Chương 1798
“Chúc ông chỉ mở được ngọc quý, nếu hia vị có thắc mắc gì thì cứ tìm nhân viên trọng hội trường, tôi xin đi trước.”
Cô gái giải thích nhanh một phen, sau đó cô ta vội vàng sao người đi về phía con đường ban đầu.
Chắc là cô ta phải tiếp tục dẫn đường cho những vị khách khác, dù sao thì hôm nay có rất nhiều người tham gia hội trường.
“Cậu Phong, chúng ta đi vào thôi.”
Khổng Duệ Chí vừa nói vừa dẫn đường đi về phía trong hội trường.
Mặt nạ đều là đồ mới, được dùng miễn phí ở đây.
“Cậu Phong, thứ mặt nạ này không lừa được người khác nhưng có nó còn hơn không.”
“Có vài người có thân phận nhạy cảm và họ không muốn bị ai nhận ra nên đeo mặt nạ lên, đây cũng là điều bọn họ muốn nói với người khác.”
“Cho nên chỉ cần đeo mặt lạ nên, thì có chạm mặt với người quen thì họ cũng không nói tên cậu ra.” khổng Duệ Chí ở bên cạnh giải thích, rồi ông lấy hai cái mặt nạ.
“đúng rồi cậu Phong, bên trong cũng cấm chụp hình, một khi bị phát hiện thì bảo vệ sẽ tịch thu ngay điện thoại ở chỗ đó.”
“Chúng ta đeo mặt nạ nên đi, hôm nay chúng ta khiêm tốn một chút, tôi cũng không muốn chào hỏi với người ngoài.”
Cao Phong không từ chối lời đề nghị của Khổng Duệ Chí.
Mục đích hôm nay anh đến hội trường đổ thạch chỉ là tìm một viên ngọc quý, chứ không pahir muốn làm tên tuổi của mình nổi bật, đúng là nên khiêm tốn một chút.
Hai người đeo mặt nạ lên, đi qua một gã ra vào cánh của, cảnh tượng trước mắt họ trở lên rõ ràng.
Anh nhìn thấy một khung cảnh sóng động trong hội trường lớn.
Hàng trăm người tập trung ở đây, có cả nam và nữ, người giả và người trung niên cũng có.
Co rất nhiều người tập trung vào một chỗ, nên hội trường trông không chật trội nó vẫn rất rộng rãi.
Ngoại trừ con người ra thì thứ còn lại ở đây chính là đá, tất cả loại đá nguyên thạch lớn nhỏ, nó đặt khắp nơi xung quanh đại sảnh.
Những viên đá được sắp xếp chung với nhau, đó chính là nơi đặt cược.
Chính những viên đá có vẻ ngoài xấu xí này có thể dễ dàng tạo ra một ba trăm năm mươi triệu, thậm chí nó có thể tạo ra rất nhiều người giàu.
Nó cũng có thể làm người giàu có trwor thành một tên nghèo chỉ có hai bàn tay trắng trong vào một nốt nhạc.
Có thể nói cục đá này chính là nguy hiểm và cơ hội.
Kể cả biết nó là thứ tạo ra tội các, những vẫn có rất nhiều người lăn đổ xô vào nó.
Hơn nữa đối với vài người thì bọn họ thích trải nghiệm cảm giác khẩn trương khi cắt đá đó, kết quả không phải là thứ quan trọng.
Sự xuất hiện của hai người Cao Phong cũng không làm người khác chú ý.
Vì bây giờ hầu như mọi người đang đi xem đá nguyên thạch, nghiên cứu cẩn thận.
Không ai trong giới cờ bạc có thể chắc chắn một trăm phần trăm là đá này có ngọc hay không, nhưng có một số người có kinh nghiệm về việc chọn đá thì vẫn có thể thông qua vẻ ngoài của nguyên thạch để đoán viên ngọc bên trong là loại gì.
“Cậu Phong, nơi này không chỉ là nơi hội tụ đổ thạch, mà còn có một người thích đến đây xem ngọc hoặc đến mấy gian hàng ở đây, để bán được những viên đá thô trong tay họ.”
“Cậu nhìn các gian hàng ở hai bên sảnh này đi. Hầu như chúng là những viên đá thô của người chơi cất giữ. Mình có thể giao dịch ngay tại đó, sau đó ra bên kia được cắt đá miễn phí.”
Hôm nay Khổng Duệ Chí đóng vai trò người hướng dẫn cho Cao Phong, cẩn thận giới thiệu tình hình cho Cao Phong.