Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm đã khuya, mọi người đều yên lặng, Trương Dương nằm trên giường khó đi vào giấc ngủ, sự việc ngày càng đến gần, Trương Dương càng cảm thấy bất an, Trần Tuyết có một điểm nói không hề sai chút nào, người trong cuộc luôn không nhìn ra thế sự, với quan hệ thân thiết giữa hắn và An Ngữ Thần, không hề thích hợp để hắn chữa cho An Ngữ Thần, quan tâm thêm loạn, nhưng ngoài hắn ra, thật sự không thể nào nghĩ ra một ai khác có năng lực như vậy, Trương đại quan đã không còn lựa chọn nào khác nữa rồi.

Có một việc từ đầu đến cuối Trương Dương không nói với An Ngữ Thần, muốn trị được tuyệt mạch bẩm sinh của cô, không thể đợi đến thai nhi sinh tự nhiên, từ thái độ yêu thương của An Ngữ Thần với cái thai, Trương Dương thật sự không đủ tự tin để thuyết phục cô ấy.

Bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Trương Dương nghe thấy cánh cửa phòng vang lên âm thanh nhè nhẹ, nhìn thấy An Ngữ Thần mặc một bộ quần áo ngủ màu trắng chầm chậm bước vào, đôi mắt nhìn hắn trong bóng đêm, đặt một nụ hôn nhè nhẹ lên mặt hắn.

An Ngữ Thần cũng nhìn thấy hai con mắt của Trương Dương trong bóng tối, cô mỉm cười dịu hiền, rồi ngồi xuống bên giường Trương Dương, giơ tay ra nhẹ nhàng ôm lấy mặt Trương Dương, Trương Dương nắm lấy tay cô rồi nói: “Muộn thế này rồi, sao em vẫn chưa ngủ?”

“Anh cũng đâu có ngủ!”

Trương Dương giở chăn ra, để An Ngữ Thần nằm bên cạnh mình, rồi ôm lấy cô vào lòng.

An Ngữ Thần nói: “Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em.”

Trương Dương nhẹ nhàng hôn lên môi cô, rồi cười nói: “Anh không biết, anh không ngủ được, có lẽ là vì sắp làm cha, nên anh quá xúc động.”

Tay của hắn thò vào trong chiếc áo ngủ của An Ngữ Thần, sờ vào bụng của cô. Trong lòng hắn thầm nghĩ, tiểu tử này chắc sẽ đá ta mất, quả nhiên như vậy, bàn tay hắn lại bị đá một nhát.

An Ngữ Thần cười nhẹ nhàng nói: “Hình như nó không thích anh động vào người em đâu!”

Trương Dương nói: “Thế là không được rồi, không ngờ nó dám cướp người phụ nữ của anh, anh phải xử lý nó mới được.”

An Ngữ Thần nói: “Làm sao anh biết nó nhất định là con trai?”

Trương Dương mỉm cười nói: “Anh là ai cơ chứ? Hạt giống của anh gieo mà anh lại không biết sao?

Tay của Trương đại quan từ chiếc bụng tròn căng của An Ngữ Thần đưa lên bộ ngực của cô, gần đây kích cỡ của ngực cô đương nhiên đã lớn hơn, Trương Dương nói: “Thật là lớn!”

“Xì! Nhìn cái dáng điệu của anh kìa, anh đúng là lưu manh! Anh không sợ con nghe thấy à.”

Trương Dương nói: “Nó hiểu được những gì anh nói sao?”

An Ngữ Thần nói: “Con người là vạn vật chi linh, đương nhiên là nó có thể hiểu được rồi.”

Trương Dương cười hà hà rồi nói: “Em thử nói xem, tiểu tử này sẽ trông giống em hay giống anh?”

“Giống em thì tốt hơn một chút!”

Trương Dương nói: “Nha đầu, em đừng bá đạo vậy có được không? Ít ra thì đứa nhóc này cũng là sự nỗ lực chung của hai chúng ta, kết quả của hai chúng ta hợp thành làm sao mà em lại chiếm dụng một mình được.”



An Ngữ Thần nói: “Ôi chà, anh làm như anh là đại thần không bằng, anh đã được lợi lớn vậy từ em sao anh còn không nói.”

Trương Dương nói: “Anh được lợi gì từ em nào?”

An Ngữ Thần nói: “Anh biết rõ rồi còn cố hỏi.”

Trương Dương nói: “Cái đó không gọi là được lợi, cái đó gọi là một phát trúng ngay, là việc cả hai cùng tình nguyện làm, nói ra thì, nếu như em không đồng ý, thì chẳng phải anh phạm pháp sao?”

An Ngữ Thần nói: “Anh phạm pháp chứ còn gì nữa, em cảm thấy chúng ta thân như vậy, anh lại là sư phụ của em, mặc dù anh đã lộ ra bản chất sói già và làm việc vô liêm sỉ không bằng cầm thú với em, nhưng em là người lương thiện, em không thể nhẫn tâm ép anh vào ngục được, vì vậy em đã chấp nhận!”

Trương đại quan cười hà hà mở miệng lớn ra: “Nói như vậy, thì việc của hai chúng ta đều là do anh ép sao?”

An Ngữ Thần nói: “Chính là do anh ép!”

Trương Dương ép người về phái người của An Ngữ Thần, An Ngữ Thần sợ hắn đè vào đứa trẻ, bèn quay người đi, lưng dựa vào ngực hắn, cảm thấy hai tay của tên này lại sờ vào mông mình: “Hình như lớn thêm không ít!”

An Ngữ Thần không chịu nổi cười nói: “Kinh thật, anh chẳng có lúc nào tử tế hết.”

Trương đại quan ép sát vào người cô, An Ngữ Thần cảm thấy cơ thể tên này đang thay đổi, liền nói nhỏ: “Đừng làm chuyện.”

Trương Dương nói: “Anh phát hiện ra em ngày càng sexy rồi.”

An Ngữ Thần mắng: “Bụng lớn thế này rồi còn sexy gì nữa?”

“Anh không nói được, nhưng cứ ôm em là anh lại cảm thấy rất khó kiềm chế.”

An Ngữ Thần cảm thấy tên này đang cọ sát vào chỗ cô mẫn cảm nhất. An Ngữ Thần giơ tay nắm lấy tay hắn: “Đừng…”

Trương đại quan nhẹ nhàng cắn tai cô, tay thì nhẹ nhàng động chạm.

An Ngữ Thần đột nhiên hiểu dụng tâm của tên này, cấu hắn một nhát thật đau rồi nói: “Anh thật là xấu xa, anh chỉ muốn hành hạ em thôi.”

Trương đại quan cười ha ha, vỗ nhè nhẹ lên người An Ngữ Thần: “Ai bảo em nói rằng anh ép em chứ? Ngoài miệng thì em không muốn, nhưng…” Hắn giơ ngón tay ướt ra trước mũi của An Ngữ Thần.

An Ngữ Thần quá xấu hổ, quay người đấm vào ngực hắn, sau đó ép sát mặt vào ngực hắn: “Xấu bụng thật, anh trêu em, anh cố ý trêu em!”

Trương Dương mỉm cười ôm lấy mặt của cô rồi nói: “Nha đầu, em chưa từng nghe câu làm chuyệ đó là kỳ lạc vô cùng sao?”

An Ngữ Thần nói: “Chẳng phải là để sinh con sao, có gì mà phải vui chứ?”

Trương đại quan cười hà hà nói: “Vui ở bên trong đó kìa!” Ngón tay hắn lại động vào bộ phận trên người An Ngữ Thần.



An Ngữ Thần lấy chân kẹp chặt hắn, rồi nhẹ nhàng nói: “Nếu như lần này hai mẹ con em đều có thể qua được kiếp nạn này, về sau anh muốn vui thế nào cũng được!”

Trương Dương cảm động gật đầu, hai người yên lặng ôm lấy nhau, thỏ thẻ từng lời, An Ngữ Thần đã ngủ thiếp đi trong lòng hắn từ lúc nào không biết. Trương Dương nhẹ nhàng hôn vào trán cô, đắp chăn cho cô, rồi mặc quần áo đi ra ngoài.

Giữa đêm, trăng sáng vằng vặc, vầng trăng treo trên đỉnh núi cao chọc trời, ánh trăng như dòng nước mát tràn lên núi, tràn lên hồ, cảnh hồ tuyệt đẹp gợn lên từng đợt sóng, giống như những cái vây cá màu vàng vậy, Trương Dương dứng ở đó hít thở không khí, bắt đầu tu luyện đại thừa quyết, từ khi lấy được đại thừa quyết, hắn chưa hề bỏ lỡ việc luyện tập, võ công này cực kỳ huyền diệu, với cảnh giới võ công của Trương Dương, ngộ ra được võ công đó cũng không hề nhanh chóng.

Yếu quyết thứ nhất của đại thừa quyết, chính là hít thở khí trời, nghe thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng sự hô hấp của bất cứ môn võ nào đều thông qua mũi, còn đại thừa quyết thì lại thông qua lỗ chân lông, điều này hoàn toàn khác biệt với những suy nghĩ về võ thuật trước đó của Trương Dương, mặc dù hắn đã nắm được cách không dùng mũi và miệng để hô hấp trong thời gian dài, giống như rùa nghỉ vậy, nhưng đều là dùng cách hạ việc trao đổi chất của cơ thể xuống, khi dùng đại thừa quyết, việc trao đổi chất của cơ thể không hề bị chậm lại, mà tốc độ hô hấp còn nhanh hơn gấp bội.

Với năng lực của Trương đại quan, đến giờ vẫn chưa nắm được cách hô hấp này.

Trương Dương ngồi khoanh chân trên bãi cỏ, mấy lần thử đều không thành, khi hắn đang cảm thấy bực bội, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân ở phí sau, Trương Dương quay đầu lại, thì nhìn thấy Trần Tuyết xuất hiện sau lưng hắn, cười nói: “Muộn thế này rồi, cô vẫn chưa đi ngủ à?”

Trần Tuyết nói: “Có lẽ là vì vừa đến đây, nên tôi không ngủ được, từ cửa sổ nhìn thấy anh luyện võ ở bờ hồ vì vậy đến xem thế nào.”

Trương Dương không giấu cô ấy: “Tôi đnag luyện đại thừa quyết, chỉ đáng tiếc là vừa bắt đầu đã gặp trở ngại, trước khi thổ nạp phương tôi luyện không giống với đại thừa quyết, muốn luyện đại thừa quyết, thì cần phải học được cách hô hấp đặc biệt này.”

Trần Tuyết nói: “Dùng lỗ chân lông để hô hấp sao?” Cô đã nhìn qua đại thừa quyết đương nhiên hiểu được chỗ tuyệt diệu trong đó.

Trương Dương gật đầu nói: “Giờ đây tôi đã hiểu rằng tại sao người luyện đại thừa quyết lại ít như vậy, mới nhập môn đã khó như vậy rồi, những người có thể làm được điều này trên đời quả thật chẳng mấy ai.”

Trần Tuyết nói: “Từ bỏ cách hô hấp thông thường đã quen thật sự rất khó khăn.”

Trương Dương nói: “Tôi không giống với người khác, tôi biết quy tức thuật, và lại biết thuật hô hấp của Yoga, hai cách này đều có thể làm tốc độ trao đổi chất trong cơ thể giảm xuống mức tối thiểu trong trường hợp thiếu dưỡng khí, thậm chí có thể đạt đến một trạng thái giả chết để sinh tồn một thời gian dài.”

Trần Tuyết nói: “Xem ra võ học phức tạp quá cũng chẳng phải là vấn đề gì tốt.”


Trương Dương nói: “Giờ đây trạng thái của tôi giống như một người ăn rất no vậy, rõ ràng là trước mặt đầy những thức ăn ngon, tôi muốn ăn, nhưng lại không thể nào nhét nổi vào bụng nữa.”


Trần Tuyết nói: “Vậy thì anh thử nôn một ít ra xem.”


Trương Dương cười đau khổ nói: “Cô tưởng rằng ăn no quá có thể giải quyết dễ dàng vậy sao?”


Trần Tuyết nói: “Con người chỉ khi ở vào tuyệt cảnh mới có thể phát huy hết tiềm năng của mình, vấn đề của anh có lẽ là ở việc nắm vững quá nhiều thứ, muốn từ bó cách hô hấp đã quen thuốc, cơ thể đương nhiên sẽ lợi dụng quy tức thuật hoặc thuật nín thở của Yoga để giải quyết vấn đề của cơ thể, giả sử anh từ bỏ thổ nạp phương trước kia đã học, rồi lại không thể triển khai quy tức thuật và thuật nín thở của Yoga, lúc đó anh sẽ thế nào?”


Trương đại quan nói: “Có lẽ tôi sẽ chết mất!”


Trần Tuyết nói: “Vậy nếu như anh biết được đại thừa quyết thì sao?”


Trương Dương nói: “Cô bảo tôi dùng cách tự sát thương mình để luyện đại thừa quyết sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK