Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1773

“Bạn bè không nên chung sống như vậy, tôi luôn cảm thấy không thể qua lại quá thân với bọn họ.” Cao Phong coi Lâm Hướng San là bạn, cho nên mới nói thêm một câu.

Nhưng mà, Lâm Hướng San nghe được câu này thì lại không nhịn được mà nhíu mày.

“Cao Vũ, tôi biết bọn họ có thành kiến đối với anh, nói anh đôi câu, cho nên trong lòng anh không thoải mái.”

“Nhưng tôi không thích có người chê bạn bè của tôi, tôi đã chơi cùng với mấy người bọn họ rất nhiều năm rồi, tiêu ít tiền thật sự cũng không coi vào đâu.”

“Nếu như nói tôi thiếu tiền xài, mấy người họ nhất định sẽ cho tôi, cô gái có mái tóc dài đó anh cũng thấy rồi đúng không? Cô ấy từng nói qua, nếu như ngày nào đó tôi thiếu tiền, cho dù cô ấy có phải bán đồ trang sức của chính mình thì cũng phải giúp tôi.”

Lâm Hướng San cau mày nói một phen, trong miệng cũng toàn là điểm tốt của đám bạn.

Cao Phong thấy dáng vẻ này của Lâm Hướng San, thì bỗng nhiên lại có chút ngẩn ra, bởi vì anh nhớ đến Kim Tuyết Mai.

Ban đầu quan hệ giữa Kim Tuyết Mai và Hạ Vy cũng tốt vô cùng, ít nhất là ở trong con mắt của Kim Tuyết Mai, hai người không có gì giấu diếm lẫn nhau.

Nhưng, Cao Phong nhìn ra, Hạ Vy chỉ là một em gái trà xanh mà thôi!

Cho nên mới muốn để cho Kim Tuyết Mai cách xa Hạ Vy ra một chút, Kim Tuyết Mai lại cũng giống như vậy, rất là không nhịn được, cảm thấy Cao Phong đang cố ý chê Hạ Vy.

Nhưng chỉ có trải qua một ít chuyện thì mới hiểu được, có những người bạn là bạn thật, có vài người chẳng qua là đang đeo mặt nạ thôi.

Sau đó, Kim Tuyết Mai dĩ nhiên là cũng biết được đạo lý này.

Nhưng mà, nếu như so sánh Lâm Hướng San với Kim Tuyết Mai, thì dĩ nhiên là ở trong lòng của Cao Phong, cô ta không có trọng lượng nặng như Kim Tuyết Mai.

Quan hệ cũng không phải quá thân thiết, cho nên Cao Phong cũng không tiện nói nhiều.

“Được rồi, cô vui vẻ là được rồi.” Cao Phong không nói thêm nữa.

Đường xa mới biết ngựa hay, lâu ngày mới gặp được lòng người, mình nói nhiều vô ích, có chút đạo lý nhất định phải chịu một ít đau đớn rồi mới hiểu được.

“Được rồi, bọn họ cũng chỉ là nói quá thẳng, thật ra thì cũng không có ác ý gì.”

“Những người bạn kia của tôi đều là miệng đao nhưng tâm đậu phụ, trong lòng đều rất hiền lành, chỉ có điều là Lý Hiểu Khang có quan hệ không tệ với Lê Tiểu Quyền, anh phải chú ý một chút.”

Lâm Hướng San vừa nói, vừa đi ra ngoài cùng với Cao Phong.

Cao Phong khẽ lắc đầu, cũng không nói thêm nữa, đi theo bước chân của Lâm Hướng San.

Lúc này bên trong phòng riêng.

Trong mười mấy người nam nữ, có mấy người thanh niên đã uống đến bất tỉnh nhân sự, ói đầy khắp nơi.

Toàn bộ trong phòng lúc này, đều tràn đầy mùi vị rượu cay.

Còn lại mấy người chưa say đến ngã nhào, bao gồm Lý Hiểu Khang ở bên trong, đều đang lớn tiếng nói chuyện.

Bản thân đều là con nhà giàu, lúc này mượn men rượu dâng trào, vậy nên càng thêm vô cùng ngông cuồng, bất kỳ chuyện gì, bất kỳ người nào cũng đều không được bọn họ coi vào đâu.

“Tôi nói cho các người biết, Cao Vũ kia chẳng qua cũng chỉ là một tên lang thang, có tư cách gì ở chung một chỗ với chị San?”

“Đừng nói là cậu Quyền, cứ coi như là Lý Hiểu Khang tôi đây, cũng mạnh hơn anh ta không biết bao nhiêu lần.”

Đầu lưỡi của Lý Hiểu Khang bị rượu làm cho cứng lại, lắp ba lắp bắp nói tới chỗ này, lại lắc đầu nói: “Cũng không đúng, một người vùng khác lang thang tới nơi này, căn bản không có tư cách so với tôi!”

“Bốp!”

Lý Hiểu Khang đưa tay cầm chìa khóa của chiếc G-Class lên, nói với mọi người: “Thấy không, hơn mười sáu tỷ! Cao Vũ kia mua được sao? Cả đời của anh ta cũng không được ngồi loại xe này!”

“Đúng đúng đúng, anh Khang nói đúng, Cao Vũ kia chính là tên lang thang, có lẽ theo chân chị San cũng chỉ vì ăn bám, thật không biết chị San làm sao lại vừa ý anh ta.”

“Các người thấy trên đôi giày trên chân anh ta không, nhiều nhất là sáu trăm nghìn, nói thật sự, một đôi giày cho con chó Poodle nhà tôi cũng vẫn còn hơn chút tiền này.”

“Ha ha, anh ta chính là một tên nghèo hèn, một tên nghèo hèn không thân phận.”

“Ai dám nói không phải, có thể uống rượu thì trâu bò lắm sao? Ở xã hội này, không tiền không thế, chỉ có thể uống rượu? Cũng chỉ là một túi rượu túi cơm, không có ích lợi gì!”

Một đám nam nam nữ nữ, không che giấu sự khinh bỉ đối với Cao Phong chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK