Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3544

“Tôi biết rồi, tôi biết…”

“Cao Phong, đứa nhỏ này, tuyệt đối không thể theo lẽ thường mà đánh giá nó được!” Ông Trần đi đi lại lại trong phòng, vẻ bình tĩnh vốn có, nhưng không hề có.

Lúc này, bên trong Cổ Châu.

Công xưởng ngưng làm việc, vô số công nhân ở nhà chờ công việc.

Nhiều thành phố, đều là một không khí trầm lặng.

Bộ dạng lúc này, chính là đang chờ được tái sinh

Nếu tình thế này cứ thế đi xuống, không quá ba ngày, sẽ dẫn đến hậu quả lớn.

Với tình huống này, ông Trần sao còn có thể bình tĩnh?

Lâm Thừa Khải sốt ruột đi gặp ông Trần, lúc này anh ta không thể nói thêm nửa lời an ủi nỗi nữa.

Một giờ trước, anh ta tự ngồi phân tích rất kĩ lượng, còn vô cùng tự tin với phán đoán của mình.

Mà lúc này, đều trở thành một trò cười.

“Làm sao vậy? Thừa Khải?”

Ông Trần cũng là người đã trải qua bao nhiêu gian khổ, hiện tại cũng không thể quyết định được.

“Là tôi suy nghĩ quá đơn giản, đều là do tôi sơ ý! Đây là lỗi của tôi.”

“Tôi chỉ cố gắng che dấu kế hoạch, lại xem nhẹ cấp dưới của Cao Phong!”

“Tôi không nên công bố tin tức sớm như vậy, cho dù buổi tối hai ngày này, sự việc có thể cứu vãn được!”

Ông Trần bây giờ hoàn toàn không thể yên lòng, mặt mang vẻ tự trách giận dữ nói.

Chuyện này, chuyện này đúng thật là do ông có chút kích động.

Chỉ cần tuyên bố trễ hai ngày, về sau Cao Phong có muốn ra tay, cũng có thể giảm bớt được cục diện lúc này.

Nhưng hiện tại đã công bố tin tức, thậm chí nó còn lan rộng khắp nơi.

Nước đã đổ khó có thể hốt lại, ông Trần làm được cái gì bây giờ?

Chẳng lẽ lại phát ra tin tức ngược lại?

Như vậy, chẳng khác nào để cho bên ngoài, cười đến rụng cả răng sao?

“Ông Trần, ngài không phải thánh nhân, cái gì cũng có thể làm được, không cần tự trách mình quá.”

Lâm Thừa Khải mấp máy miệng, vẫn nên khuyên một câu.

“Tôi tự trách mình chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện này nên giải quyết thế nào đây?”

Ông Trần liếc nhìn Lâm Thừa Khải một cái, nhịn không được hơi cắn răng.

Vì để cho Cao Phong hoàn toàn phủi sạch quan hệ với Việt Nam, lúc ba người Cao Phong đi, toàn thân sẽ mặc một bộ y phục.

Đó mới gọi là tẩy sạch quan hệ, không còn liên hệ gì cả.

“Ông Trần, người của Cao Phong, khẳng định có liên hệ cùng với người bên biên giới.”

“Hay là, chúng ta phái quân lính biên giới, đến chỗ của Cao Phong tìm cậu ta?”

“Sau đó để cho Cao Phong gọi điện cho bên này giải thích rõ ràng?” Lâm Thừa Khải suy nghĩ một chút rồi nói.

Ông Trần xua xua tay, giọng điệu buồn bực nói: “Giải thích rõ ràng? Nếu giải thích rõ ràng tại sao còn để cho Cao Phong ra ngoài?”

“Cho dù Cao Phong gọi điện thoại đến đây, trấn áp được những người đó, thì bọn họ sẽ nghĩ Cao Phong đã bị chúng ta uy hiếp, mới gọi điện.”

“Như vậy, sẽ khiến bọn họ thêm rối loạn!”

“Được rồi không cần tìm Cao Phong, hiện tại Việt Nam cùng Cao Phong, không có một chút quan hệ gì!”

“Mặt khác, cậu ta vì đất nước ở bên ngoài chinh chiến, tại sao còn phải quan tâm những chuyện này, cậu ta có nợ gì chúng ta sao?”

“Nặc đại Việt Nam, sự xâm lược của nước ngoài đều một tay cậu ta gánh vác, lo lắng bên trong còn phải phiền đến anh ta?

“Loạn trong giặc ngoài toàn bộ đều là anh ta chống đỡ, chúng ta làm được gì, vô dụng?”

Lời nói mạnh mẽ của ông Trần khiến cho Lâm Thừa Khải dẹp ngay suy nghĩ gọi điện cho Cao Phong.

Lâm Thừa Khải trầm mặc nói: “Nếu không, chúng ta sự dụng lực lượng của bên trên, chèn ép bọn họ?”

“Vô liêm sỉ! Câm miệng.”

Ông Trần đột nhiên mở miệng mắng, khiến cho Lâm Thừa Khải lúc này mới ngậm miệng lại.

“Cậu thật sự không nhìn thấy, hay giả bộ không thấy rõ tình hình trước mắt chúng ta?”

“Chuyện này, người bên ngoài còn không dám làm, nhưng Cao Phong lại dám làm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK