Chương 649
Giám đốc Phương lập tức đi vào, mặc dù bây giờ cô ấy đã được thăng chức lên làm Giám đốc, nhưng mà cô ấy vẫn bằng lòng đi theo bên người của Kim Tuyết Mai, làm một Thư ký của cô.
“Hừ! Cái Xí nghiệp của nhà họ Kim này cũng có một phần là của tôi đấy, nếu như tôi không muốn đi thì ai dám động vào tôi chứ?” Kim Ngọc Dung đột nhiên vỗ mạnh lên bàn một cái sau đó đứng bật dậy.
Cô ta có chút không khống chế được những cảm xúc của chính mình mà nhìn chằm chằm vào Kim Tuyết Mai, lạnh lùng và khinh bỉ cười nói: “Kim Tuyết Mai à Kim Tuyết Mai, tôi thật sự không biết được, rốt cuộc là có có điểm tốt gì nữa đấy!”
“Cái tên vô dụng Cao Phong kia vì cô mà chịu đựng sự giễu cợt của người khác trong ba năm dài, Công ty Bất động sản Phong Mai lại vô cùng xem trọng cô, ngay cả một người đàn ông bá đạo giống như Long Tuấn Hạo kia, vậy mà cũng nhớ mãi không quên một người phụ nữ đã có chồng như cô, đến tột cùng thì cô có cái gì tốt chứ?”
“So với Kim Ngọc Dung tôi thì cô có khuôn mặt đẹp hơn, hay là có vóc dáng, thân người đẹp hơn, hay là có năng lực tốt hơn so với tôi?” Kim Ngọc Dung càng nói càng trở nên kích động.
“Tôi cảm thấy về điểm nào thì Tổng giám đốc Tuyết Mai cũng tốt hơn so với cổ.” Giám đốc Phương nổi tiếp mà trả lời Kim Ngọc Dung một câu, “Im miệng!” Kim Ngọc Dung đột nhiên võ bàn một cái, hết lên với Giám đốc Phương, sau đó một lần nữa quay đầu nhìn về phía Kim Tuyết Mai,
Kim Tuyết Mai lắc đầu, bất đắc dĩ bật cười một tiếng, sau đó nói: “Ừ, có nói gì cũng đúng, có so sánh về điểm nào thì cũng có ưu thế hơn tôi.”
“Tôi không có được sức quyến rũ giống như cô, vì thế cho nên tôi cũng chỉ cần có một mình Cao Phong là đủ rồi.”
“Cò!” Kim Ngọc Dung nghe vậy thì sắc mặt ngay lập tức trở nên cứng đờ, giận dữ nhìn Kim Tuyết Mai.
Kim Ngọc Dung nhìn Kim Tuyết Mai hai giây, sau đó bằng nhiên lại không nhịn được mà bật cười.
“Quả đúng thật sự là Cao Phong đối xử với cô không tệ, nhưng mà như thế thì lại có lợi ích gì? Ngày hôm nay anh ta sẽ lại bị toàn bộ người của Thành phố Hà Nội này nhạo bảng thêm một lần nữa.
“Bởi vì Thiếu tướng của nhà họ Long, Long Tuấn Hạo, sẽ đích thân ra tay, đấu giá được sợi dây chuyền kia, sau đó tặng lại nó cho cô, đồng thời anh ta cũng sẽ khiến cho Cao Phong phải đội lên đầu của chính mình một cái mũ xanh thật là to, ha ha…
“Hầy, lại nói đến Cao Phong, anh ta đâu rồi?” Trên mặt của Kim Ngọc Dung bị chất đầy bởi vô số sự giễu cợt.
“Cao Phong đã đi tham gia buổi đấu giả rồi, cho nên sợ dây chuyền kia sẽ thuộc về tôi! Hơn nữa, cũng chỉ có thể là do Cao Phong mang nó về tặng cho tôi mà thôi.”
“Cao Phong anh ấy nhất định sẽ đấu giá được sợi dày chuyền kia, sau đó tự tay đem nó đến trước mặt của tôi.”
Giờ khắc này, trên mặt của Kim Tuyết Mai hiện lên vẻ vô cùng tự tin, trong giọng nói thì lại càng không cần phải nghi ngờ, ngay cả là Kim Ngọc Dung cũng đều bị thái độ này của cô làm cho kinh sợ chỉ trong một cái chớp mắt.
Sau khi Kim Ngọc Dung rơi vào trong sự ngây ngốc và sững sờ trong một thoáng chốc, thì lại bỗng nhiên cất tiếng cười to.
Nói: “Kim Tuyết Mai, cô có thể nào đừng có mà ngây thơ đến như thể có được hay là không? Chỉ dựa vào cái tên Cao Phong kia? Nếu như mà anh ta có thể đấu giá được sợi dây chuyền kia, giành được chiến thắng từ trên tay của Long Tuấn Hạo, vậy thì Kim Ngọc Dung tôi sẽ gọi anh ta một tiếng cha!” Kim Ngọc Dung hừ lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường.
“Người trước đó nói ra những lời này chính là Hạ Vy, ngày hôm trước cô ta vẫn còn gọi tôi là cha đấy”
“Nhưng mà cô thì thôi bỏ đi, để tránh làm rối loạn vai vế.”
Bỗng nhiên, từ phía bên ngoài cửa phòng làm việc truyền tới một giọng nói hài hước, đó chính là Cao Phong.
Thật ra thì Cao Phong đã đến được trước cửa từ ban nãy rồi, cũng đã nghe được một hồi đoạn nói chuyện của hai người ở bên trong, đến lúc này mới cất bước chân đi vào.
“Lục tổng tài!” Giám đốc Phương vội vàng cung kính mà cất giọng chào hỏi.
Cao Phong khẽ gật đầu, đi thẳng vào bên trong phòng làm việc.
“Cao Phong!” Kim Tuyết Mai kinh ngạc lại vui mừng gọi tên anh, sau đó lập tức đứng dậy khỏi ghế ngồi. Mà trái tim vẫn luôn bị treo lên trên cành cao của Kim
Tuyết Mai đến lúc này cuối cùng cũng đã được buông xuống.
Thật ra thì, vào thời điểm mà Cao Phong đi đến Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên để tham gia vào buổi đấu giá kia, trong lòng của Kim Tuyết Mai cảm thấy rất là lo lắng.
Tính tình của cái người đàn ông tên Long Tuấn Hạo kia rốt cuộc là có bao nhiêu hung ác, Kim Tuyết Mai cũng đã từng được nghe nói qua, cho nên cô rất sợ Long Tuấn Hạo làm ra chuyện gì đó với Cao Phong. Bây giờ tận mắt thấy được Cao Phong bình yên vô sự mà trở lại, sự vui sướng ở trong lòng của cô cũng khó mà nói nên lời, đồng thời cuối cùng cũng đã được yên lòng.
“Ừ, anh đã trở về rồi đây.” Cao Phong đưa mắt hướng về phía Kim Tuyết Mai, cong môi nở một nụ cười rồi lên tiếng đáp lại cô, còn đối với Kim Ngọc Dung ở phía bên cạnh thì lại không hề nhìn lướt qua dù chỉ là một giây.