Chương 4369
“Cao Phong, cậu thật sự là điên rồi?”
Trợ lý Trương đập bàn, đứng dậy hét lên.
“Không sai. Tôi chính là người điên.”
“Nếu tôi không thể gặp Tuyết Mai trước tám giờ tối…”
Khi Cao Phong nói lời này, anh chậm rãi dừng lại.
“Cao Phong, tôi tin tưởng cậu có dũng khí đối kháng với Việt Nam, nhưng tôi càng tin tưởng rằng cậu sẽ không bao giờ làm chuyện này!”
Trợ lý Trương từ từ nói, ngữ khí vô cùng khẳng định.
Lần này, Cao Phong im lặng gần nửa phút.
“Đúng thế! Tự hỏi chính mình, ta không thể ra tay chống lại Việt Nam.”
“Nhưng, họ Trương anh đừng tưởng như vậy là tôi không có biện pháp.”
“Vẫn là câu nói kia. Trước tám giờ tối, nếu tôi không được nhìn thấy Tuyết Mai, tôi sẽ rút quân khỏi Tây Vực, nơi này ai muốn lấy thì lấy.”
“Ngoài ra ở Nam Cương và biên giới phía đông, tôi cũng sẽ rút quân và đưa người của tôi rút về Tam Giác Vàng.”
“Nếu anh không tin, vậy thì thử xem.”
Cao Phong một hơi nói hết câu, sau đó cúp điện thoại.
Thái độ đã thể hiện rõ, để xem trợ lý Trương tiếp theo sẽ làm thế nào.
“Hừ!”
Cao Phong thở dài một hơi, vô cùng bực bội rút ra một điếu thuốc.
Mà trợ lý Trương ở bên này, không ngừng gào thét đối với điện thoại cứ phát ra tiếng máy bận.
Nhưng mà, cho dù anh ta có la mắng cái gì, Cao Phong nhất định sẽ không nghe thấy.
“Khốn kiếp! Sao cậu có bốc đồng như vậy hả?”
Trợ lý Trương, người có tính cách luôn luôn trầm ổn, lúc này lại không cảm thấy bình tĩnh chút nào, với tay đập chiếc điện thoại di động thành từng mảnh.
Trợ lý Trương hít vài hơi thật mạnh, sau đó chậm rãi ngồi xuống ghế, cưỡng ép để bản thân trấn tĩnh lại.
Tức giận thì tức giận, nhưng những việc nên làm, những việc nên nghĩ, anh ta vẫn là phải làm.
Câu nói cuối cùng đó của Cao Phong, chắc chắn không phải là đang nói đùa.
Mặc dù nói số lần trợ lý Trương gặp mặt Cao Phong rất ít, nhưng đứng từ góc độ trước đây của Cao Phong, những gì anh có thể nói ra thì chắc chắn anh cũng có thể làm được.
Ngày nay, ba biên giới là Đông Cảnh, Nam Cương và Tây Vực đều do Cao Phong kiểm soát.
Về phía Việt Nam, không có tư cách cũng không có quyền lực nhúng tay vào.
Bởi vì biên giới của những vùng đất hỗn loạn này không thuộc lãnh thổ của bất cứ một quốc gia nào.
Kẻ nào dám tùy tiện đưa tay ra, thì sẽ bị các quốc gia liên thủ vây đánh
Có thể nói, ba vùng biên giới này, nó thật sự được Cao Phong coi trọng.
Còn nếu Cao Phong trong cơn thịnh nộ, để thuộc hạ của mình, rút quân khỏi biên giới, lui về Tam Giác Vàng, vậy thì cục diện sẽ như thế nào đây?
Ba vùng biên giới này vốn dĩ đã khôi phục về trạng thái yên ổn, sẽ một lần nữa trở thành vùng đất vô chủ, vùng đất hỗn mang.
Hỗn loạn, sẽ xuất hiện nhân vật trí dũng kiệt xuất.
Ai có thể đảm bảo, đến lúc đó sẽ không xuất hiện thêm một Đức Khánh, sẽ không xuất hiện thêm một Negan?
Ai có thể đảm bảo rằng những người này sẽ không quấy rối biên giới của Việt Nam một lần nữa?
Trợ lý Trương càng nghĩ trong lòng lại càng lo lắng, trên trán lại càng đổ ra nhiều giọt mồ hôi nhỏ xíu.
Với địa vị hiện tại của Cao Phong và sức mạnh vốn có của đám thuộc hạ, ngay cả trợ lý Trương cũng không dám xem thường hắn nửa phần.
Vì vậy, những lời này của Cao Phong, trợ lý Trường bắt buộc phải ghi nhớ trong lòng.
Sau khi cân nhắc gần hai phút, trợ lý Trương ngay lập tức lấy điện thoại ra, bắt đầu thu xếp.
Tây Vực.
Sau khi Cao Phong cúp điện thoại của trợ lý Trương, trong lòng cũng vô cùng khó chịu.
Anh vẫn luôn rất tin tưởng vào khả năng phán đoán của chính mình, nhưng lần này, anh lại có chút gì đó không xác định được.
Theo như tình hình hiện tại, rất có thể chính là trợ lý Trương.
Tuy nhiên, tận sâu trong lòng Cao Phong, anh lại cảm thấy trợ lý Trương không đến mức làm thế này.