Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 629

“Ông Lâm, ta biết rồi, yên tâm đi. Vì ông nội, tôi không để nhà họ Cao rơi vào tay những kẻ bụng dạ hiểm ác” Cao phong khẽ gật đầu.

Lão Lâm Quân vội vàng đáp lời: ” Ông già như tôi luôn mong chờ ngày đó sẽ đến.”

Dừng một chút, lão Lâm Quân nói tiếp: “Cậu Phong, mấy ngày này tôi sẽ phái Cao Kim Thành đến để bảo vệ cậu, còn cô Tuyết Mai ở bên kia, cũng sẽ an bài người nhân sự đến bảo vệ.”

“Long Tuấn Hạo trước kia từng không theo đuổi được Kim Tuyết Mai, cách đây năm năm trước khi anh ta rời đi đã tàn nhẫn tuyên bố, đợi khi anh ta trở về, nếu Kim Tuyết Mai có bạn trai, anh ta sẽ giết chết bạn trai của cô ấy!”

“Nếu Kim Tuyết Mai đã có chồng, anh ta liền giết chồng của cô ấy…” Ánh mắt Lưu Bạc Triệu hiện lên một tia lo lắng.

Dù sao tính cách Long Tuấn Hạo cũng thô bạo, hai ngày nay cũng đã nghe không ít chuyện về anh ta.

Cao Phong nghe đến đó, lúc đầu hơi sửng sốt, sau đó khóe miệng liền nở một nụ cười đầy ý vị sâu xa, cũng không thấy có biểu hiện phẫn nộ.

Anh chính là đang nhớ đến sự dịu dàng của Kim Tuyết Mai, ở bên tai anh nói nhẹ nhàng ôn nhu “Cậu Phong? Cậu, không tức giận sao?” Lão Lâm Quân có chút kinh ngạc nhìn Cao Phong.

“Điều này cho thấy sức hấp dẫn của Tuyết Mai rất lớn, càng chứng minh con mắt nhìn người của tôi không kém, tại sao tôi phải tức giận?”

“Ông Lâm hẳn cũng đã từng nghe qua một câu, mặc kệ ông có làm gì, thì trên đời đều không có thánh nhân!” – “Cho nên, nếu vì ngưỡng mộ mà ra tay tàn ác, cho dù là Long Tuấn Hạo hay người họ Long nào đó, tôi cũng sẽ giết chết anh ta!”

Lão Lâm Quân sửng sốt một lúc, tiếp đó mới chậm rãi gật đầu nói: “Tôi hiểu!”

“Tập đoàn Long Thiên không ra tay, chúng ta cũng không thể nới lỏng cảnh giác, nhất định phải phòng bị những chuyện có thể xảy ra.”

Lão Lâm Quân gật đầu liên tục chuyện này ông ta sớm đã muốn làm.

“Tiếp theo, cứ chờ đợi thôi!”

Cao Phong chậm rãi đứng lên, đi đến đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn về hướng xa xăm.

Đưa mắt nhìn ra phía xa, ngọn núi Bồng Thiên ở ngoại ô Hà Nội, từ độ cao này nhìn mơ hồ thấy được hình dáng của dãy núi Màn sương trắng mờ ảo bao quanh núi Bồng Thiên, nhìn thật mờ mịt, tạo cho người ta cảm giác như một loại tiên khí.

Cao Phong biết, tập đoàn Long Thiên ở đó.

Mà lúc này, Cao Phong nhìn về phía bên đó, trong lòng bổng dâng lên một cảm giác.

Giống như từ nơi đó, một ánh mắt sắc bén phát ra, đang nhìn chăm chăm về phía bất động sản Phong Mai.

Ánh mắt Cao Phong nheo lại, lẳng lặng đứng im, chăm chú nhìn về phía kia.

Thật lâu sau đó, cảm giác bị nhìn chăm chăm mới chậm rãi tiêu tan.

Lúc này, tại tầng năm của khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Long Tuấn Hạo đứng trên đó nhìn ra phía xa, ánh mắt sắc bén ẩn chức sức mạnh khiến cho người khác tim đập chân run, xuyên qua mọi thứ, nhìn thẳng về phía tập đoàn bất động sản Phong Mai.

“Cậu chủ Long! Ông Long nói, mọi chuyện sẽ do cậu quyết định, ông ta sẽ lui về phía sau không nhúng tay vào nữa!”

“Tôi tin rằng cậu sẽ không làm ông ta thất vọng.” Vu Đường Bẫn đứng phía sau Long Tuấn Hạo cúi thấp người, giọng nói cung kính.

Long Tuấn Hạo chậm rãi thu hồi ánh mắt, giọng nói lạnh lùng: “Ở thành phố Hà Nội này, dưới khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này, tất cả chỉ như con kiến.”

“Một nhân vật giống như con kiến, tại sao phải lãng phí nhiều thời gian? Dùng thế lực mạnh mẽ đã tập hợp bấy lâu ra một đòn chí mạng, đây mới là việc chúng ta cần làm.

Tinh thần Vu Đường Bân bị chấn động, sau đó nói: “Cậu chủ Long tự tin như vậy, thật tốt!”

“Tôi ở tam giác vàng ba năm, không dựa vào thế lực của tập đoàn Long Thiên, tôi từ một tên tiểu tốt leo lên vị trí thống lĩnh hàng vạn binh lính.”

“Sự tự tin của tôi là kết quả của việc đánh đổi vô số máu và mạng người mà ra.” Long Tuấn Hạo chậm rãi ngửa đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười đầy hoài niệm.

Vu Đường Bản cũng xúc động, dừng một chút rồi hỏi: “Cậu chủ Long, hiện giờ cậu có thể lực, nếu cậu muốn, có thể tùy ý phái người đi chiếm giữ thành phố Hà Nội, âm thầm chặt đầu tập đoàn bất động sản Phong Mai”

Nhưng, Vu Đường Bẫn còn chưa nói xong, đã bị Long Tuấn Hạo phất tay.

“Ở Thương Ngôn, vào khoảnh khắc tôi bỏ xuống bộ quân trang kia, thì tôi chính là một thương nhân! Tuy nói thương trường như chiến trường, sự giao tranh trong giới kinh doanh vẫn rất khác so với sự chiến đấu ở ngoài chiến trường!”

“Dùng thủ đoạn để chiến thắng, không có ý nghĩa gì.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK