Chương 2388
Đối với gia đình nhà họ Cao…
Sau khi ông lão nhà họ Cao mất, bản thân anh liền bị đuổi ra khỏi nhà, ở trong lòng Cao Phong, nơi đó đã sớm không còn là nhà của anh nữa rồi.
Quãng đời còn lại, chỉ có nơi mẹ con Kim Tuyết Mai ở mới được coi là nhà của anh!
Hút xong điếu thuốc, Cao Phong bước ra bên ngoài.
Khó lắm mới được một hôm nhàn hạ như vậy, anh chuẩn bị xuống phòng tập thể dục ở dưới lầu, rèn luyện thân thể một chút.
Khoảng thời gian vừa rồi thật sự quá bận bịu, nên quả thật anh không có lấy một chút thời gian nào đối với chuyện rèn luyện.
Lúc trước cùng đấu với Hoắc Võ Đống khiến cho Cao Phong nhận ra năng lực của mình vẫn chưa đủ mạnh, hơn nữa anh cũng đã hiểu thế nào là lòng người.
Thực lực của chính bản thân anh vẫn là không đủ mạnh mẽ.
“Lúc đó nếu không phải có mấy người đeo theo vũ khí thì chỉ sợ là mình bị Hoắc Võ Đống giết chết từ lâu rồi.”
Cao Phong không khỏi cảm thán trong lòng một câu, mỗi lần nhớ đến chuyện đó, anh không nhịn được chỉ biết lắc đầu.
Những người được mang súng theo bên mình đó ư, đến hiện giờ anh vẫn không biết thân phận thật sự của họ là gì.
Bọn họ đã xuất hiện tổng cộng hai lần.
Một lần là lúc Cao Phong suýt chút nữa bị Hoắc Võ Đống giết chết, một lần là ở tỉnh Quảng Trường, vào thời điểm anh bị Lê Tiểu Quyền phái mấy trăm sát thủ vây quanh.
Mỗi lần, đều vừa vặn vào lúc anh bị đuổi giết, vào đúng thời điểm anh rơi vào tình trạng khó khăn mà xuất hiện, giống như họ đang âm thầm ra tay bảo vệ Cao Phong vậy.
Nhưng Cao Phong lại cảm thấy với sự nhạy bén về giác quan của anh, sao anh lại chưa từng phát hiện sự theo dõi của những người này.
“Những người này, rốt cuộc tới từ đâu? Chẳng lẽ là…nhà họ Lâm?”
Cao Phong khẽ nhíu mày, ngẫm lại vào thời điểm đó, ở trong Thủ đô, người bạn tốt duy nhất mà anh quen biết cũng chỉ có Lâm Hướng San.
Có lẽ, vào lúc đó, nhà họ Lâm đã đang âm thầm giúp đỡ anh thật.
Trừ nhà họ Lâm ra Cao Phong không thể nghĩ đến ai có thể giúp anh.
Dù sao khi ở trong nội thành, anh cũng không quen biết một ai, trừ nhà họ Lâm ra… thật sự anh không biết còn thế lực nào khác.
Nói đến nhà họ Lâm, Cao Phong cũng có thể cảm nhận được, bản thân anh phải nói cảm ơn với Lâm Hướng San trước khi rời đi.
Dù sao, cô gái còn trẻ đó đã giúp anh không ít.
Mà chính bản thân anh, vẫn không có thời gian để mời cô ta đi ăn một bữa để cảm ơn, chỉ có một lần duy nhất cùng cô ta đến ngã tư đường để ăn một chút đồ vặt, tổng cộng cũng chỉ hết có mấy trăm nghìn, không đáng là bao nhiêu.
Còn về Trần Ngọc Tâm, người giúp việc của anh, cô ấy không nên bị bắt nạt ở cửa hàng hoa tại khu công nghiệp Kiên Thành.
Tuy nhiên, chính anh cũng muốn thay Lê Tiểu Quyền đòi lại một chút quyền lợi.
Bỗng nhiên Cao Phong phát hiện, trước khi đi, anh còn rất nhiều việc chưa kịp xử lý.
“Đau đầu quá!”
Cao Phong khẽ than thở một câu, rồi anh bước xuống cầu thang.
Về phần Phạm Thanh Nhiên cùng nhà họ Phạm, Cao Phong cũng không nói lời tạm biệt.
Không có ý nghĩa gì cả.
Người con gái đó, từ đầu tới cuối, Cao Phong đều cảm nhận được bản thân anh nên tránh xa cô ta.
Vừa mới suy nghĩ đến đó, điện thoại di động trong túi quần liền vang lên.
Lấy điện thoại ra, hai mắt Cao Phong liền trở lên sửng sốt.
Thật đúng là nghĩ cái gì cái đó liền xuất hiện, điện thoại hiển thị, là Phạm Thanh Nhiên gọi điện đến!
Buổi tối hôm đó khi ở trong phòng, Cao Phong đã nói rõ ràng về mối quan hệ của anh với cô ta.
Lúc ấy Phạm Thanh Nhiên cũng đồng ý buông tha cho anh.
Cho nên hai ngày nay, đây là lần đầu tiên Phạm Thanh Niên gọi điện cho anh.
Cao Phong do dự vài giây, vẫn là không nghe máy thì tốt hơn.
Như vậy, coi như Phạm Thanh Nhiên cũng biết rõ thái độ của anh đi?
Nhưng, Phạm Thanh Nhiên không biết bị điên hay gì, sau khi không gọi được điện thoại, cô ta liền trực tiếp gọi vào messenger.