Chương 4094
“Nếu mày không tin, có thể thử xem thủ đoạn của tao.”
Gorden tiến lên một bước, ánh mắt nhìn chằm chằm Cao Phong.
Cao Phong nhìn thẳng Gorden, phẫn nộ trong lòng đã xông lên tới tận đỉnh đầu, khiến cả người anh sắp mất đi lý trí.
Tia máu đỏ trong mắt lại càng đỏ hơn nữa, giống như sắp tuôn ra máu tươi.
“Được, tao quỳ.”
Một lát sau, Cao Phong chậm rãi thu hồi ánh mắt, nghiến răng nói một câu.
Trong lòng anh dâng lên bi thương vô hạn.
Anh quát tháo ở Việt Nam rất lâu, gặp qua vô số đối thủ.
Nhưng chưa từng một lần bị kẻ địch bắt quỳ xuống.
Mà hiện giờ đang ở khu vực Tây Vực tha hương nơi đất khách quê người, lại bị quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu nắm lấy mạch máu, anh không thể không phá vỡ nguyên tắc của mình.
Nguyên tắc so với an toàn của đám người Kim Tuyết Mai, căn bản không coi là gì.
Trước mắt bao người, chân Cao Phong chậm rãi cong lại.
Đầu gối không ngừng tiếp cận mặt đất, không ngừng tiếp cận mặt đất…
“Rầm!”
Cuối cùng hai đầu gối chấm đất, quỳ gối trước mặt Gorden.
Cái quỳ này đại biểu cho cái gì, đám Gorden không thèm để ý.
Bọn họ chỉ biết rằng, nhân vật lớn ở Việt Nam này, hiện giờ đang quỳ gối với mình.
“Ha ha ha ha!”
“Ha ha ha ha hô hô!”
Một giây sau, Gorden bỏ súng lục sang một bên, điên cuồng cười to với trần nhà.
“Ha ha ha ha!”
Mà đám người Kell ở xung quanh cũng cười ha ha, trên mặt tràn ngập trào phúng và khinh thường.
Mà Cao Phong bị trói hai tay ở sau người, hai đầu gối quỳ trên đất, nửa người trên vẫn thẳng tắp như cũ.
“Ha ha ha, đây là xương cứng sao? Đây là người kiên cường à?”
“Ha ha ha ha! Tôi thấy, con mẹ nó chỉ là một tên phế vật! Đồ nhát chết!”
Gorden vừa mới nói xong, một cước đá vào ngực Cao Phong.
Sau đó đột nhiên tiến lên, không ngừng quyền đấm cước đá đối với Cao Phong.
Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bởi vì Cao Phong, mà mất đi nhiều người như thế, sao trong lòng Gorden có thể không tức giận được?
Mà hôm nay, chính là lúc anh ta phát tiết lửa giận.
“Rầm! Rầm! Bùm bùm!”
Lửa giận của Gorden dâng cao, nghĩ tới bực bội lúc trước, anh ta ra tay vô cùng tàn nhẫn, không lưu tình chút nào.
Mỗi một công kích đều không lưu tình, đánh mạnh lên người Cao Phong, hoàn toàn coi Cao Phong thành một bao cát thịt người để đánh.
Cao Phong nghiến răng chịu đựng, không rên một tiếng.
Gorden không ngừng tấn công, đánh tới khi mình sắp hết sức, mới chậm rãi dừng tấn công.
Mà trên người Cao Phong đã rách nát, khóe miệng không ngừng có máu tươi chảy theo dòng.
“Bây giờ gọi điện cho người của mày, chuyển tiền tới.”
“Có bao nhiêu tiền thì chuyển bấy nhiêu, ít nhất cũng phải một trăm tỷ.”
Gorden chậm rãi châm một điếu thuốc, từ trên cao nhìn xuống Cao Phong.
“Được.”
Cao Phong hơi nghiến răng, gật đầu.
“Nhớ kỹ, là một trăm tỷ đô la Mỹ, đô la Mỹ!”
Gorden tiến lên một bước, đạp lên ngực Cao Phong, cười mỉa nói.
Cao Phong nhìn thoáng qua bên ngoài, sau đó nói: “Mày để tao liếc mắt nhìn bọn họ một cái, chắc chắn bọn họ không sao, tao mới có thể chuyển tiền cho mày.”
“Một trăm tỷ đô la, tao có! Nhưng tao nhất định phải nhìn thấy bọn họ.”
Cao Phong nói những lời này, nói vô cùng kiên định, không có một chút ý thương lượng.
“Con mẹ nó tao thấy mày vẫn chưa phân rõ ràng lắm tình hình trước mắt nhỉ.”