Chương 462
Cao Phong không cam lòng, lại gọi lần nữa, lần này Kim Tuyết Mai đã chịu bắt máy.
Quanh cô có chút ồn ào, vẫn có thể nghe thấy mơ hồ tiếng của Kim Ngọc Dung, khiến Cao Phong cảm thấy khó chịu.
“Tuyết Mai, em đang ở đâu?” – Cao Phong cau mày hỏi.
“Em ở chỗ bà nội.” – Kim Tuyết Mai dừng một chút, trả lời, giọng điệu có chút không vui.
Cao Phong cau mày, những người như Kim Hùng Sơn thực sự đang chờ cơ hội để chê cười Kim Tuyết Mai.
Công ty vừa mới gặp chuyện bên này, không lẽ họ đã biết?
Lúc này, Kim Tuyết Mai được bà nội gọi vào, chắc hẳn họ đang định dùng nà nội để áp chế Kim Tuyết Mai rồi?
Nghĩ đến đây, Cao Phong trong lòng cười lành.
Những người này vẫn không bỏ cuộc, vậy hãy để anh làm cho họ từ bỏ hoàn toàn.
Vốn dĩ, lúc sáng Cao Phong cảm thấy có chút bốc đồng khi nói với Cao Nguyên Vi, muốn nhà họ Cao đem quà hứa hôn đến.
Bởi vì một khi món quà hứa hôn được trao cho Cao Phong, thì thân phận của Cao Phong sẽ bị bại lộ.
Bây giờ xem ra anh ta hề bốc đồng chút nào, nhà họ Kim hôm nay giống như con kiến trong mắt Cao Phong, anh căn bản chẳng thèm đoái hoài gì đến bọn họ.
Nếu không có quan hệ huyết thống của Kim Tuyết Mai, Cao Phong cũng có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ.
Không thể hủy hoại bọn họ, vậy thì khiến cho bọn họ tự nhận ra sự chênh lệch cũng tốt.
“Đợi anh đến. Bây giờ anh lập tức qua chỗ em.” – Cao Phong vội vàng đáp.
“Được…” Trong lòng Kim Tuyết Mai cảm thấy đau khổ.
“Đừng cãi nhau với bọn họ, mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết xong xuôi.” – Cao Phong nói xong liền cúp điện thoại.
Sau đó, anh không lãng phí thời gian, lái xe điện trực tiếp thẳng đến chỗ bà nội Kim.
Khoảng cách này tính ra không quá xa, sẽ không mất nhiều thời gian.
Về phân hai chiếc xe hộ tống, vốn dĩ còn tưởng rằng Cao Phong đã đến nơi cần đến, đang chuẩn bị vòng vèo quay về, lại đột nhiên nhìn thấy Cao Phong lái xe ba bánh, đang từ xa nhìn lại.
Vì vậy hai chiếc người hộ tống cũng nhanh chóng quay đầu lại nhiệm vụ bảo hộ Cao Phong về phía trước.
“Chủ tịch Cao, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Một chức chủ tịch không đủ tốt để làm lại đổi sang làm nghe thu mua phế liệu sao?” – Một cô gái ở quầy lễ tân vô cùng bối rối.
“Tôi nghe Tiểu Trương ở Phòng Tài chính nói rằng tất cả số tiền mà Chủ tịch Cao tiêu một thời gian trước đây đều là tiền cho vay, bây giờ anh ấy không thể trả hết nợ …” – Cô gái tóc dài bên cạnh đáp.
“Chuyện này, là thật hay là giả, không thể đúng đi? Sao lại phải thành người đi thu mua phế liệu chứ?”
“Có lẽ, tôi cũng chỉ mới vừa nghe nói thôi.
Đúng lúc này, giám đốc Phùng, người đã được thăng chức tổng giám đốc, đi tới, quát lên: “Trong giờ làm việc, lại đi bàn tán cái gì?”
Hai vị lễ tân nhanh chóng im lặng cúi đầu làm việc không dám nói nữa.
Quản lý Phùng liếc nhìn bóng lưng Cao Phong đang lái xe ba bánh ở phía xa, không nhịn được, thở dài một tiếng, trong mắt hiện lên một tia buồn bã.
Lần này, công ty gặp khó khăn rồi! Chính xác mà nói, Kim Tuyết Mai đã gặp rắc rối!
Người khác có thể không biết, nhưng là cánh tay phải của Kim Tuyết Mai, làm sao cô ấy có thể không biết Kim Tuyết Mai được chính bà Kim tự ý gọi đến?
Gọi vào lúc mấu chốt quan trọng này, ngoài hỏi tội ra, thì còn có thể là gì nữa?
Trừ khi Kim Tuyết Mai có thể đưa ra hai mươi tỷ vốn lưu động để giải quyết cuộc khủng hoảng này.
Nếu không, những người như Kim Hùng Sơn chắc chắn sẽ sử dụng điều này như một con bài mặc cả để trục lợi mà trở lại công ty!
Trong nhà của bà nội Kim.
Gia tộc họ Kim tề tựu đông đủ, con cháu trực hệ đều ở đó, cả trai lẫn gái ước chừng cũng mấy chục người.
Trong số đó, Kim Hùng Sơn, Kim Ngọc Dung cùng Kim Hồng Vũ đương nhiên được cũng có mặt.
Mọi người chỉ đơn giản là đến khoảng sân rộng rãi, cùng nhau ngồi ở đây.
Bà Kim cao tuổi ngồi trên ghế chủ sự, chậm rãi dựa vào lưng ghế, đôi mắt hơi híp lại, lắng nghe tiếng bàn tán xôn xao của những người xung quanh.
“Kim Tuyết Mai, mấy ngày trước nghe nói sau khi con lãnh đạo công ty, lợi nhuận của công ty giảm mạnh. Kết quả là Cao Phong không biết cho tất cả cổ đông uống phải mê dược gì, còn nói chúng ta lừa đảo?”