Chương 676
Có người nghe hiểu ý tứ của Cao Phong, có người không hiểu rõ lắm nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
“Cậu Phong, vậy bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?”
“Lẽ nào chúng ta thực sự muốn chia đôi thiên hạ cho tập đoàn Thiên Long, cùng chiếm giữ thành phố Hà Nội sao?” Liễu Gia Bình uống một ngụm trà rồi hỏi.
“Cứ đi về trước đi, chờ tôi sắp xếp. Cao Phong xua tay trả lời.
Chia đôi thiên hạ?
Đó cũng không phải mục đích của Cao Phong.
Cao Phong không làm thì thôi, đã ra tay thì phải làm cho tất cả mọi người đều phải khuất phục.
Bây giờ, kế hoạch Galaxy đã được sử dụng, Cao Phong sẽ chẳng cần giấu diếm gì nữa.
Nếu đã bại lộ, vậy thì thẳng thắn đánh một trận thoải mái luôn đi.
Trước đó, Cao Phong nói không thành lập liên minh là bởi vì thời cơ chưa tới, nhưng thời điểm này chính là thời cơ thích hợp nhất.
Ba dòng họ lớn cộng thêm bất động sản Phong Mai, còn có kế hoạch Galaxy cùng với các công ty khác tiến hành liên minh hợp tác, đủ để tập đoàn Thiên Long sụp đổ trong nháy mắt.
Đến lúc đó, nếu như tập đoàn Thiên Long mà thông minh sẽ biết nên làm thế nào, còn không thông minh thì…
Cao Phong có thể đánh đuổi tập đoàn Vitino trong vòng bốn mươi phút, thì có thể phá hủy tập đoàn Thiên Long trong nửa tiếng đồng hồ. Khi đó thành phố Hà Nội chỉ có một mình Cao Phong làm chủ tất cả, hình thành phòng tuyến nền móng vững chắc.
Cho dù nhà họ Cao nhận ra được điều gì đó thì còn phải sợ sao?
Lúc đó cũng chính là lúc nên đối mặt với nhà họ Cao rồi.
Mọi người tản đi, Cao Phong một thân một mình vẫn ngồi lại biệt thự. đã được giải quyết, cậu theo “Cậu Phong, mọi chuyện tôi xuống dưới chứ?” Kim Ngọc Hải chờ mọi người đều đi hết rồi, quay lại hỏi Cao Phong một cách cung kính.
“Vẫn còn chuyện chưa thực sự được giải quyết hết, ở đây tránh người khác quấy rối. Cao Phong nhẹ nhàng khoát tay.
Anh thực sự không muốn trở lại phải đối mặt với Kiều Thu Vân chỗ nào cũng chĩa vào anh, không bằng một mình ở đây cho thanh tịnh.
Kim Ngọc Hải không nói thêm gì nữa, cũng vội vã rời khỏi khu biệt thự cao nhất này.
Lúc sáng, bất động sản Phong Mai đã phải nhận lấy đả kích rất lớn, lúc này cần phải có người trở lại xử lý sự việc phát sinh.
Đến mức Cổ Minh Tuân cũng không còn chút sức chống đỡ một mình được nữa.
Buổi tối hôm đó, Kim Tuyết Mai gọi điện thoại tới.
“Cao Phong, bây giờ anh đang ở đâu?” Điện thoại đã được nhận, Kim Tuyết Mai đi thẳng vào vấn đề luôn.
Cao Phong ngắm nhìn trang trí trong biệt thự, cười nói: “Anh nói bây giờ… ở trên biệt thự cao nhất ở núi Bồng Thiên, em tin không?”
Kim Tuyết Mai dừng một lát mới trả lời: “Em tin!”
“Em thực sự tin sao?” Cao Phong hơi bất ngờ hỏi.
“Em… thực ra cũng không tin lắm.” Kim Tuyết Mai không biết bản thân nên tin hay không tin nữa.
“Vậy em ra khỏi phòng, đi đến chỗ có thể nhìn thấy núi Bồng Thiên, anh cho em xem thứ này” Cao Phong đột nhiên hứng khởi, cười nói với Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết Mai sửng sốt một chút nhưng vẫn nghe lời bước ra khỏi giường, đi tới cửa sổ sát đất, kéo rèm cửa sổ lên.
Từ vị trí này nhìn chếch sang đối diện phía bên tay phải của Kim Tuyết Mai, chính là hướng núi Bồng Thiên.
Núi Bồng Thiên giữa màn đêm tối tăm, không có chút ánh đèn nào, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng đen cao lớn.
“Anh muốn cho em xem cái gì chứ?” Kim Tuyết Mai ngờ vực hỏi.
Cao Phong khẽ mỉm cười, ấn nút điều khiển từ xa một “Phụt!” cái.
Tia sáng cực kỳ chói mắt bừng lên trong phút chốc, từ khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, ánh sáng chiếu tỏa đi rất xa.
Kim Tuyết Mai nhìn đến ngơ ngác, lẽ nào đây chính là thứ mà Cao Phong muốn cho mình xem?
Cao Phong, anh ấy thực sự ở biệt thự cao cấp nhất trong khu dân cư cao cấp Bồng Thiên? “Thế nào? Thích không?” Tiếng Cao Phong truyền qua điện thoại cắt ngang sự trầm tư của Kim Tuyết Mai.
“Anh… em cảm thấy cứ như đang nằm mơ vậy.” Kim
Tuyết Mai thán phục từ trong lòng.