Chương 460
Lúc này, chiếc xe ba trông như được chất đầy những thùng giấy vụn giống y hệt những chiếc xe thu gom đồ rách nát.
Một số khách hàng trong ngân hàng chớp mắt tại chỗ, suy nghĩ cẩn thận.
Rốt cuộc thì đây là hai mươi tỷ đó, trong đời nhiều người còn chưa từng thấy được nhiều tiền như vậy.
Đối với một số tiền lớn, nhiều người sẵn sàng chấp nhận rủi ro.
Cho dù Cao Phong đang đi trên đường có đánh rơi hai bao, nhặt được cũng có lời gấp mấy lần!
Tuy nhiên, những gì Triệu Tùng Đào làm tiếp theo là để họ xua tan ý tưởng này ngay lập tức.
“Không muốn phiền đến em, anh cũng không nhiều lời, nhưng với số tiền nhiều như vậy, em đi một mình quả thật rất không an toàn!”
“Hay để anh cho mười người này đi theo, lặng lẽ hộ tống em, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến công việc của em!” – Giám đốc Triệu giỏi ăn nói theo sắc mặt người khác, nên tự nhiên cũng có thể đoán được Cao Phong nghĩ gì.
Cao Phong suy nghĩ một chút, không do dự gật đầu đồng ý.
“Nhất định phải đưa cậu Cao tới nơi an toàn.” – Triệu Tùng Đào nghiêm nghị nói.
Mười thanh niên áo đen đáp ứng, lập tức lái hai chiếc xe, đi theo Cao Phong.
Dưới ánh mắt của vô số người trong ngân hàng, Cao Phong lái chiếc xe điện ba bánh, nghênh ngang mà đi.
Lúc này, Cao Phong đang kéo một xe bao tải, giống như thắng lợi trở về cùng với một mớ hàng phế thải vậy.
Cho dù có người xông tới muốn cướp xe, cũng không bao giờ cướp Cao Phong, cho nên nói Cao Phong tuy rằng đang kéo hai mươi tỷ tiền mặt về, nhưng vẻ ngoài rách nát cũng là cách vận chuyển tuyệt đối an toàn.
Không ai nghĩ đến sẽ đi cướp đám rách nát đem về dùng?!
Cao Phong trong lòng cũng có chút xúc động, nếu như lúc này hét lên “thu mua phế liệu” nhất định cũng sẽ có người đi tới đưa chai nước khoáng rỗng cho cũng nên.
“Ai bảo những tốt khoe xấu che đúng chứ? Hôm nay trông thấy việc này tôi đã tỉnh ngộ ra nha!” – Một thanh niên ngửa mặt lên trời, thở dài.
“Tôi cũng tưởng rằng cái này chỉ có trên phim truyền hình …”- Cô gái bên cạnh cũng thở dài, lên tiếng.
Cao Phong lái một chiếc xe ba bánh đi phía trước, hai chiếc xe phía sau giữ khoảng cách đi theo hộ tống.
Mười thanh niên áo đen trên xe nhìn Cao Phong, chăm chú bảo vệ an toàn cho anh.
Không ai có thể nghĩ rằng mục tiêu mà hai chiếc xe sau phải bảo vệ lại chính là người đang điều khiển xe ba bánh phía trước.
Trong một câu lạc bộ cao cấp.
Ngô Minh Huy ngồi trên ghế sô pha, xung quanh là hàng chục người đàn ông trung niên mặc vest, đi giày da.
Hạ Vy ngồi bên phải Ngô Minh Huy, bên trái Ngô Minh Huy còn ôm một mỹ nữ trong tay.
Hạ Vy cũng không sao cả, để Ngô Minh Huy trèo lên cây lớn, ngay cả loại chuyện này cũng có thể chịu đựng được.
Mà có hơn khoảng chục người trung niên trong bộ vest giày da, trong tay đều là những người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi ôm họ, bầu không khí toàn bộ căn phòng vô cùng sôi động.
“Các người làm tốt lắm, tôi kính các vị một ly!” – Ngô Minh Huy ngẩng đầu nhấp một ngụm Lafite, nước rượu đỏ tươi còn vương trên răng, trông rất gớm ghiếc.
Nhưng trên mặt Ngô Minh Huy lại tràn đầy vui mừng.
“Cậu Ngô khách khí rồi!”
“Cậu Ngô nói gì vậy, đây là việc chúng ta nền làm.”
“Cậu Ngô nói một tiếng, chúng ta tuyệt đối không chối từ”
“Có lẽ bây giờ Kim Tuyết Mai nhất định phải đau đầu lắm rồi? Haha!”
Mười mấy người trung niên vội vàng lễ phép đáp lại, cũng uống cạn một chén.
“Lần này vê chuyện nhà họ Kim, đừng để lộ ra tung tích! Nhà họ Kim bây giờ cùng với nhà Phong Vũ An đang hợp tác, sợ rằng phía Phong Vũ An sẽ ra tay trợ giúp họ.” – Ngô Minh Huy vẫn có chút ảo não, suy nghĩ một chút mà nhắc nhở.
Nghe đến Phong Vũ An ba chữ, bầu không khí trong phòng lập tức thay đổi không ít.
Dù sao, ba chữ này là doanh nghiệp hàng đầu làm chủ tình hình ở thành phố Sài Gòn!
“Bất quá cũng không có việc gì. Lần này mười hai công ty chúng ta cùng nhau hợp tác, đủ để cho bọn họ uống một chậu!”
“Hàng chục tỷ vốn lưu động, cũng không thể tùy tiện lấy ra. Đến lúc đó, hắn nhất định sẽ tới cầu xin chúng ta.”