Chương 2248
“Ông cụ à, nếu như không có chuyện gì thì Thiên Long xin quay về trước ạ.”
Giọng Diệp Thiên Long rất là kính cẩn, dường như là không phải đối mặt với cha anh ta mà là đang đối mặt với một người cấp trên vậy.”
Ông cụ nhà họ Diệp nghe thấy vậy, cuối cùng mí mắt cũng khẽ lay động, nhìn Diệp Thiên Long.
Nhìn qua, đáy mắt ông ta thoáng qua một tia tinh ranh, giống như là mãnh hổ đang ngủ say bỗng tỉnh dậy vậy.
Hơi thở chèn ép lại lan ra.
Ông cụ nhà họ Diệp mở mắt, từ trên xuống dưới không hề có dáng vẻ già nua, ngược lại tinh thần vô cùng tỉnh táo, nhìn trông tràn đầy năng lượng.
“Con không thể đi.”
Giọng của ông cụ nhà họ Diệp đầy bình tĩnh nhưng lại hàm chứa uy nghiêm không thể kháng cự.
Diệp Thiên Long khẽ cau mày, nhưng cũng không không trực tiếp phản kháng.
“Hơn hai mươi năm trước, sau khi cha đưa ra quyết định này, anh liền rất không hài lòng đối với cha.”
“Nhiều năm như vậy rồi, lúc chúng ta gặp mặt chưa từng ngồi lâu như hôm nay, đây là lần đầu đúng không?”
Bỗng nhiên, ông cụ nhà họ Diệp nói tiếp.
Diệp Thiên Long không hề trả lời, nhưng vẫn đang ngồi ngay ngắn.
“Không chịu ngồi yên một chỗ, không biết mệt mỏi. Hôm nay, cha thân là người đứng đầu của nhà họ Diệp, chắc hẳn cũng phải biết, có rất nhiều chuyện cha không muốn làm nhưng lại không thể không làm.”
“Anh…”
“Cha à, chuyện quá khứ đã qua lâu rồi, không cần phải nhắc lại. Thiên Long đã quên lâu rồi.”
Diệp Thiên Long chân mày lần nữa hơi nhíu lại, sau đó nhẹ giọng cắt đứt.
“Quên? Quên được rồi à.” Ông cụ nhà họ Diệp khẽ gật đầu, sau đó giống như vô tình nói: “Cao Vũ là ai ?”
Diệp Thiên Long nghe vậy, trong lòng ông ta khẽ xao động. Mặc dù ông già này không hề ra khỏi cửa nửa bước nhưng lại nắm rõ trong lòng bàn tay rất nhiều chuyện.
“Con không biết, cũng chưa từng gặp mặt cậu ta, chỉ từng nghe Trọng Dương Bình nhắc qua.” Mặt Diệp Thiên Long không biến sắc, trả lời.
“Dường như là anh muốn giúp đỡ cậu ta sao?” Ông cụ nhà họ Diệp vẫn tùy ý như cũ, nhìn giống như là tán gẫu mấy câu chuyện gia đình mà thôi.
Diệp Thiên Long trực tiếp gật đầu thừa nhận, nói: “Đúng vậy, người thanh niên trẻ tuổi này không tệ, con rất coi trọng.”
“Hơn nữa bây giờ, Thru đô cùng cần phải có vài công ty gia đình có năng lực gia nhập, cần phải đổi máu, mang đến sức sống mới cho Thủ đô.”
Diệp Thiên Long nói ra một lí do vô cùng có lí.
Ông cụ nhà họ Diệp nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Long mấy giây, sau đó nói: “Ừ, chắc hẳn là nên thế. Những người này càng phải đặt chuyện chính sự quốc gia trong lòng.”
Đối với cách làm này của Diệp Thiên Long, ông cụ nhà họ Diệp vô cùng ủng hộ.
Không có mọi người, lấy đâu ra những gia đình nhỏ?
Chỉ khi mọi người phồn vinh vững mạnh thì những gia đình nhỏ mới có thể an cư lạc nghiệp.
“Anh phải tiếp tục giúp đỡ cậu ta sao?” Ông cụ nhà họ Diệp uống một hớp trà dưỡng sinh hỏi: “Khu phố thương mại Kiên Thành đã đưa ra rồi, còn chưa đủ sao?”
Diệp Thiên Long nghe thấy vậy bỗng lặng yên.
Dù sao thì ở trong mắt người này, ông ta và Cao Phong cũng không phải ruột thịt, không phải bạn bè, cho nên là không cần thiết phải tận tâm tận lực giúp đỡ anh như vậy.
“Cha, dù sao thì khu phố thương mại Kiên Thành cũng là địa bàn của chúng ta. Sau khi Cao Vũ tiếp quản thì cũng coi như là giúp chúng ta thu dọn cục diện rối rắm.”
“Quan trọng nhất chính là, một khi chuyện này bị điều tra ra, Cao Vũ nhất định sẽ nói những chuyện xảy ra trước khi của khu phố thương mại Kiên Thành, cậu ta không hề biết gì cả.”
“Đến lúc đó, toàn bộ những chuyện này sẽ đổ lên đầu nhà họ Diệp chúng ta, nhất định sẽ có ảnh hưởng lớn đến nhà họ Diệp.”
“Cho nên, vì danh dự của nhà họ Diệp, con phải nghĩ cách đưa cậu ta ra khỏi tay của những người trong quân đội kia, rồi mới định làm những việc khác.”
Diệp Thiên Long nhanh trí, lúc này ông ta tìm một lý do vô cùng thích hợp.
Ông ta biết, ông cụ nhà họ Diệp là một người rất sĩ diện, vô cùng chú trọng đến danh dự của nhà họ Diệp.