Chương 2182
“Cha không hiểu anh ta. Cha không biết anh ta là người thế nào, cũng không biết rốt cuộc năng lực của anh ta đáng sợ thế nào.”
“Cha cứ thế này thì sớm muộn cũng sẽ phải hối hận.” Phạm Thanh Nhiên giống như phát điên, lần đầu tiên cô ta lớn tiếng gào thét lên trước mặt Phạm An Quốc.
Phạm Thanh Nhiên trước nay chưa từng như vậy. Từ nhỏ đến lớn cô ta luôn vô cùng thận trọng, cả về tính cách lẫn trong công việc đều rất lạnh lùng, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện không phù hợp với hình tượng như thế này.
Cho nên phản ứng của Phạm Thanh Nhiên tối nay khiến Phạm An Quốc không nhịn được mà khẽ nhíu mày.
Không phải Phạm Thanh Nhiên thật sự thích Cao Phong rồi đấy chứ?
“Sao cha lại không biết được? Tay chân của cậu ta không phải là có Khối tập đoàn Đế Phong sao? Hiện giờ sắp bị cha phá vỡ rồi.”
“Còn về thế lực của cậu ta ở bên Tam Giác Vàng thì đến cửa của Việt Nam còn chẳng vào được, lại còn muốn đến Thủ đô để uy hiếp cha?”
“Buồn cười! Con phải nhớ, Cao Phong mãi mãi không ngẩng nổi đầu ở trước mặt nhà họ Phạm chúng ta. Cậu ta vĩnh viễn chỉ có thể bị cha chèn ép đến chết mà thôi!”
“Cha muốn cậu ta quỳ thì cậu ta phải quỳ bằng hai chân mà nghe theo. Trước đây là cha chưa muốn động vào. Giờ đây, cha đã có thời gian để đối phó với cậu ta rồi.”
Phạm An Quốc lạnh lùng hắng giọng. Ngữ điệu của ông ta vô cùng tự tin.
Trong lòng ông ta biết rõ, ông ta đã điều tra rõ ràng về Cao Phong từ lâu rồi.
Nếu như chưa cân nhắc thiệt hơn thì sao ông ta có thể khua chiêng gõ trống ra tay như vậy được.
“Con tưởng rằng thế này là xong rồi sao? Người thuê nhà gây chuyện chỉ là bắt đầu mà thôi. Các bộ phận có liên quan đều đã chuẩn bị xong, đều đang đợi sẵn rồi đó. Sắp tới đây sẽ lập tức đưa cậu ta đi thẩm vấn.”
“Lần này chắc chắn cha sẽ ép cho Cao Phong mãi mãi không đứng lên lại được nữa.” Phạm An Quốc vẫn nói không ngừng.
“Cha, con biết ưu điểm của cha chính là vô cùng tự tin.”
“Nhưng cha có biết không? Đây đồng thời cũng là khuyết điểm của cha. Bởi vì cha đã tự tin quá mức rồi, như vậy sẽ biến thành tự phụ đấy ạ.”
“Mà tự phụ thì sẽ phải trả giá.” Phạm Thanh Nhiên để lại một câu cuối này rồi quay người đi ra khỏi cửa.
“Con muốn đi đâu?” Phạm An Quốc hỏi bằng giọng trách mắng.
“Chuyện của con không cần cha lo. Cha nhớ đấy, sớm muộn gì cha cũng sẽ phải hối hận.” Phạm Thanh Nhiên bước một chân ra ngoài cửa, lạnh giọng nói, sau đó đóng sầm cửa lại, rời đi.
Sắc mặt Phạm An Quốc vô cùng u ám. Một luồng lửa giận nổi lên phừng phừng trong lòng ông ta.
“Ông chủ, con gái lớn rồi thì không còn nghe theo cha mẹ. Ông bớt giận.” Tài xế vội vàng khuyên Phạm An Quốc.
“Hừ! Tôi thấy nó là đã bị thằng nhãi Cao Phong đó dỗ ngọt đến mức mụ mị đầu óc rồi. Cũng chỉ là một dòng họ nhỏ nhoi mà thôi.
Phạm An Quốc hừ lạnh một tiếng, càng kiên định phải dìm chết Cao Phong.
“Gọi điện thoại qua đó. Dốc toàn sức ra xử lý, cho tay chân đi đập phá, gây chuyện.”
“Phóng viên với bên truyền thông mà tôi bảo cậu liên lạc bên ngoài Thủ đô, cậu đã đón đến đây rồi chứ? Bảo bọn họ đồng loạt truyền hình trực tiếp. Tôi phải tạo ra sức ép dư luận lớn chưa từng có.”
“Lần này thì tôi xem Cao Phong thu dọn thế nào.”
Phạm An Quốc ra lệnh, ánh mắt lạnh như băng.
Nhà họ Diệp ở Thủ đô.
Trọng Dương Bình cũng đã nhận được tin tức của Khu phố thương mại Kiên Thành. Trọng Dương Bình vội vàng báo cáo cho Diệp Thiên Long.
Rốt cuộc có ra tay hay không, quyền quyết định là nằm trong tay Diệp Thiên Long.
“Tút, tút, tút…”
Sau khi Diệp Thiên Long nghe Trọng Dương Bình báo cáo xong, trên mặt ông ta vẫn duy trì vẻ bình tĩnh trước đó, nhưng trong lòng ông ta lần đầu tiên cảm thấy lo lắng đến như vậy.
Cả người ông ta không khống chế được mà đi tới đi lui trong phòng.
Độ nghiêm trọng của việc này đã vượt quá dự liệu của ông ta.
Lần này nhà họ Phạm ra tay thật sự là không định để lại chút cơ hội nghỉ ngơi nào cho Cao Phong.
“Chiêu đánh đột ngột đến không thể phòng bị thế này thì dù là bất kỳ ai cũng sẽ rối loạn mà không chống đỡ nổi.”
Diệp Thiên Long khẽ thở dài. Trong lòng ông ta rất lo lắng cho phía Cao Phong.
“Chủ của gần trăm công ty bị nhà họ Phạm mua chuộc, còn cả một vài người không có chính kiến cũng theo đó hùa vào gây sóng gió.”