Tiết Chí Nam tựa hồ dự cảm đã có chuyện không tốt phát sinh, mặt của gã coi như trấn định, khi ngồi xuống, đầu tiên nói ra một yêu cầu: Có thể cho tôi một điếu thuốc lá không?
Triệu Quốc Cường và Trình Diễm Đông liếc mắt nhìn nhau, Trình Diễm Đông lạnh lùng nói: Anh cho rằng mình là ai? Thành thật cho tôi, đưa anh đến đây là muốn điều tra anh.
Tiết Chí Nam nở nụ cười chẳng đáng một tiếng nói: Điều tra tôi? Tôi không rõ ràng, đầu tiên là ủy ban kỷ luật, sau đó là cục các người, tra xét lâu như vậy, căn bản là muốn đi lòng vòng, Tiết Chí Nam tôi thành thật công tác, sáng tạo cho quốc gia bao nhiêu tài phú? Các người đối với tôi như vậy, cũng là muốn phá hoại kinh tế xây dựng.
Trình Diễm Đông cười lạnh nói: Thật đúng là đem mình trở thành một nhân vật, Tiết Chí Nam, anh thành thật cho tôi chút, tốt nhất là lập tức đem chuyện của Dương Vân nói ra, quốc gia chúng ta là có chính sách, thẳng thắn khoan hồng, chống cự nghiêm phạt.
Tiết Chí Nam nói: Các người muốn nghe cái gì? Chuyện gì? Tôi nói này sao các người biến thái như thế? Thích nghe như thế, thẳng thắn đi tìm phim vàng (phim AV - adult video) mà xem, dù sao nội bộ các người các người cũng giữ rất nhiều, cơ hội học hỏi cũng nhiều lắm.
Trình Diễm Đông vỗ bàn một chút: Cuồng vọng! Tiết Chí Nam, tôi nói thật, nếu như không có nắm giữ bằng chứng xác thực, chúng tôi cũng sẽ không mời anh đến nơi đây, chúng tôi đã tìm được quần áo của Dương Vân mặc ngày hôm ấy, còn phát hiện tinh ban bên trong.
Tiết Chí Nam nội tâm kinh hoàng, gã lớn tiếng nói: Vậy thì thế nào? Cũng không có thể chứng minh là của tôi.
Triệu Quốc Cường nâng chung trà lên uống một ngụm, gã vẫn đều lặng lẽ quan sát ánh mắt của Tiết Chí Nam, từ trong ánh mắt Tiết Chí Nam gã đã nhìn ra được vẻ kinh hoảng.
Trình Diễm Đông vung kết quả giám định ra: Trải qua xét nghiệm AND, tinh ban và AND của anh hoàn toàn trùng hợp.
Biểu tình trên mặt Tiết Chí Nam có vẻ có chút hoảng trương, bất quá gã vẫn cấp tốc ổn định: Lừa tôi à?
Trình Diễm Đông đem phần kết quả giám định giao cho một cảnh sát làm ghi chép bên cạnh, người cảnh sát đi tới trước mặt Tiết Chí Nam đem kết quả cho gã nhìn, Tiết Chí Nam thấy rõ kết quả, sắc mặt nhất thời trở nên trắng bệch. Gã liếm môi, cảm giác môi có chút khô, nhưng Tiết Chí Nam cũng coi như là một nhân vật, tố chất tâm lý của gã coi như không có trở ngại, cười cười nói: Cái này có thể chứng minh cái gì? Trên quần áo của cô ấy phát hiện tinh ban của tôi, chỉ có thể chứng minh giữa hai người chúng tôi tồn tại quan hệ bất chính, lẽ nào có thể chứng minh tôi cưỡng gian cô ấy? Các người đơn giản là muốn đem tôi tống vào trong ngục giam, tôi nói thật cho các người biết, Dương Vân vẫn đều muốn tiến nhà máy thuốc lá công tác. Vì chuyện này, chị của cô ấy giúp cô ấy giật dây, cô ấy câu dẫn tôi, con người tôi có một khuyết điểm lớn, cũng là không kiềm chế sinh hoạt được, cho nên không thể giữ mình, xảy ra quan hệ cùng cô ấy, chỉ là tôi không ngờ rằng hai chị em nhà này nham hiểm như thế, lại có thể lập cái bẫy này hại tôi, nếu như Dương Vân muốn khởi tố tôi, tôi chỉ có thể tìm người biện hộ, thế nhưng cô ấy hình như thần trí không bình thường phải không? Một người bệnh tâm thần nói rốt cục có bao nhiêu phần có thể tin? Hai vị cục trưởng, các người nghĩ chỉ như vậy mà muốn tống tôi vào tù sao? Tôi đắc tội các người ở chổ nào?
Triệu Quốc Cường mở miệng nói: Tiết Chí Nam, anh cho rằng tinh thần của Dương Vân từ đầu đến cuối đều bất ổn, không có cơ hội hồi phục sao? Nếu như không phải tinh thần tình trạng của cô ấy chuyển biến tốt đẹp, sao nhớ lại cái chứng cứ này? Tôi nói cho anh biết, không cần bao lâu, cô ấy sẽ khôi phục bình thường, trải qua giám định tinh thần, cô ấy hoàn toàn có tư cách khởi tố anh.
Cái trán của Tiết Chí Nam bắt đầu đổ mồ hôi.
Trình Diễm Đông nói: Sợ rồi sao, có câu là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, anh làm chuyện xấu, cho rằng có thể giấu diếm người trong thiên hạ, nhưng cáo này căn bản không có khả năng, Tiết Chí Nam tôi cho anh một lời khuyên, hiện tại đem chuyện phát sinh ngày đó khai ra, có thể có cơ hội được khoan hồng.
Tiết Chí Nam nói: Tôi không có gì có thể nói, các người muốn thế nào thì thế ấy, không phải là muốn đem tống tôi vào tù sao? Tốt, các người kêu Dương Vân khởi tố tôi đi.
Triệu Quốc Cường và Trình Diễm Đông liếc mắt nhìn nhau, Tiết Chí Nam quả nhiên là tảng đá lại thối lại vừa cứng trong hầm cầu, bọn họ đều làm công tác nhiều năm, tội phạm muôn hình muôn vẻ bọn họ nhìn thấy rất nhiều, loại như Tiết Chí Nam không hiếm thấy, gã có ý nghĩ, tố chất tâm lý đủ mạnh, biết tinh thần của Dương Vân nếu như không khôi phục bình thường, như vậy cô ấy thì không cách nào đứng ra chỉ chứng Tiết Chí Nam, khẩu cung của cô ấy không cách nào trở thành bằng chứng trên toà án.
Hỏi han chỉ có thể tạm thời kéo dài một chút, hai người trở lại phòng làm việc, Trình Diễm Đông căm giận nói: Tên khốn nạn này, quả nhiên là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ.
Triệu Quốc Cường nói: Tố chất tâm lý của hắn đủ cường, đối với tình thế nhận thức của rất rõ ràng, muốn cho hắn nhận tội rất khó.
Trình Diễm Đông nói: Cũng không phải phía sau của hắn có chỗ dựa sao. Hắn ám chỉ cũng là Liêu Vĩ Trung.
Triệu Quốc Cường nói: Nghe nói Liêu Vĩ Trung đã kiện lên cấp trên, nói lãnh đạo thành phố Nam Tích hãm hại hắn.
Trình Diễm Đông nói: Chuyện này không thể kéo dài, quay đầu lại nhìn tình huống khôi phục của Dương Vân thế nào.
Triệu Quốc Cường bỗng nhiên nói: Trương Dương có phải là cùng cậu đi qua bệnh viện Thanh Hồ?
Trình Diễm Đông bị hắn đột nhiên hỏi, hỏi đến ngơ ngác, hắn có chút vô cùng kinh ngạc nhìn Triệu Quốc Cường, thật sự không rõ ràng gã ta làm sao biết chuyện này ca.
Triệu Quốc Cường nói: Bệnh viện Thanh Hồ bây giờ rất nghiêm mật, trong phòng mỗi bệnh nhân bệnh nặng đều có máy quay, tôi thấy cậu và hắn đi điều tra tình huống, Diễm Đông, cậu để một người ngoài giả mạo cảnh sát, đây chính là trái với nội bộ kỷ luật của chúng ta.
Trình Diễm Đông bị Triệu Quốc Cường nói thẳng ngay mặt, trên mặt có chút không nhịn được, lúng túng nói: Cục trưởng Triệu, chủ nhiệm Trương nói có thể giúp tôi, hắn không muốn ngài biết chuyện này.