Chương 856
Không cần biết là như thế nào, cô không thể để cho Lâm Hương Lan báo cảnh sát trước được.
Nhưng mà, Kim Tuyết Mai còn chưa kịp gọi điện thoại đi, Hứa Viễn Nam đã gọi cho cô trước.
Kim Tuyết Mai biết, hẳn là cuộc điện thoại này của Hứa Viễn Nam gọi đến để hỏi tội cô.
Quả nhiên, Kim Tuyết Mai vừa mới nghe điện thoại, từ đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói trầm thấp của Hứa Viễn Nam.
“Kim Tuyết Mai, em trai của cô đánh vợ của tôi?”
Kim Tuyết Mai khựng lại một lát, biết mình không thể tránh được chuyện này, chỉ có thể thừa nhận.
“Giám đốc Nam ông nghe tôi giải thích đã, là vợ của ông đến đánh tôi trước, sau đó em trai tôi mới không kìm chế được mà ra tay. Kim Tuyết Mai giải thích với Hứa Viễn Nam.
“Đừng nói nhảm, tay của vợ tôi bị vỡ nát hết xương, đầu não còn bị chấn thương một chút! Cô nói cho tôi nghe xem chuyện này phải giải quyết thế nào đi!” Giọng điệu nói chuyện của Hứa Viễn Nam rất hung hăng, thẳng thừng cắt ngang lời Kim Tuyết Mai.
“Chúng tôi có thể bồi thường tiền, tiền thuốc men sẽ do chúng tôi trả.” Kim Tuyết Mai im lặng một lát rồi trả lời.
“Các cô đưa? Tiền thuốc men là hơn một trăm triệu, các người có trả nổi không?”
“Tôi cho cô biết, Kim Tuyết Mai, coi như tôi có ứng trước cho cô ba tháng tiền lương, thì cô cũng không bồi thường nổi.
“Vả lại, cô nói đánh người chỉ cần bồi thường ít tiền là xong việc sao? Cô biết tôi không hề thiếu tiền!”
“Chuyện này giải quyết rất dễ dàng! Một là cô đưa em trai của cô cho cảnh sát xử lý, hai là tôi dùng cách của mình để xử lý các cô
Giọng nói của Hứa Viễn Nam vô cùng lạnh lẽo, mang theo uy hiếp mạnh mẽ.
Trái tim Kim Tuyết Mai thắt chặt lại, Hứa Viễn Nam ở nơi này quen biết rất nhiều người, hai bên chính đạo và xã hội đen ông ta đều nhúng tay vào, ông ta chính là một con rắn vô cùng xảo quyệt.
Nếu để ông ta dẫn vài tên xã hội đen đến tìm Cao Phong, thì không biết kết quả sẽ thế nào.
Về phần báo cảnh sát để xử lý thì lại càng không được.
“Giám đốc Nam, xin hãy cho chúng tôi một cơ hội, chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Nếu như ông chấp nhận lời xin lỗi của chúng tôi, tôi sẽ tìm cách trả hết tiền thuốc men, sau đó tôi sẽ dẫn em trai mình rời khỏi đây, tuyệt đối không làm ảnh hưởng tới cuộc sống của ông và vợ ông nữa. Trong giọng nói của Kim Tuyết Mai mang theo sự cầu khẩn.
Nghe thấy Kim Tuyết Mai nói như vậy, Hứa Viễn Nam ở đầu dây bên kia lại im lặng.
Kim Tuyết Mai muốn rời khỏi đây?
Đây không phải là kết quả mà ông ta muốn Ông ta gọi điện thoại tới, không phải vì mục đích như vậy.
“Như thế này, cô cũng đã đi theo tôi một thời gian rồi, tôi cũng biết cô là người như thế nào.
“Số tiền hơn trăm triệu này, chắc chắn cô không thể lấy ra ngay lập tức được, tôi có thể để cho cô dư một chút thời gian để xoay xở.” Hứa Viễn Nam từ tốn nói.
“Vâng, vâng, cảm ơn giám đốc Nam!” Kim Tuyết Mai nghe thấy vậy cũng thả lỏng được một chút.
“Nhưng mà lời xin lỗi trực tiếp thì không thể thiếu được đúng không?”
“Ngày mai cô dẫn theo em trai của mình, đến trước cửa nhà hàng, tự tìm vợ tôi để đi xin lỗi bà ấy”
Nghe thấy Hứa Viễn Nam nói như vậy, Kim Tuyết Mai gần như chẳng suy nghĩ gì mà gật đầu đáp ứng ngay lập túc.
Ở đầu dây bên kia, Hứa Viễn Nam cúp điện thoại, không nhịn được mà nở nụ cười xấu xa, để lộ ra hai cái răng bọc vàng.
“Kim Tuyết Mai à Kim Tuyết Mai, cô sẽ không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Hứa Viễn Nam tôi đâu!”
Hứa Viễn Nam cười một tiếng đầy ẩn ý, đưa tay rút một điều thuốc lá ra, đốt lửa, càng hút càng cảm thấy thoải mái trong lòng.
Về phần Lâm Hương Lan, ông tôi đã quên từ lâu.
“Anh Nam, ngài không nhìn tới nhìn chị dâu?” Bên cạnh một cái tiểu thanh niên hỏi.
“Nhìn cái gì. Trát phần đầy mặt, thân hình thì như lợn, mắt không thấy thì lòng sẽ không phiền.” Hứa Viễn Nam nhíu mày, trả lời một câu. Nhìn con mụ Lâm Hương Lan làm gì thoải mái bằng nhìn Kim Tuyết Mai.
“Tôi mà nói với bà ta thì cha chắn bà ta sẽ nổi giận. Cho nên cậu giúp tôi trông coi bà ta một chút, đừng để bà ta đi tìm Kim Tuyết Mai gây phiền phức.”
“Chí ít mấy ngày nay tạm thời đừng để bà ta đi tìm, ha ha!” Hứa iễn Nam lại lần nữa cười ha ha, vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Buổi tối, Kim Tuyết Mai vừa mới kể chuyện cổ tích dỗ cho Cao Phong ngủ xong thì cửa phòng bị gõ.