Chương 578
Nếu như không phải đi đến bước đường cùng thì ai lại đồng ý bị một thẳng nhóc cỡ tuổi con mình chỉ vào mặt mình mắng xối xả chứ?
Thấy bộ dạng hèn mọn của người phụ nữ, Ngô Minh An chẳng những không dừng lại mà càng thêm nghiêm trọng hơn.
Lúc này Ngô Minh An đã điên rồi!Thậm chí là đối xử với người phụ nữ trước mắt y như đối xử với Cao Phong vậy.
Cho nên anh ta phát tiết hết tất cả sự bực bội trong lòng lên người phụ nữ này.
“Vô dụng! Bà vô dụng y như Cao Phong vậy! Vừa thấy cái thứ vô dụng như mấy người là tôi đã thấy buồn nôn rồi! Cút ngay cho tôi!”
Ngô Minh An nói xong thì đột nhiên tiến lên, tát một cái vào mặt người phụ nữ trung niên kia.
“Bop!”
Một tiếng chói tai vang lên, người phụ nữ bị đánh lùi lại mấy bước.
Nhưng mọi người trong nhà họ Ngô đều thờ ơ lạnh nhạt, cơ bản là không có ai có ý định ngăn cản Ngô Minh An lại cả.
“Cậu cậu cậu! Tuyết Mai, nó, nó có ý gì?” Kiều Thu Vân trừng to mắt hỏi.
Lúc này Kim Tuyết Mai đã hiểu ra, sắc mặt không nhịn được mà đỏ bừng lên, thấp giọng nói: “Con có biết anh ấy nói gì đâu…”
Trong lòng thì nghĩ là, anh khoe mẽ gì vậy chứ, nửa tiếng cũng không nổi nữa là…
Cao Phong ra khỏi nhà, đứng ở dưới lầu ngẩng đầu nhìn lên trời, khỏe môi hơi nhếch lên tạo thành vòng cung.
Ngô Minh An có thể có loại tính cách ngang ngược như hiện tại, đúng thật là bị bọn họ nuông chiều mà ra!
“Soạt soạt!” Ngô Minh An chia tay móc ra một xấp tiền rồi ném lên mặt người phụ nữ, sau đó anh ta cười hả hê: “Không phải chỉ là tiền thôi à? Tôi cho bà đấy! Cút đi. Đồ ăn hại!”
“Cậu chủ, tôi…” Hai mắt người phụ nữ ngẩn nước.
“Đừng có lại nói mấy lời vô dụng nữa, con mẹ nó tôi còn muốn đánh bà đây!” Sau khi Ngô Minh An nói xong liền thấy anh ta giơ bàn tay lên.”Anh đánh bà ta một cái, tôi lập tức lấy đi một ngón tay của anh.”
Bỗng nhiên, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo từ bên ngoài cửa truyền vào.
Nghe thấy giọng nói này, động tác của Ngô Minh An đột ngột dừng lại.
Không đợi mọi người trong phòng khách kịp phản ứng lại, một người đàn ông trẻ tuổi mang theo sắc mặt lạnh lùng, cả người phát ra lý lạnh cất bước đi vào.
Người đàn ông trẻ tuổi này chắp hai tay sau lưng, bước chân vững vàng, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Ngô Minh An, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Ngô Minh An vậy.
“Anh! Ông nội! Anh ta chính là Cao Phong… Giết anh ta! Mau giết anh ta đi Đột nhiên Ngô Minh An mở lớn hai mắt, lúc này anh ta không chú ý đến người làm kianữa, chỉ lớn tiếng nói.
Ngô Khánh Hiên phản ứng cực nhanh, trong chớp mắt đứng bật dậy hô: “Anh Nguyên, lập tức bảo người trói Cao Phong lai!”
“Ram ram ram ram!”
Hai mươi mấy bảo vệ nhà họ Ngô đang đứng ở trong phòng khách lập tức chạy tới, không nói một lời mà vòng qua Cao Phong, bao quanh bốn phía không kẽ hở.
Trên mặt Ngô Minh An vui sướng không gì sánh được, anh ta cười hả hệ: “Cao Phong ơi là Cao Phong! Thiên đường có lối anh không đi, địa ngục không cửa anh lại lao tới, hôm nay tôi sẽ khiến cho anh chết! Trói anh ta lại cho tôi!”
Đảm bảo vệ nhà họ Ngô đồng thanh trả lời lại một câu, toàn bộ bọn họ đều nhào về phía Cao Phong”Rầm rầm rầm rầm!”
Nhưng không đợi bọn họ kịp đụng đến góc ảo của Cao Phong thì ngoài cửa đã truyền đến một loạt tiếng bước chân lớn hơn.
“Con mẹ chúng mày! Kẻ nào dám đụng đến cậu chủ Phong của tao, tao giết cả nhà kẻ đó!”
Cao Kim Thành tựa như hổ rình mồi, trong tay anh ta cầm theo một ống thép sáng loáng, làm đầu tàu gương mẫu mà vọt nhảy vào bên trong.
“Đụng đến cậu chủ Phong, nhất định phải chết!”
Phía sau anh ta là mấy chục người đàn ông lực lưỡng mặc đồ đen, cao to vạm vỡ, trong tay đều cầm ống thép như nhau, gầm lên một tiếng vang dội rồi bước theo Cao Kim Thành đi vàoMọi người nhà họ Ngô, bao gồm cả đảm bảo vệ và người làm nhà họ Ngôi đều mở lớn hai con mắt, nghẹn họng trân trối nhìn tất cả mọi việc đang diễn ra trước mắt.
“Con mẹ chúng mày!”
Cao Kim Thành tức giận trợn mắt lên, lao nhanh vào, giơ cao ống thép trong tay lên, nhắm ngay vào một tên vệ sĩ nhà họ Ngô đứng gần Cao Phong nhất mà đập mạnh xuống.
“Am!”