Chương 3852
Huống chi, có khả năng Cao Phong còn có liên quan tới quân đội Việt Nam.
Cho dù ông ta có thể lòng dạ độc ác, làm ra quyết định giết chết Cao Phong, nhưng cũng phải cân nhắc suy nghĩ lực lượng phía sau Cao Phong!
Sắc mặt Mạnh Tuấn Phi không ngừng thay đổi, ý nghĩ trong lòng cũng dần dâng lên.
Cuối cùng là giúp Cao Phong tấn công Nam Cương, sau đó hình thành minh hữu mạnh mẽ với Cao Phong.
Hay là giải quyết Cao Phong một cách nhanh chóng, diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn?
Mạnh Tuấn Phi vô cùng xoắn xuýt.
“Anh Phi, đi thôi!”
“Anh Phi nhanh đi thôi, chúng ta còn có nhiều chuyện phải làm lắm.”
Ba tên sĩ quan phụ tá đều thúc giục Mạnh Tuấn Phi, muốn ông ta nhanh chóng rời đi.
Khiến Mạnh Tuấn Phi cắt đứt quan hệ hoàn toàn với Cao Phong trước, sau đó bọn họ mới có thể tiến hành kế hoạch kế tiếp.
Nhưng Mạnh Tuấn Phi chậm rãi lắc đầu.
“Cậu Phong, nếu tôi không giúp cậu, cậu đánh sẽ rất gian nan đúng không?”
Lúc này Mạnh Tuấn Phi có chút không quả quyết.
Ông ta cũng muốn nghe xem, Cao Phong chuẩn bị làm thế nào.
“Khó, cũng không khó.”
“Kế hoạch vẫn diễn ra như cũ, đơn giản là ít đi nhân số mà thôi.”
Cao Phong liếc mắt nhìn Mạnh Tuấn Phi một cái, lạnh nhạt đáp.
“Có ý gì?”
Mạnh Tuấn Phi nghe vậy sửng sốt.
Kế hoạch vẫn diễn ra như cũ sao?
Kế hoạch ban đầu của Cao Phong là Tam Giác Vàng và Cảnh Đông cùng dấy binh, tiến hành tấn công hai mặt với Nam Cương.
Mà hiện giờ, nếu Cao Phong nói kế hoạch vẫn diễn ra như cũ, người từ bên Cảnh Đông ở đâu ra?
Chẳng lẽ là dùng hai mươi nghìn người của Long Tuấn Hạo sao?
Hai mươi nghìn người đi đánh Nam Cương, đó quả thực là chuyện cười.
“Tam Giác Vàng tôi có hai trăm nghìn tinh binh, lại mượn đường từ biên giới Việt Nam,điều tới trăm nghìn người là được.”
Cao Phong không có bất cứ giấu diếm gì, giọng điệu tùy ý nói.
Một câu nói ra, đám Mạnh Tuấn Phi đột nhiên trợn to mắt.
Vậy mà Việt Nam có thể cho Cao Phong trăm nghìn người, cũng mượn đường từ biên giới?
Lúc trước Long Tuấn Hạo dẫn dắt ba mươi nghìn người mượn đường, đã khiến bọn họ vô cùng cảm thán.
Mà nhân số trăm nghìn người, đủ khiến tạo thành uy hiếp lớn ở doanh trại đóng quân biên giới Việt Nam.
Chẳng lẽ Việt Nam không sợ hãi?
Hay là nói bọn họ đối với Cao Phong, có tin tưởng rất lớn?
Những lời này của Cao Phong nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực tế để lộ mấy tin tức.
Một, quan hệ giữa Cao Phong và Việt Nam khá tốt.
Nếu không loại chuyện mượn đường biên giới, vốn là không tuân theo quy định, huống chi là đội quân trăm nghìn người.
Hai, một khi để người của Cao Phong tới đây, vậy Cảnh Đông mới được Mạnh Tuấn Phi nắm lấy, tương đương lại có thêm thế lực lớn.
Hơn nữa năng lực tác chiến của binh sĩ Phong Hạo mạnh cỡ nào, bọn họ đều thấy rõ trong mắt.
Cuộc chiến tối nay, Long Tuấn Hạo dẫn dắt hai mươi nghìn người, nhưng đánh ba mươi nghìn người thậm chí là năm mươi nghìn người đều được.
Năng lực tác chiến của bọn họ, tuyệt đối hơn xa đám thuộc hạ của Mạnh Tuấn Phi.
Cho nên cho dù chỉ có trăm nghìn người, e rằng đám Mạnh Tuấn Phi cũng không so được.
Quan trọng hơn là, sau khi bọn họ đến đây, có ra tay với doanh trại đóng quân của Mạnh Tuấn Phi hay không?
Bọn họ có thể thu phục đám Mạnh Tuấn Phi trước, sau đó lại tấn công Nam Cương hay không?
Vấn đề này vô cùng quan trọng.