Hạ Bá Đạt mơ hồ cảm thấy Từ Quang Nhiên có ý định dẫn đường cho đám thường ủy, ông ta muốn làm gì? Tính tình của Hạ Bá Đạt vô cùng trầm ổn, ông ta lẳng lặng chờ đợi, trước khi Hạ Bá Đạt bại lộ mục đích thật sự, ông sẽ không đưa ra bất kỳ ý kiến nào hết.
Từ Quang Nhiên nói : "Đại hội sang năm của tỉnh quan trọng không gì sánh bằng đối với Nam Tích, công tác của ủy ban thể dục không thể bỏ qua, tôi rất mong chờ đồng chí trẻ tuổi này có thể mang đến sự đổi mới cho ủy ban thể dục" Ông ta quay sang nhìn bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi : "Lão Hà, điều chỉnh kết cấu lãnh đạo bên ủy ban thể dục có phải là đã hoàn thành rồi không?"
Hà Anh Bồi nói : "Đã gần xong rồi, Trương Dương đảm nhiệm chủ nhiệm ủy ban thể dục, những phó chủ nhiệm khác không đổi, thành viên tổ đảng cũng không đổi ..." Nói đến đây ông ta ý thức được cái gì đó, nhỏ giọng nói : "Bí thư tổ đảng vẫn chưa có xác định"
Trong lòng Hạ Bá Đạt chấn động, ông rốt cục đã hiểu rõ mục đích trong những lời nói của Từ Quang Nhiên, Từ Quang Nhiên đang muốn nói về vấn đề bí thư tổ đảng này, ông ta không muốn Trương Dương đến Nam Tích, nhưng mà chuyện từ trên tỉnh đưa xuống ông ta không thể từ chối được, Từ Quang Nhiên dù sao cũng là bí thư thị ủy, trên chính trị ông ta cũng có chủ kiến, đối với lãnh đạo cũng không có phục tùng mù quáng, từ sau khi biết chuyện Trương Dương đến Nam Tích làm chủ nhiệm ủy ban thể dục đã được định, Từ Quang Nhiên cũng đã có dự liệu, Chu Đại Niên khi tạm rời cương vị công tác, cái để trống không chỉ có vị trí chủ nhiệm ủy ban thể dục, mà còn có bí thư tổ đảng nữa. Trương Dương đảm nhiệm làm chủ nhiệm ủy ban thể dục, bí thư tổ đảng có thể chọn người khác, chiêu thức của Từ Quang Nhiên có cái tên rất đẹp là chính đảng tách biệt, nhưng trên thực tế là đem quyền lực của ủy ban thể dục chia ra, không thể để cho Trương Dương tập trung quyền lực của chính trị và đảng lại một chổ.
Từ Quang Nhiên nói : "Tôi thấy đồng chí Thôi Quốc Trụ không tồi, nguyên tắc đảng tính rất mạnh, bản thân lại là cao thủ cờ vây, giỏ về nắm chặt toàn cục, để hắn đảm nhiệm bí thư tổ đảng, cùng hợp tác với tiểu Trương, chổ cần bốc đồng có bốc đồng, chổ cần trầm ổn có trầm ổn"
Hạ Bá Đạt vốn muốn lên tiếng phản đối, chỉ là chữ ra đến môi thì lại nuốt trở vào, chính đảng khác biệt? Cũng không phải là vì phân chia quyền lực của Trương Dương sao, ngay từ đầu Từ Quang Nhiên đã tỏ thái độ phản đối việc Trương Dương đến Nam Tích rồi, bây giờ cách làm của ông ta càng chứng minh điểm này, thân là chủ nhiệm ủy ban thể dục nhưng lại không được đảm đương vị trí bí thư tổ đảng, chuyện này ai cũng có thể nhìn ra là không bình thường. Tất cả mọi người đều biết Trương Dương là do Hạ Bá Đạt mời đến, Từ Quang Nhiên làm như vậy hiển nhiên là không bận tâm đến cảm thụ của ông ta, người khác đều cho rằng Hạ Bá Đạt ít nhất cũng sẽ đứng ra, nói một hai câu không đồng ý. Chỉ là Hạ Bá Đạt đã làm cho mọi người thất vọng, ông ta không nói gì, Hạ Bá Đạt cho rằng mình cũng không cần phải nói, Trương Dương vốn cũng không phải là do mình mời đến Nam Tích, Từ Quang Nhiên làm như vậy kết quả chỉ có hai cái, một là đắc tội với Trương Dương, một là đắc tội với Diêm Quốc Đào, là ông ta tự tìm phiền phức, Hạ Bá Đạt cũng lười đi quản.
Nếu Từ Quang Nhiên đã nói như vậy rồi, người khác cũng không đưa ra ý kiến nữa, tuy rằng Trương Dương là một nhân vật, chỉ là hắn không có bao nhiêu quan hệ trong thường ủy của thành phố Nam Tích này cả, Hạ Bá Đạt là Bá Lạc của hắn, nhưng Hạ Bá Đạt không muốn ra mặt nói giúp cho hắn, người khác cũng lười phát biểu ý kiến. ( Bá Lạc (người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể) )
Trải qua một loạt sóng gió tại Giang thành, Trương đại quan nhân cũng ý thức là nói thẳng miệng quá cũng không phải là chuyện tốt gì, chỉ là đi đến Nam Tích không được bao lâu, thì liền phát hiện ra cúi thấp cũng chẳng phải là chuyện tốt gì, vô luận là đối với bản thân hắn hay đối với người khác cũng thế, cúi thấp thì người ta sẽ cho rằng mình mềm yếu dễ ăn hiếp. Tin tức Thôi Quốc Trụ đảm nhiệm bí thư tổ đảng nhanh chóng được truyền đi, chuyện này làm cho Trương Dương tương đối kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng chuyện mình đảm nhiệm chức bí thư tổ đảng này đã là như ván đóng thuyền rồi, chỉ là không ngờ giữa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, phó chủ nhiệm ủy ban thể dục Thôi Quốc Trụ bất ngờ trở thành bí thư tổ đảng.
Trương Dương chỉ là bất ngờ, còn trong lòng đám phó chủ nhiệm Tang Kim Đường thì lại ghen ghét, Từ Quang Nhiên đưra quyết định này cũng có chổ tốt nhất, chính là di dời mục tiêu, làm cho cả đám phó chủ nhiệm ủy ban thể dục lúc đầu vốn là có chung mối thù với Trương Dương bỗng xảy ra biến đổi trong lòng, bọn họ cũng không có giác ngộ nhất trí đối ngoại, thấy Thôi Quốc Trụ được thăng chức, người căm tức nhất chính là Tang Kim Đường, lúc trước ông ta vẫn là phó bí thư tổ đảng, theo ông ta thấy, cho dù là đề cửa ai lên làm bí thư tổ đảng, cũng không đến lượt Thôi Quốc Trụ.
Thôi Quốc Trụ rất là đắc ý, công phu chơi cờ nhiều năm với Từ Quang Nhiên cũng không uổng phí, mặc dù kỳ nghệ của Từ Quang Nhiên rất tệ, có đôi khi, gã nhìn thấy nước đi của Từ Quang Nhiên mà muốn chửi lên má nó, chỉ là gã vẫn nhịn xuống, cũng không làm ra bất cứ chuyện xấu hổ gì khiến cho bí thư Từ phải ghi nhớ. Bây giờ xem ra, nỗ lực của gã cũng đã được báo đáp rồi.
Một vấn đề mới lại xảy ra trước mắt, bí thư tổ đảng và chủ nhiệm ủy ban thể dục rốt cục là ai lớn? Lãnh đạo thành phố tuy rằng đã an bài một chủ nhiệm ủy ban thể dục, một bí thư tổ đảng, nhưng mà bọn họ không rõ ràng công tác của ủy ban thể dục là do ai chủ trì, cái này làm cho ủy ban thể dục Nam Tích vốn chưa được yên lại trở nên phức tạp rồi.
Thôi Quốc Trụ cũng không biết rõ chủ nhiệm ủy ban thể dục và bí thư tổ đảng ai lớn ai nhỏ, dù sao thì thành phố cũng chưa nói, chỉ là có một vấn đề gã rất gõ, lúc mời họp hội nghị đảng, gã lớn nhất, điểm này thì không cần nghi ngờ rồi. Trong hội nghị tổ đảng, Thôi Quốc Trụ đương nhiên ngồi xuống vị trí chủ vị, các đảng viên khác lục đục đến, phó bí thư tổ đảng Tang Kim Đường , đảng viên Lý Hồng Dương, Lưu Cường, Đoạn Kiến Trung, Tiêu Điều Mẫn đều đã đến, người cuối cùng chưa đến chính là chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến Trương Dương.
Khi Trương Dương tiến vào trng phòng họp thì làm vẻ mặt tươi cười, điều này làm cho các đảng viên ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, theo mọi người thấy, Thôi Quốc Trụ được đưa lên làm bí thư tổ đảng, người mất mác nhất phải là Trương Dương mới đúng, nhưng mà nhìn vẻ mặt của hắn, tựa hồ như tâm tình không có bất luận ảnh hưởng gì cả.
Trương Dương ngồi xuống đối diện Thôi Quốc Trụ, ngồi một đầu một đuôi trên bàn họp, khoảng cách hai người rất xa. Điều này làm cho Thôi Quốc Trụ có chút không được tự nhiên, dựa theo thói quen lúc trước, bí thư tổ đảng ngồi chính giữa, những người khác thì sẽ ngồi hai bên cạnh, nhưng mà Trương Dương lại tự nhiên ngồi xuống đối diện, cười tủm tỉm nhìn Thôi Quốc Trụ, nhẹ giọng nói :" Đang đợi tôi à, thật xin lỗi, tôi đến muộn, lão Thôi, bắt đầu đi"
Thôi Quốc Trụ sửng sốt, gã xác định là mình không có nghe lầm, Trương Dương gọi gã là lão Thôi, không gọi là bí thư Thôi, Thôi Quốc Trụ có chút tức giận, bây giờ tôi là bí thư tổ đảng, chúng ta đang họp tổ đảng, trong phòng họp này là do tôi quyết định, cậu là chủ nhiệm ủy ban thể dục không sai, nhưng cũng không thể nào có bộ dạng vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, kiêu ngạo như vậy được, cậu có tư cách lãnh đạo tôi sao? Người đánh cờ vây có nhân cách nội liễm chiếm đa số, trong lòng Thôi Quốc Trụ tuy không vui, nhưng ngoài miệng cũng không nói gì cả, gã ho khan một tiếng, nói : "Ngày hôm nay mời họp tổ đảng, chủ yếu là muốn tuyên bố vài quyết định của thành phố, cũng nói một chút về công tác của ủy ban thể dục chúng ta sắp tới"
Trương Dương nâng tách trà lên uống một ngụm, mỉm cười nói : "Lão Thôi, trở về tôi còn phải đi thị sát sân thể dục nữa, cuộc họp ngày hôm nay của ch1ung ta cố gắng nói ngắn gọn đơn giản một chút"
Mặt của Thôi Quốc Trụ có chút đỏ lên, thằng nhãi này thật sự là quá kiêu ngạo rồi, những lời này nói ra có vẻ cao cao tại thượng, giống như đang nói với cấp dưới vậy.
Mấy phó chủ nhiệm thấy bộ dạng xấu hổ của Thôi Quốc Trụ, trong lòng lại sinh ra một khoái ý không gì sánh bằng, chẳng biết vì sao, tất cả mọi người đều mong chờ Thôi Quốc Trụ tự làm xấu mặt, ai cũng không rõ ràng tâm lý của mình, nhưng dù sao thì chuyện Thôi Quốc Trụ lên làm bí thư tổ đảng đã khiến cho lòng người không được thoải mái, Trương Dương nhảy dù xuống làm chủ nhiệm ủy ban thể dục, mỗi người đều nhìn ra Trương Dương rất khó chịu, thấy rằng hắn chỉ dựa vào hậu trường chứ không có năng lực, nhưng mà việc Thôi Quốc Trụ lên làm bí thư tổ đảng khiến cho mọi người đều cảm thấy khó chịu cực độ, dù sao thì lúc trước Thôi Quốc Trụ trong xếp hạng của mấy vị phó chủ nhiệm cũng không cách nào tiến vào hàng thứ ba, nhưng mà lần này lại đột nhiên nhảy ra, đi lên làm bí thư tổ đảng, gã ta dựa vào cái gì chứ? Đơn giản chỉ là ngồi chơi cờ với lãnh đạo, chọc cho bí thư Từ vui lòng thôi.
Đó là một trong những nguyên nhân khiến cho lòng của các vị phó chủ nhiệm bất bình, ngoài ra còn có thêm một nguyên nhân nữa, tất cả mọi người đều biết trai cò đánh nhau ngư ông là đắc lợi, nế như bí thư tổ đảng Thôi Quốc Trụ và chủ nhiệm ủy ban thể dục Trương Dương xảy ra xung đột với nhau, tất cả mọi người đều vui vẻ xem náo nhiệt.
Thôi Quốc Trụ nói : "Tiểu Trương, đừng nóng vội, nóng vội không làm tốt được công tác đâu" Cho dù tính tình tốt thì cũng phải phản kích, cậu là chủ nhiệm ủy ban thể dục, tôi là bí thư tổ đảng, theo lý mà nói vị trí của tôi cao hơn cậu, cậu dựa vào cái gì mà gọi tôi là lão Thôi?
Trương Dương cười nói : "Vậy ông nói đi, tất cả chúng tôi nghe"
Thôi Quốc Trụ có chút bất mãn nhìn Trương Dương một cái, rồi mới nói :" Thành phố vừa bổ nhiệm tôi làm bí thư tổ đảng của ủy ban thể dục, để cho tôi phụ trách công tác tổ chức đảng của ủy ban thể dục" Gã dừng lại một chút, lại nói tiếp: "Bổ nhiệm đồng chí Trương Dương làm phó bí thư tổ đảng! Mong rằng sau này đồng chí Trương Dương có thể hỗ trợ tôi nhiều hơn, làm tốt công tác của ủy ban thể dục!" Những lời này đã tuyên bố rõ lập trường với Trương Dương, cậu thành thật cho tôi một chút, cậu là phó bí thư tổ đảng, sau này ủy ban thể dục là do tôi định đoạt.
Trương Dương nói : "Ủy ban thể dục chúng ta đã có một vị phó bí thư tổ đảng rồi, đơn vị nhỏ như vậy thì không cần phải có nhiều phó bí thư làm gì, cái chức phó bí thư này tôi mặc kệ, tôi thấy bí thư Phó làm rất tốt, quốc gia ra tam lệnh ngũ thân muốn tinh giản cơ cấu, một ủy ban thể dục nho nhỏ như chúng ta, làm ra nhiều cán bộ như vậy cũng không tốt, dễ lẫn lộn phân công, trở về tôi sẽ xin báo cáo với thành phố, chức phó bí thư này tôi không làm" Thôi Quốc Trụ biết tên nhóc này đang công khai làm khó làm dễ mình, gã cời lạnh nói : "Đồng chí tiểu Trương, đây là quyết định của lãnh đạo"
Trương Dương cười nói : "Quyết định của lãnh đạo không phải cái nào cũng chính xác!" Sau khi nói ra lời này, cả phòng họp ồ lên, công khi nghi ngờ quyết định của lãnh đạo, Trương Dương thật sự là to gan.
Trương Dương nói : "Lúc trước, tôi chưa đến ủy ban thể dục, có người nói cho tôi biết cái cơ vị này chẳng qua chỉ có mười mấy người, cơ cấu rất đơn giản, chỉ là đi đến rồi thì phát hiện ra không phải là như vậy, cơ cấu của chúng ta rất là khổng lồ"
Thôi Quốc Trụ cắt lời Trương Dương, nói : "Tiểu Trương, cậu chờ tôi nói hết lời đã"
Trương Dương cười nói : "Lão Thôi, ông đừng vội, quốc gia đề xướng chính đảng tách biệt, tôi tuyệt đối không can thiệp vào chuyện hoạt động của đảng viên, bây giờ tôi đang nói về cơ cấu lãnh đạo của ủy ban thể dục, có thể để cho tôi phát biểu ý kiến một chút được hay không, có một câu là, nếu muốn tốt, lớn nhường nhỏ đi!"
Thôi Quốc Trụ còn muốn nói cái gì đó, chỉ là Tang Kim Đường nãy giờ không nói gì đã lên tiếng : "Lão Thôi à, tôi thấy cứ nghe chủ nhiệm Trương nói trước đi, dù sao thì chủ nhiệm Trương mới là lãnh đạo của chúng ta"
Thôi Quốc Trụ sửng sốt, mẹ nó, ông có ý gì? Hắn là lãnh đạo, tôi không phải là lãnh đạo sao? Bây giờ đang mở hội nghị tổ đảng, vì sao tôi phải để cho hắn nói trước? Quyền nói chuyện hẳn là phải nằm trong tay tôi mới đúng.
Cái miệng của Trương Dương cũng không nhàn rỗi, hắn mỉm cười nói "Tôi rất tán thành quyết định của thành phố, bây giờ trung ương muốn chính và đảng tách biệt, thành phố lần này đã nhìn trúng vấn đề, làm như vậy là một chuyện tốt, dễ dàng phân công rõ ràng công tác của ủy ban thể dục, giúp chúng ta triển khai công tác một cách dễ dàng, sau này tôi phụ trách công tác cụ thể của ủy ban thể dục, tất cả hoạt động trong đảng, tuyên truyền đều giao cho đồng chí lão Thôi phụ trách"
Thôi Quốc Trụ không nhịn được nữa : "Tiểu Trương ..."
Trương Dương cười nói : "Ông không thể từ chối được, lãnh đạo thành phố đã giao trọng trách nặng như vậy cho ông, chính là đã nhìn trúng nguyên tắc tính đảng của ông,s au này nhất định phải làm tốt công tác của đảng, công tác cụ thể của ủy ban thể dục sẽ do mọi người chúng tôi chủ động gánh vác, công tác đảng không thể làm qua loa được"
Mấy đảng viên ở đây thiếu chút nữa đã cười thành tiếng, đoạt quyền thì thấy nhiều rồi, nhưng mà chưa thấy ai đoạt quyền như vậy cả, Trương Dương công khai biểu thị rằng công tác của ủy ban thể dục sau này không có phần của Thôi Quốc Trụ, kêu ông ta làm công tác đảng đi"
Thôi Quốc Trụ nói : "Tiểu Trương, chỉ sợ cậu không lĩnh ngộ được tinh thần của lãnh đạo"
Trương Dương nói : "Lão Thôi à, mọi chuyện đã rất rõ ràng rồi, chúng ta đừng ở đây vì một việc nhỏ mà dây dưa không dứt, tôi thấy tất cả mọi người đều có chuyện quan trọng phải làm, ngày hôm nay tan họp trước đi"
Thôi Quốc Trụ nổi giận, cho dù tính tình có tốt cách mấy cũng không chịu nổi nữa, tôi tốt xấu gì cũng là bí thư tổ đảng, bây giờ đang mở hội nghị tổ đảng, một phó bí thư tổ đảng như cậu dựa vào cái gì kêu tôi tan họp? Thôi Quốc Trụ lạnh lùng nói : "Tiểu Trương, tôi còn chưa nói xong!"
Trương Dương nói : "Vậy ông nói đi, chúng tôi đang nghe"
Thôi Quốc Trụ cưỡng chế lại hơi thở một chút, nói : "Sau đây tôi nói về công tác trọng điểm sắp tới của ủy ban thể dục chúng ta"
Trương Dương liền nói ngay : "Lão Thôi à, công tác sắp tới của ủy ban thể dục, trở về tôi sẽ cùng các phó chủ nhiệm thương lượng, công tác đảng là trọng điểm của chúng ta, ông có thể làm tốt công tác đảng cũng đã là không dễ dàng rồi, nên chuyện này cũng không cần ông hỏi đến"
Thôi Quốc Trụ đã không kìm chế được nữa, lớn tiếng nói : "Cậu có ý gì? Tôi là bí thư tổ đảng, tôi không có quyền lợi nói về công tác của ủy ban thể dục? Ủy ban thể dục Nam Tích chẳng lẽ không cần sự lãnh đạo của đảng"
Trương Dương vẫn cười nói : "Lão Thôi à, giữ vững sự lãnh đạo của đảng cộng sản là nguyên tắc cơ bản của chúng ta, ông không thể hoài nghi chuyện này" Hắn đứng lên, nói : "Nếu không còn chuyện gì, ngày hôm nay chấm dứt tại đây"
Thôi Quốc Trụ cả giận nói : "Cậu ngồi xuống cho tôi, tôi sẽ lãnh đạo cậu" Thôi Quốc Trụ thật sự là bị tức đến hồ đồ rồi, những lời này vừa nói ra lập tức làm cho tất cả mọi người sửng sốt.
Thôi Quốc Trụ luôn luôn tỏ vẻ rất có hàm dưỡng tại sao lại nói ra một câu không hề có chút tiêu chuẩn nào hết vậy?
Trương đại quan nhân vui cười nhìn Thôi Quốc Trụ, bình tĩnh nói một câu : "Lão Thôi à, ông có phải là sinh bệnh rồi không? Phát sốt phải không?"
Thôi Quốc Trụ giận dữ hét lớn : "Cậu ngồi xuống cho tôi"
Không nói thì thôi, nói ra rồi thì thấy quan uy của ông ta đúng là đã nổi lên một ít tác dụng, Trương đại quan nhân chậm rãi ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, sau đó bấm số 120 không chút hoang mang, hắn là gọi thật, chứ không phải giả dạng cái gì cả, điện thoại vừa được chuyển, hắn liền lớn tiếng nói : "120 sao ? Đây là ủy ban thể dục, ở chổ chúng tôi có một đồng chí tự nhiên phát bệnh tâm thần, xin đến nhanh một chút"
"Phụt!" Phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương là người đầu tiên không nhịn được bật cười thành tiếng, gã ta lăn lộn trong quan trường cũng không ít thời gian rồi, chỉ là tranh giành quyền lực đến trình độ này thì lại là lần đầu tiên gã được nhìn thấy.
Sắc mặt của Thôi Quốc Trụ tái lại, hắng giọng nhìn Lý Hồng Dương.
Tang Kim Đường, Lưu Cương cũng đã cười, Đoạn Kiến Trung và Tiêu Điều Mẫn tuy rằng không cười, chỉ là từ biểu tình của bọn họ cũng có thể nhìn ra là bọn họ nhịn rất khổ cực, Trương Dương thật sự là một nhân tài, dựa theo suy nghĩ của bọn họ, trên chính trị cho dù có đấu tranh, cũng là lục đục sau lưng thôi, người lừa ta gạt, chỉ là phương thức biểu đạt của Trương Dương lại trực tiếp vô cùng, hắn căn bản là không chơi bất kỳ mưu kế nào hết cả, gây khó dễ ngay tại chổ, có thể là do hắn thiếu sót thủ đoạn chính trị, hoặc là hắn căn bản không coi Thôi Quốc Trụ ra gì cả, chuyện này thì chỉ có một mình hắn biết mà thôi.
Thôi Quốc Trụ tức đến nổi cả người rung lên, ông ta chỉ vào Trương Dương hơn nửa ngày mà không nói được một chữ nào cả, đột nhiên cảm thấy suy nghĩ mơ hồ, cả người mềm nhũn, ngã cái rầm xuống đất.
Lưu Cương ở gần nhất, thấy Thôi Quốc Trụ đột nhiên ngã xuống, vội vàng chạy đến đỡ lấy ông ta, sắc mặt của Thôi Quốc Trụ tái lại, khớp hàm đóng chặt, dĩ nhiên là bị tức đến nổi hôn mê bất tỉnh, Lưu Cương lớn tiếng nói : "Mau gọi xe cấp cứu đi"
Trương đại quan nhân thân là đầu sỏ gây ra chuyện này cũng lên tiếng : "Để tôi" Thằng nhãi này thật ra đã dự kiến trước rồi, thấy Thôi Quốc Trụ tức đến nổi bị thành như vậy, mọi người lại bắt đầu đồng tình cho ông ta, làm bí thư tổ đảng dễ dàng như vậy sao? Nhưng mà đa số mọi người cũng nghĩ rằng, thái độ của Thôi Quốc Trụ cũng quá kém rồi, Trương Dương căn bản là muốn khơi mào lửa giận của ông, chính là muốn làm cho ông mất đi sự bình tĩnh, mà tự nhiên Thôi Quốc Trụ lại dính vào cái bẫy sơ đẳng này.
Nhưng mà Trương Dương cũng thật sự không ngờ rằng sức chịu đựng của Thôi Quốc Trụ lại kém như thế, chỉ là tùy tiện tức giận một hai câu, mà đã bị tức đến nổi ngất xỉu, Trương đại quan nhân bước qua, giả bộ đưa tay sờ sờ cái trán của Thôi Quốc Trụ, hắn không phải là muốn nhằm vào Thôi Quốc Trụ, mà là do Thôi Quốc Trụ không may, được thành phố đưa lên cái vị trí đáng lý không nên ngồi, cản đường của Trương đại quan nhân, cái này thì biết trách ai đây?
Trương đại quan nhân thở dài, nói ra một câu khiến cho tất cả mọi người trừng mắt há to mồm ra : "Lão Thôi thật sự là một đồng chí tốt, rõ ràng là thân thể có bệnh, mà còn kiên trì làm việc, thật sự đúng là một cán bộ rất tốt, sau này chúng ta cần phải học tập tấm gương của ông ấy nhiều lên"
Tất cả đảng viên ở đây nghe xong câu này đều cho rằng Trương Dương không chỉ máu lạnh mà còn rất là vô sỉ, Thôi Quốc Trụ bị hắn chọc tức đến nổi như vậy, mà hắn lại còn nói bóng nói gió như thế, một chút tâm đồng tình cũng không có.
Trương đại quan nhân cũng không phải là không có tâm đồng tình, thật ra thì hắn cảm thấy Thôi Quốc Trụ cũng có chút đáng thương, nhưng mà người đáng thương tất có chổ đáng trách, người này vừa nãy luôn mồm nói muốn lãnh đạo mình, mẹ kiếp, ông xứng sao? Tôi là chủ nhiệm ủy ban thể dục, sắp lên làm cán bộ cấp chính xử rồi, cho ông quản công tác đảng, ông cứ thành thật quản lý công tác đảng đi, bây giờ thì tốt rồi, muốn lãnh đạo tôi à, tâm hiếu thắng quá mạnh mẽ, gây ra lỗi lầm luôn.
Bên ngoài vang lên tiếng còi xe cấp cứu, mọi người cùng nhau đỡ Thôi Quốc Trụ ra xe, Trương đại quan nhân lúc này cũng ra sức rất nhiều, tự mình khiêng Thôi Quốc Trụ ra ngoài, tuổi trẻ sức nhiều, hơn nữa Thôi Quốc Trụ cũng là bị hắn chọc tức đến nổi biến thành cái dạng này, dù sao thì hắn cũng phải làm một số công phu ngoài mặt, mà còn có một chuyện quan trọng hơn là, Trương đại quan nhân đã phát hiện ra bệnh của Thôi Quốc Trụ không lớn, khi hắn cõng Thôi Quốc Trụ ra ngoài xe, thì lão già này đã tỉnh lại rồi, nhưng mà vẫn đang tiếp tục giả bộ.
Thôi Quốc Trụ bị tức đến hôn mê đúng là không giả, nhưng mà ông ta hôn mê không được bao lâu thì liền tỉnh lại, Thôi Quốc Trụ liền ý thức được mình đã trúng kế của Trương Dương rồi, thân là bí thư tổ đảng vừa tiền nhiệm đã bị người ta chọc tức đến hôn mê, người khác chưa chắc đã giải quyết cho ông ta, ngược lại còn có thể nói lòng dạ của ông có vấn đề, làm lãnh đạo chỉ cần bị người ta nghi ngờ là lòng dạ hẹp hòi, thì không phải là một chuyện tốt đẹp gì cả, chuyện đã xảy ra rồi, muốn xoay chuyển cục diện ngày hôm nay đúng là rất khó, Thôi Quốc Trụ thẳng thắn tương kế tục kế luôn, dù sao thì cũng bị Trương Dương chọc tức đến hôn mê, mọi người cũng nhìn ra được, vậy thì lần này tôi giả bộ đến cùng luôn, tôi muốn làm cho chuyện này lớn ra, tôi muốn làm cho tất cả lãnh đạo của thành phố nhìn thấy, thằng nhóc cậu đã chọc tức tôi đến mức nào, là cậu đã hãm hại một cán bộ đảng viên tốt như tôi, tôi muốn làm cho lãnh đạo thành phố truy cứu trách nhiệm của cậu.
Kế hoạch của Thôi Quốc Trụ xem ra thì rất là hoàn mỹ, ông ta giả vờ cũng rất đạt, chỉ là người tính không bằng trời tính, ông ta tính thế nào cũng không tính ra được Trương Dương lại là một thần y, càng không tính được rằng thằng nhãi này chính là một võ lâm cao thủ, cái trò vặt vãnh của ông căn bản là không thể gạt được con mắt của Trương đại quan nhân đâu.
Trương Dương cõng Thôi Quốc Trụ lên xe cấp cứu, trong lòng thầm mắng : Lão già giả vờ bệnh, ông không phải là muốn giả vờ sao? Được, ngày hôm nay tôi sẽ cho ông một cơ hội giả bệnh. Trương Dương cũng không phải là một người có tấm lòng tốt đẹp gì, mục đích cõng Thôi Quốc Trụ trên lực thật ra chính là vì muốn tiếp xúc gần gũi, mục đích của tiếp xúc gần gũi chính là để tiện việc ra tay, hắn cẩn thận đặt Thôi Quốc Trụ lên trên cáng cứu thương, lúc buông Thôi Quốc Trụ ra, tay trái đã điểm nhẹ lên xương sống của Thôi Quốc Trụ một cái nhẹ nhàng.
Thôi Quốc Trụ cảm thấy sóng lưng tê rần, cố nén khó chịu không hé răng ra, phải nói là ý chí của bí thư tổ đảng rất là kiên cường, ông nghe thấy Trương Dương đứng một bên nói : "Nhất định phải cứu chữa sinh mệnh của đồng chí Thôi Quốc Trụ mà không tiếc mọi giá, ông ấy là người làm việc ưu tú nhất trong ủy ban thể dục chúng tôi, là tấm gương sáng của chúng tôi, trong người mang bệnh, mà vẫn kiên cường đi đầu trong công việc, chính là vì sự nghiệp thể dục thể thao của tổ quốc chúng ta mà bệnh"
Thôi Quốc Trụ nghe vào trong lổ tai, hận đến nổi cả hàm răng ngứa lên, tôi không bệnh, tôi chính là bị cậu làm cho tức giận, bị cậu chọc tức đến sinh bệnh ra đó. Cậu cứ đắc ý đi, tôi xem cậu đắc ý đến khi nào. Thôi Quốc Trụ muốn tiếp tục diễn trò, muốn đem chuyện này làm cho to ra, ông cho rằng thành phố sẽ không mặc kệ chuyện này, còn Trương Dương cũng sẽ vì chuyện này mà gặp xui xẻo.
Thôi Quốc Trụ bị Trương Dương chọc giận ngất xỉu, được đưa đến bệnh viện cấp cứu, chuyện này được truyền đến tai lãnh đạo thành phố rất nhanh, khi Từ Quang Nhiên biết được chuyện này đúng lúc ở cùng một chổ với Hạ Bá Đạt, ông ta không khỏi cười rộ lên : "Lão Hạ, ông xem, Trương Dương mới đến được vài ngày đã xảy ra chuyện rồi, thật sự đúng là một ngọn đèn không cần bôi dầu, chọc cho Thôi Quốc Trụ tức đến nổi phải đến bệnh viện"
Hạ Bá Đạt bất đắc dĩ lắc đầu nói : "Ảnh hưởng của chuyện này thật sự là không tốt, lát nữa tôi sẽ đến bệnh viện nhìn"
Từ Quang Nhiên nói : "Người thanh niên Trương Dương này, tại sao lại có thể như vậy chứ, phải biết tôn kính đồng chí lớn tuổi chứ"
Hạ Bá Đạt nói : "Bí thư Từ, chuyện này thật ra chúng ta cũng có trách nhiệm, cấp trên vẫn không có làm rõ công tác cụ thể của ủy ban thể dục là do ai phụ trách, xảy ra tranh cãi cũng là điều khó tránh khỏi"
Từ Quang Nhiên có chút không vui, nhíu nhíu mày nói : "Lão Hạ, công tác đảng và chính trị đều quan trọng, nhưng đến thời điểm mấu chốt cần phải nghe theo đảng nói"
Hạ Bá Đạt rất là khó chịu đối với những lời này, Từ Quang Nhiên căn bản là muốn mượn những lời này để gõ đầu mình, nói cho mọi người biết ông ta chính là kẻ đứng đầu tại thành phố Nam Tích này, một thị trưởng như mình căn bản là không có quyền lên tiếng. Hạ Bá Đạt nói : "Bí thư Từ, tôi thấy một cơ quan như ủy ban thể dục, không thích hợp làm cái chính đảng tách biệt này, dễ xảy ra mâu thuẫn hiểu lầm"
Từ Quang Nhiên nói : "Ông đi an ủi đồng chí Thôi Quốc Trụ một chút, điều tra rõ chuyện này, nhất định phải điều tra rõ chuyện này, cần phải truy cứu trách nhiệm của người tương quan, nếu như thật sự đúng như lời nói bên gnoa2i, đồng chí Trương Dương không tôn trọng đối với đảng, thì tôi sẽ xử lý nghiêm túc"
Hạ Bá Đạt nói : "Tôi sẽ đi hỏi một chút" Nói xong ông liền bổ sung thêm một câu: " Trương Dương vừa đến, hắn không rõ ràng tình huống của ủy ban thể dục, đối với cán bộ trẻ tuổi như vậy, cần phải khoan dung một chút"
Từ Quang Nhiên nói : "Khoan dung là cần thiết, nhưng mà nhất định phải làm cho hắn nhận thức được sai lầm của mình, để sau đó không còn phạm vào sai lầm tương tự"
Khi Hạ Bá Đạt đi đến bệnh viện nhân dân số hai của thành phố Nam Tích thì có gọi bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi, con người của Hạ Bá Đạt thiếu đi tinh thần đảm đương, chuyện này cũng thích lôi kéo người khác vào chia sẻ một chút, mục đích mà ông ta muốn kéo Hà Anh Bồi vào chính là tham khảo một chút về chuyện của ủy ban thể dục.
Hạ Bá Đạt nói : "Bộ trưởng Hạ, công tác của ủy ban thể dục làm không tốt"
Hà Anh Bồi cười cười, thật ra ông cũng không tán thành chuyện đề bạt Thôi Quốc Trụ vào vị trí bí thư tổ đảng, nhưng mà Từ Quang Nhiên đã ám chỉ với ông, cách làm như vậy rất đáng để thương thảo, dễ tạo thành mâu thuẫn giữa đồng sự với nhau, sự thật đã chứng minh rồi, Thôi Quốc Trụ còn chưa làm bí thư tổ đảng được một ngày mà đã bị tức giận đến nổi phải vào bệnh viện, Hà Anh Bồi nói : "Dư luận đối với Trương Dương rất không tốt, đều nói là Thôi Quốc Trụ bị hắn chọc tức"
Hạ Bá Đạt cười nói : "Nếu quả thật là như vậy, thì sức chịu đựng của Thôi Quốc Trụ cũng quá kém rồi, thân là một cán bộ được tiếp thu sự bồi dưỡng của đảng và quốc gia, ý chí sao có thể lại thấp kém như thế"
Hà Anh Bồi nói : "Tiểu Trương hẳn là cần phải tôn kính đồng chí lớn tuổi rồi, hắn đúng là chủ nhiệm của ủy ban thể dục, như cũng không nên chọc giận một đồng chí lớn tuổi như vậy"
Hạ Bá Đạt nói : "Nếu như Thôi Quốc Trụ bị chọc giận rồi xảy ra chuyện không may, thì mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức"
Hà Anh Bồi nói : "Chính đảng tách biệt, nói thì dễ, làm mới thấy khó khăn, quyền lực bị ảnh hưởng, tất nhiên sẽ phát sinh mâu thuẫn, tôi thấy chuyện của ủy ban thể dục cần phải suy nghĩ cẩn thận, cần phải làm rõ người lãnh đạo của ủy ban thể dục"
Hạ Bá Đạt nói : "Đây là chuyện của bộ tổ chức bên ông, cái chổ ủy ban thể dục này nếu mà làm không tốt, thì đại hội thể dục thể thao sang năm rất có thể bị đạp đổ, trọng trách trên vai của ông cũng không nhẹ"
Hà Anh Bồi nói : "Lão Hạ à, ông không thể đem mọi chuyện đổ lên trên đầu của tôi được, Trương Dương là cán bộ do ông điều từ Giang thành đến mà, hắn xảy ra vấn đề, ông cũng cần phải chịu trách nhiệm"
Hai người đều cười cười nói nói, và cũng đều cảm thấy có chút phiền muộn, vốn mọi chuyện rất là đơn gai3n, vì sao nhất định phải khiến cho nó trở nên phức tạp vậy?