợ nói ra người khác chê cười người khác chê cười, có công phu khoác lác như vậy, thì xây dựng cơ sơ cho tốt, làm công tác chuẩn bị tốt đi



Cái này hầu như tất cả mọi người đều nghe ra tới, Tạ Vân Phi nhằm vào Trương Dương, hô lên Nam Tích giành hạng nhất hai bảng cũng là Trương Dương, xem ra vị Tạ phó chủ nhiệm ủy ban thể dục này lại có mâu thuẫn với Trương Dương.

Tạ Vân Phi thấy đám quan viên Tĩnh Hải tất cả đều cúi đầu, trong lòng không khỏi có chút đắc ý, cho rằng quan uy của mình làm đám người này sợ hết, hắn đi lên chổ nhảy cầu, nhìn một chút, sau đó tiếp tục nói: Tôi thấy cái độ cao này hình như cũng không hợp! Không phù hợp tiêu chuẩn quốc tế. Cái này rõ ràng cũng là xoi mói.

Vương Nghiễm Chính nói: Chủ nhiệm Tạ, những cái phương tiện chuyên nghiệp này, chúng ta đều mời nhân sĩ chuyên nghiệp thiết kế, không có khả năng xuất hiện khác biệt.


Tạ Vân Phi nói: Anh trắc lượng thực tế qua chưa? Tôi tuy rằng không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, nhưng tin tưởng hai mắt của mình, từ bục cao đến mặt nước bể bơi có mười mét? Tôi thấy không đủ.


Vương Nghiễm Chính nói: Chủ nhiệm Tạ, chuyên gia trắc lượng qua.


Chuyên gia? Hiện tại chuyên gia có mấy người có thể tin? Chỉ cần cho ăn cơm, tặng tiền lì xì, kêu bọn họ viết cái gì bọn họ viết cái đp1.


Trương Dương nghe ra, trong lòng đã không thể nhịn được đối với thằng nhãi này Tạ Vân Phi, mẹ kiếp, lảm nhảm cái gì vậy, chạy đến địa bàn của mình gây chuyện, giả mạo chuyên gia, hắn và Thường Lăng Phong cùng lên, Thường Lăng Phong cũng nghe Tạ Vân Phi nói, vẻ mặt cũng cười.


Bên bể bơi còn có mấy người nhân viên công tác đang ở phụ trách lắp đặt, Trương Dương hướng vẫy vẫy tay về phía một gã thanh niên, người thanh niên đi qua.


Trương Dương móc ra một trăm đồn đưa cho người thanh niên, cười tủm tỉm nói: Cậu nhìn thế tay của tôi, như thế này tôi vừa nói ai da, cậu liền nhảy xuống đi!


Người thanh niên thấp giọng nói: Làm gì? Con mắt nhìn thẳng vào một trăm đồng không dời, Trương Dương cười đem một trăm đồng kín đáo đưa cho hắn. Chớp mắt vài cái với Thường Lăng Phong, hai người cùng nhau hướng về phía bục cao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK