Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương cũng không lập tức cho Chu Vân Phàm câu trả lời khẳng định thuyết phục, Chu Vân Phàm cũng rất kiên trì, y nhìn hồ Phượng Nhãn trước mắt, nhẹ giọng than thở nói: Nếu như không phải ngẫu nhiên tới đến, tôi sẽ không sinh ra hứng thú với nơi này, hồ Phượng Nhãn có tài nguyên tốt, tuy rằng diện tích mặt hồ không lớn, nhưng thắng tại chỗ tươi mát lịch sự tao nhã, thủy nhai (đường bên hồ)bây giờ là công trình của chính phủ, xây đã năm năm mà vẫn khuyết thiếu sự quản lý hữu hiệu cùng quy hoạch thống nhất, nhìn như náo nhiệt, thế nhưng cả thủy nhai lại không có một nhà nào giống nơi tiêu dùng, nếu như tôi có thể tiếp nhận được khối địa phương này, tôi sẽ gia tăng đầu tư, tại trên mặt văn hóa cùng cách điệu, làm cho thủy nhai hồ Phượng Nhãn chế tạo trở thành một trong những nơi thưởng thức tiêu phí hiệu quả nhất Bình Hải.

Trương Dương vẫn bảo lưu không nói gì với thái độ thưởng thức của Chu Vân Phàm, một thương nhân con buôn, tất cả lấy tiền tài làm trên hết, trông cậy vào y làm ra cái thưởng thức gì, hầu như là tìm ma ban ngày.

Thế nhưng tình hình của hồ Phượng Nhãn hiện nay đích thật là có chút hỗn loạn, Chu Vân Phàm nguyện ý đầu tư ở đây dù sao cũng là chuyện tốt, Trương Dương gật đầu nói: Tôi đoán vấn đề chuyện này không lớn.

Chu Vân Phàm nghe Trương Dương nói như vậy, không khỏi lộ ra vẻ cười hiểu ý, Trương Dương nói vấn đề không lớn, liền chứng minh chuyện này tuyệt không vấn đề, y tin tưởng vào năng lực của Trương Dương.

Từ sau khi về nước, Trương Dương còn chưa gặp qua Ngả Tây Ngõa Á, khi đi tới đình viện trong biệt thự, nhìn thấy Ngả Tây Ngõa Á mặc trang phục màu đỏ của dân tộc Ấn Độ ngồi ở trên xe đẩy, đắm chìm trong ánh mặt trời giữa trưa, lẳng lặng ngắm hoa hồng trong đình viện.

Cậu của nàng là Lạp Khố Mã đã ở Nam Tích, đang gọi điện thoại ở trên lầu hai, nhìn thấy Trương Dương cùng Chu Vân Phàm cùng nhau tiến đến, cười cười hướng bọn họ phất phất tay. Sau đó chỉ chỉ vào điện thoại, ý bảo mình còn chưa nói chuyện xong.

Trương Dương cười cười, ánh mắt trở lại trên người của Ngả Tây Ngõa Á, Ngả Tây Ngõa Á quay đầu, đôi mắt đẹp như lục bảo thạch bởi vì thấy Trương Dương mà lộ ra thần thái khác lạ. Nàng ngạc nhiên nói: Anh đã đến rồi! Trương Dương bỗng nhiên phát hiện ra một cái hiện tượng rất kỳ quái, khi Ngả Tây Ngõa Á nhìn thấy mình rất ít khi dùng Trương tiên sinh, chủ nhiệm Trương thậm chí Trương đại ca để xưng hô, phương thức nói như vậy làm cho bọn họ cảm thấy giác được bọn họ rất quen thuộc, rất thân cận.

Trương Dương nở nụ cười: Có khỏe không?

Ngả Tây Ngõa Á cố sức gật đầu, đôi mắt đẹp của nàng chớp chớp, giống như ngôi sao lóe ra, ngòn tay thon dài tuyết trắng nỗ lực giật giật, nàng đang hướng Trương Dương biểu diễn thành quả khôi phục của mình.

Trương Dương đi qua, ngồi xổm xuống, cầm lấy tay phải của nàng, dò xét mạch đập của nàng một chút, Ngả Tây Ngõa Á cảm thấy một cổ khí lưu ấm áp lưu động tại bên trong thân thể của mình, nhìn khuôn mặt anh tuấn của Trương Dương, trong lòng Ngả Tây Ngõa Á cũng tùy theo đó ấm áp lên.



Người ở bên ngoài nhìn thì xem ra tốc độ khôi phục của Ngả Tây Ngõa Á tương đối kinh người, nhưng mà tại trong cái nhìn của Trương Dương, tốc độ khôi phục thân thể của Ngả Tây Ngõa Á còn chậm hơn so với tỏng dự đoán của hắn, Trương Dương nhiều lần suy nghĩ rồi cho ra một cái suy luận, điều này rất khả năng có liên quan với việc Ngả Tây Ngõa Á tu tập yô-ga từ thuở nhỏ, yô-ga trì hoãn tốc độ trao đổi chất của cơ thể nàng, sau khi nàng bị thương, kích phát tác dụng tự bảo vệ của thân thể, bây giờ tuy rằng được trị liệu hữu hiệu, nhưng công pháp bảo hộ bản thân của nàng vẫn đang bị vây trong một loại trạng thái bảo hộ, sinh ra phản ứng bài xích đối với trị liệu của bên ngoài, chính là thành cũng chết mà bại cũng chết, yô-ga vào lúc này ngược lại làm trì hoãn sự khôi phục của Ngả Tây Ngõa Á.

Trương Dương nói: Gần đây thân thể có cái gì khác thường hay không?

Ngả Tây Ngõa Á nói: Gần đây khi dùng thuốc anh kê cho em, sau mỗi lần dùng tầm nửa giờ thì tiểu phúc sẽ đau đớn, sau đó mở rộng đến thân thể và tứ chi, hai ngày này đau đớn qua đi liền thấy cơ thể cứng ngắc, có lẽ là phản ứng bình thường của cơ thể trong quá trình khôi phục đi. Trương Dương lắc đầu.

Ngả Tây Ngõa Á thấy biểu tình ngưng trọng của Trương Dương, trong lòng không khỏi trầm xuống, nàng quá khát vọng khôi phục khỏe mạnh, quá khát vọng đi lại bình thường, trong quá khứ nàng đã một lần tuyệt vọng, chính là Trương Dương làm tỉnh lại hy vọng trong lòng nàng, tứ chi có cảm giác từ từ khôi phục, làm cho lòng tin của nàng từng chút một nổi lên, nhưng chính là vì nguyên nhân như vậy, nàng càng phát ra nỗi sợ hãi thất bại, nếu như lần này là lần thứ hai thất bại, nàng sẽ đánh mất dũng khí sống sót. Ngả Tây Ngõa Á run giọng nói: Có phải. . .. . . Em. . .

Trương Dương cười nói: Đừng sợ, anh đã tra được nguyên nhân rồi.

Lạp Khố Mã đi tới bên cạnh Trương Dương, tình huống khôi phục của Ngả Tây Ngõa Á làm cho hắn cực kỳ vui mừng, hắn mở miệng biểu đạt lòng biết ơn đối với Trương Dương.

Trương Dương nói: Khôi phục là một quá trình dài, có khả năng còn phải chờ mấy tháng, có thể còn phải chờ vài năm, có điều là tôi có thể xác định chính là Ngả Tây Ngõa Á nhất định có thể khôi phục khỏe mạnh. Lần này hắn dùng từ rõ ràng trở nên cẩn thận hơn, bởi vì Trương Dương cũng không biết loại công pháp yoga kia, cho nên hắn chẳng biết trong quá trình khôi phục kế tiếp sẽ phát sinh cái gì.

Trong đôi mắt đẹp màu lục của Ngả Tây Ngõa Á hiện lên một tầng che giấu không thể phát hiện.

Trương Dương nói: Nếu như không ngại, tôi muốn cùng Ngả Tây Ngõa Á cùng đi tới bên hồ một chút.

Lạp Khố Mã cười gật đầu.



Trương Dương thúc xe đẩy Ngả Tây Ngõa Á rời khỏi cửa, đi tới hướng hồ Phượng Nhãn.

Vẻ mặt của Ngả Tây Ngõa Á rất khẩn trương, nàng nhỏ giọng phỏng đoán nói: Có phải anh có gì muốn nói với em hay không ?Trương Dương nhìn ra được sự căng thẳng của nàng, cười vỗ vỗ đầu vai của nàng nói: Sở dĩ anh mang em đi ra, là muốn hỏi riêng em một việc, em đã từng nói cho anh biết là từ nhỏ đã tu luyện yô-ga, có thể đem chuyện em tu luyện kể lại cho anh biết không?

Ngả Tây Ngõa Á nói: Em là từ chỗ ông nội học được yô-ga, đó là lúc năm tuổi, sau khi học tập ba năm, ông mang em đi tới Lôi Ân Cổ Tự đi tham phật, nhân duyên vừa khớp kết bạn với Đại sư Phật học Ma Kha Đa, ông ấy đưa cho em một quyển kinh Phật, ở phía sau của kinh Phật có ghi chép một loại thuật yo-ga từ xưa, lúc đó em cũng không có lưu ý, tới năm thứ hai, ông nội em vào chùa tu hành, em khóc cùng ông ấy đi tới Lôi Ân Cổ Tự, lại gặp được đại sư Ma Kha Đa, ông ấy một bên an ủi em, một bên nói cho em biết cần nghiên cứu học tập kinh Phật cho tốt, trong lòng có Phật tự nhiên sẽ không sợ cô đơn. Nhớ lại chuyện cũ, đôi mắt đẹp của Ngả Tây Ngõa Á hơi có chút đỏ lên, cái mũi khả ái của nàng co lại thở ra, tiếp tục nói: Từ đó về sau ông nội hoàn toàn rời khỏi em, mỗi khi nhớ tới ông, em liền lật xem bản kinh Phật kia, nhưng mà đại sư Ma Kha Đa lừa em, tuy rằng xem đã hiểu kinh Phật, em vẫn không cách nào buông bỏ nỗi nhớ đối với ông nội, em bắt đầu dựa theo cổ pháp trên sách tu luyện yô-ga, lúc bắt đầu tiến triển rất chậm, nhưng tới sau này em từ từ có thể bài trừ tạp niệm tiến vào trong trạng thái vong ngã, chí ít tại lúc tu luyện, em có thể quên đi nỗi nhớ đối với ông nội, đến sau đó thì cha mẹ em cũng rời khỏi em, em vẫn dùng phương pháp đó để quên đi ưu thương. Em biết, mình hẳn được tính là một cao thủ yô-ga. Ngả Tây Ngõa Á có chút tự giễu cười nói.


Trương Dương nói: Ngả Tây Ngõa Á, tốc độ khôi phục của em còn chậm hơn so với trong tưởng tượng của anh.


Ngả Tây Ngõa Á nói: Em đã rất ngạc nhiên, rất hài lòng, tại trước khi gặp được anh, cơ thể của em không hề cảm nhận hay biết gì, mà mấy tháng, tứ chi quanh thân em đã dần dần khôi phục tri giác, tay của em cũng có thể hơi hoạt động, lần đầu tiên em sinh ra hy vọng đối với việc khôi phục.


Trương Dương nói: Còn chưa đủ, dựa theo kinh nghiệm của tôi, hai tay của em bây giờ hẳn là có thể khôi phục hoạt động tự do rồi.


Ngả Tây Ngõa Á nhẹ giọng nói: Có lẽ là em chậm hơn so với người khác một chút, trị liệu cũng tùy người mà khác nhau.


Trương Dương lắc đầu nói: Anh phỏng chừng có liên quan tới việc em tu luyện yô-ga, nhớ lại trước đây khi anh mới trị liệu cho em, anh phát hiện ra thân thể của em bị liệt lâu như vậy nhưng lại không xuất hiện héo rút như người bình thường, vẫn khỏe mạnh như cũ, vẫn duy trì co dãn như cũ.


Ngả Tây Ngõa Á gật đầu nói: Hẳn là có liên quan với việc em tu luyện yô-ga, thuật yô ga trì hoãn tốc độ trao đổi chất của thân thể em, cũng trì hoãn tốc độ héo rút của cơ thể em.


Trương Dương nói: Cũng đồng dạng trì hoãn tốc độ khôi phục của em, thuật yô ga của em đã tương đương tinh thâm, biểu hiện ra chống cự cùng bài xích với trị liệu của anh, đây chỉ là một loại phản ứng bản năng bảo hộ thân thể của em, thế nhưng cũng không có lợi cho sự phục hồi của em.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK