Chương 900
Dư Văn Cường có thể làm việc cho Vũ Hoàng Lê, đương nhiên năng lực của anh ta không tầm thường Có một số chuyện mà sếp không cần phải nói quá rõ ràng nhưng anh ta vẫn biết mình cần phải làm gì.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Vũ Hoàng Lê và Cao Phong đã cùng nhau lên xe “Tổng giám đốc Vũ, hôm nay không phải ngài đến giám sát công trường hay sao…” Quản lý Trương vội hỏi.
“Ngài Cao và tôi có chuyện rất quan trọng cần nói. Để hôm khác nhé!”
Vũ Hoàng Lê vẫy tay và đóng cửa kính xe.
Tài xế nhanh chóng khởi động xe rời khỏi công trường, những chiếc ô tô ở đằng sau cũng lập tức theo sau.
Thế nhưng Dư Văn Cường cũng không có vội vàng rời đi, anh ta nhìn về phía Trương Quyền với vẻ mặt không tốt.
Cao Phong là bạn của Vũ Hoàng Lê.
Nếu Trương Quyền đánh Cao Phong, thì chính là đánh vào mặt Vũ Hoàng Lê Al cũng có thể tưởng tượng được Dư Văn Cường sẽ đối phó với anh ta như thế nào.
“Anh Cường, em… em không biết ngài Cao, anh ta Toàn thân của Trương Quyền đau đến mức run rẩy Người khác có thể không biết Dư Văn Cường là ai, nhưng anh ta làm sao có thể không biết?
Trong số những người ở trong khu vực đang khai phá này, ai đã gặp Dư Văn Cường mà không gọi anh ta một tiếng anh Cường? “Vậy thì bây giờ mày đã biết chưa?”
Vừa nói xong, Dư Văn Cường vừa chậm rãi củi người, cầm lấy một thanh thép trong tay, sau đó đi về phía Trương Quyền.
“Em…Em đã biết rồi ạ” Hai chân của Trương Quyền không ngừng phát run.
“Mày biết là tốt rồi.”Dư Văn Cường chậm rãi đi tới chỗ Trương Quyền.
Trong lòng của Trương Quyền vô cùng hoảng sợ, nhưng cuối cùng vẫn là không dám trốn tránh, anh ta biết nếu trốn tránh, hậu quả nhất định sẽ càng thêm nghiêm trọng.
“Anh Cường, em sai rồi, em sai rồi… Mặt mũi của Trương Quyền tràn đầy kinh hãi, trên mặt làm gì còn sự kiêu ngạo muốn đánh Cao Phong như lúc nãy nữa? “Nếu mày làm sai thì mày sẽ phải nhận sự trừng phạt” Giọng Dư Văn Cường vừa dứt, thanh thép đã bị đập xuống.
Người ra tay đúng là tàn nhẫn, không hề có chút lưu tình nào.
Chỉ nghe tiếng hét không ngừng của Trương Quyền, còn khuôn mặt của Dư Văn Cường vẫn lạnh tanh, tay của anh ta không ngừng đập xuống Có người còn nghe thấy tiếng tay của Trương Quyên bị Mao Quang Phi tuy là anh họ của Trương Quyền, nhưng gãy. lúc này anh ta không dám nói bất cứ lời nào, sắc mặt tại nhợt đứng tại chỗ.
Diễm Tử Đồng chợt thở dài khi nhìn hai chiếc xe rời đi đăng xa và tiếng hét thảm thiết của Trương Quyền hết lần này đến lần khác.
Còn cô bạn của cô ấy lúc này miệng thì há to vì kinh ngạc, không nói được câu nào.
“Mĩ Lệ, mình đã nói với cậu từ lâu rồi, anh ấy hoàn toàn khác với những người khác.
“Khí chất ở anh ấy đặc biệt hấp dẫn người khác. Đó chắc chắn không phải thứ mà một người bình thường có được. Bây giờ cậu đã thấy chưa?” Diễm Tử Đồng nhẹ nhàng nói.
“Mình nhìn thấy rồi…” Khuôn mặt của Mĩ Lệ đỏ bừng và không nói nên lời.
Xuất thân thật sự của Cao Phong đã thực sự khiến cô ấy bị sốc.
Ban đầu, cô nghĩ rằng Cao Phong chỉ là một tên nghèo và cho rằng Diễm Tử Đồng đối xử tốt với anh ta, đối với anh ta là một vinh dự lớn rồi Bây giờ xem ra, Cao Phong không phải không xứng với Diễm Tử Đồng, mà là Diễm Tử Đồng không xứng với Cao Phong!
Trên xe Vũ Hoàng Lê xoa xoa lòng bàn tay, nhịn không được hỏi: “Ngài Cao, đứa con trai vô dụng của tôi, nó, nó..
Cao Phong chỉ biết rằng Vũ Hoàng Lê đã mời anh đến chuyện này.
Công ty bất động sản chắc là lấy tên của Vũ Hoàng Minh và Vũ Hoàng Lê.
Nhưng mà lúc này Cao Phong khẽ nhíu mày, không biết nên trả lời như thế nào.
Anh không thích lừa dối người khác, hơn nữa đối với chuyện này anh cũng không muốn lừa dối Vũ Hoàng Lê Anh sẽ nói tất cả mọi thứ, còn Vũ Hoàng Lê quyết định như thế nào thì là chuyện của ông ta Nếu là trước kia, anh nhất định sẽ không chút do dự nói Vũ Hoàng Minh đã chết.
Cho dù không phải do chính Cao Phong ra tay, thì quân của nhà họ Cao cũng sẽ không bao giờ để ai sống sót Nhưng, đó là trước đây.
Lê Trọng Việt lẽ ra đã chết, nhưng anh ta lại xuất hiện vào ngày sinh nhật của Kim Tuyết Mai. Ngay cả những người dưới tay Cao Kim Thành đều xuất hiện một cách mờ ám, hơn nữa, quân tiếp viện cấp A đó của nhà họ Cao chịu sự quản lí của chính nhà họ Cao nữa? Vì vậy, Cao Phong vẫn không chắc liệu Vũ Hoàng Minh đã bị giết hay chưa.
Cao Phong cau mày suy tư vài giây, nhưng vẫn là mở miệng nói: “Hiện tại tôi cũng không “Ngài Cao!” Tuy nhiên, trước khi Cao Phong nói xong thì Vũ Hoàng Lê đột nhiên ngắt lời Cao Phong.
“Ngài Cao, ngài đừng nói lung tung, dù cho đứa con trai vô dụng của tôi có xảy ra chuyện gì… xin ngài đừng nói ra, ít nhất nếu không nói thì tôi vẫn còn hy vọng.