Chương 655
Một giây kế tiếp, Long Tuấn Hạo đột nhiên vận chuyển lực trên cánh tay, đấm một đấm thẳng tắp về phía trước mặt, hung hăng giảng lên bao cát.
“Bụp! Rào rào!” Bao cát dùng để tập luyện vốn vô cùng bền chắc kia đã bị Long Tuấn Hạo dùng một cú đấm để phá vỡ, vô số hạt cát nhỏ mịn theo rơi xuống theo gió.
“Xuy!” Vu Đường Bân cùng với hơn hai mươi tên Vệ sĩ đều bất ngờ trợn to hai mắt của chính mình lên, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn hình ảnh đang diễn ra trước mắt này.
Long Tuấn Hạo quay trở lại vẫn chưa đầy ba ngày, nhưng mà đây đã là cái bao cát thứ tám mà anh ta đánh vỡ rồi!
Muốn hỏi thăm, nghe ngóng tình huống thêm một chút nữa.
“Sảng khoái lắm! Nào, cùng nhau tiến lên đi!”
“Nhớ cho kỹ, nếu như có người nào dám không liều mạng mà dốc hết toàn lực ra thì tôi sẽ ném người đó từ bên trên Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này xuống dưới.
Long Tuấn Hạo thu quyền đứng thẳng dậy, khóe miệng mang vẻ tươi cười, sau đó đưa tay lên, ngoắc ngoắc ngón tay về phía hơn hai mươi tên Vệ sĩ đang đứng ở xung quanh.
Vệ sĩ của nhà họ Long chính là những người đã được lựa chọn kỹ càng từ trong vô số người, năng lực chiến đấu đơn độc cực kỳ mạnh, chỉ cần một người cũng có thể nhẹ nhàng quật ngã được hai, ba người trưởng thành càng là điều không cần phải bàn cãi thêm nữa.
Nhưng giờ phút này, khi phải đối mặt với sự khí thế mạnh mẽ của Long Tuấn Hạo, trong lòng những người này đều không kiềm chế được mà bật lên một tiếng “Thình thịch”, có chút thấp thỏm không yên.
Nhưng mà, cho dù là trong lòng cảm thấy sợ hãi thì bọn họ cũng không dám không tiến lên, chẳng những phải tiến lên, mà còn phải lấy ra toàn bộ thực lực để ra đòn!
Nếu không, Long Tuấn Hạo thật sự sẽ ném bọn họ từ trên núi Bồng Thiên xuống.
“Cậu chủ Long, đắc tội rồi!” Mấy tên Vệ sĩ có thân người cao lớn, vạm vỡ, mặc quần áo đen kia không tiếp tục do dự nữa, ngay lúc này đồng thời cùng nhau lao lên.
“Ha ha! Tốt! Cùng nhau lên đi! Tất cả mọi người đều cùng nhau lên hết cả đi!”
“Ai có thể đánh ngã được tôi, thưởng nóng hai tỷ tiền mặt!” Long Tuấn Hạo sung sướng cười một tiếng, ngay sau đó bất ngờ nghênh đón những người đang lao tới.
Hai mươi tên hộ vệ hơi chần chờ một chút, nhưng cuối cùng vẫn không có ai dám không vâng lời, không dám làm trái ý của Long Tuấn Hạo, tất cả đều cùng nhau tấn công về phía Long Tuấn Hạo.
“Bụp! Bụp! Thình thịch!”
Chỉ một thoáng, bên trên sân nhỏ trong tầng Biệt thự xảy ra một trận chiến đấu thực chất, ai cũng muốn tấn công vào tận sâu trong xương thịt của đối phương.
Hai mươi tên Vệ sĩ cùng bao vây tấn công một mình Long Tuấn Hạo, nhưng thật sự là cũng không dám có bất kỳ sự nương tay nào, toàn bộ đều dốc hết sức lực nhằm vào Long Tuấn Hạo mà ra đòn.
Vẻ mặt của Long Tuấn Hạo không thay đổi, thân hình giống như là một con chó sói đơn độc ở trong đêm đen, quyết chiến với hơn hai mươi tên Vệ sĩ áo đen đang vây tròn ở xung quanh.
“Ram! Ram! Ram!”
Động tác mau chóng như tia chớp rạch qua bầu trời, cách ra đòn cực kỳ tàn nhẫn, sức lực cũng vô cùng kinh khủng.
Một loạt những tiếng đánh đấm dồn dập vang lên, hai mươi tên Vệ sĩ áo đen cao lớn đều bị đánh ngã rạp xuống nền đất, còn Long Tuấn Hạo lúc này thì lại đang ung dung đứng khoanh tay ở giữa sân.
Thời gian để Long Tuấn Hạo thực hiện toàn bộ quá trình này không tới hai phút.
“Không được, các người quá yếu. Long Tuấn Hạo khẽ lắc đầu. Vu Đường Bần đứng ở bên cạnh trợn to hai mắt, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ mà nhìn một màn này.
Toàn bộ những tên Vệ sĩ áo đen cao lớn, vạm vỡ này đều là những Vệ sĩ tinh anh do cha của Long Tuấn Hạo, Long Chí Minh, đích thân tuyển chọn ra một cách tỉ mỉ và kỹ càng!
Mà ở dưới tay của Long Tuấn Hạo, ngay cả hai phút thôi mà đám Vệ sĩ này cũng đều không thể trụ vững được.
“Cậu chủ Long, là do cậu quá mạnh mẽ!”
“Trong cả Thành phố Hà Nội này, sợ rằng không có người nào là đối thủ của cậu được!”
“Thực lực của cậu, chính là đương kim vô địch của Thành phố Hà Nội này.” Vu Đường Bản thốt lên một tiếng thán phục từ tận trong đáy lòng.
Long Tuấn Hạo cười nhạt, khoanh tay đứng ở trong sân, ngửa đầu nhìn về phía tầng Biệt thự thứ chín ở bên trên kia.
Cái vị trí kia mới thật sự là vị trí tột cùng, có thể giảm đạp toàn bộ Thành phố Hà Nội ở dưới chân để mà mặc sức nghiền ép!
Cho dù là với tính cách của Long Tuấn Hạo đi chăng nữa thì cũng không nhịn được mà nổi lên sự khát khao.
Nhưng mà ngày hôm nay, nơi đó cuối cùng cũng đã có chủ nhân.
“Cậu chủ Long, một giờ trước, một mình Cao Phong nghênh ngang đi vào bên trong tầng thứ chín của Biệt thự, còn những người khác thì đều không mang theo dù là nửa người.”