Chương 807
Trong mắt Cao Kim Thành và những người khác đã xuất hiện tơ máu. Họ nhanh chóng bước lên phía trước. Mặc dù có rất nhiều người đang có mặt tại đây nhưng Cao Kim Thành vẫn không thể xử lý được.
Cho dù thế nào đi chăng nữa thì anh ta vẫn phải đảm bảo an toàn cho Cao Phong. Ngay lập tức chốt an toàn của khẩu súng lục được mở và hai phát đạn được bắn ra.
“Chíu! Chíu!”
Một viên đạn găm vào lốp ô tô phía nam, lốp ô tô nổ tung ngay tại chỗ, ô tô mất lái trượt sang một bên.
Nhưng lúc này có bốn chiếc xe, làm sao Cao Kim Thành dùng súng có thể ngăn cản chúng? Hơn nữa, những phương tiện này đang di chuyển với tốc độ rất nhanh và rất khó để bắn chính xác mục tiêu.
“Bang!” Viên đạn cuối cùng của Cao Kim Thành trúng chiếc xe Hummer ở phía đông.
Một đám máu đỏ tươi loang lổ trên cửa kính xe, ô tô bị mất lái lao sang một bên.
Lúc này, khẩu súng lục của Cao Kim Thành đã không còn đạn.
“Bum!”
Chiếc xe ô tô Hummer ở phía bắc đột nhiên mở cửa sổ.
Một người đàn ông với vết sẹo trên mặt thò đầu ra, trên tay cầm một khẩu súng lục đen.
Ông ta chỉ đợi súng của Cao Kim Thành hết đạn! “Cao Phong, hôm nay tôi sẽ cho cậu một bất ngờ lớn!”
“Bất ngờ này gọi là, nợ máu trả máu!”
Với một tiếng hét lớn, người đàn ông chĩa súng lục về phía Cao Phong trên đài cao, liên tục bóp cò. Ông ta bắn nhiều phát liên tiếp.
“Bang! Bang! Bang!”
Viên đạn nhọn xuyên qua không trung, bắn nhanh về phía đài cao.
“Cao Phong!”
Kim Tuyết Mai phản ứng ngay lập tức, cô phá vỡ giới hạn của tốc độ cơ thể. Ngay lập tức, cô đã đứng chắn trước người Cao Phong.
Trái tim Cao Phong rung động khi anh nhìn thấy chuyện đã xảy ra. Anh ôm Kim Tuyết Mai và nghiêng người sang một bên.
“Bang!”
Một viên đạn lướt qua cánh tay Kim Tuyết Mai làm trầy xước da cô, máu bắt đầu tuôn ra.
Nếu không có phản ứng nhanh của Cao Phong, sợ rằng viên đạn này sẽ bắn trúng tim Kim Tuyết Mai ngay tại chỗ.
Cao Phong ôm chặt Kim Tuyết Mai, anh quỳ rạp trên mặt đất, dùng vách ngăn trên bệ cao làm nơi trú ẩn, không dám nhúc nhích.
“Cao Phong, Cao Phong, anh bị sao vậy, chuyện gì xảy ra vậy.” Kim Tuyết Mai hoảng sợ hỏi, mặc kệ cánh tay đau đón.
Rõ ràng mới một phút trước vẫn còn tổ chức sinh nhật, mà trong nháy mắt đã biến thành chuyện này rồi.
“Lương Minh Hiệp!” Cao Phong ôm chặt Kim Tuyết Mai trên mặt đất, nghiến răng nguyền rủa “Cái gì? Là ông ta!” Đôi mắt Kim Tuyết Mai đột nhiên mở to, cô luôn nghĩ Lương Minh Hiệp đã chết.
Lúc đầu Lương Minh Hiệp đã ra tay với Kim Vũ Kiên, nhưng chỉ trong một đêm Xí nghiệp Lương Hoàn đã bị diệt trừ, ông ta không chết sao? “Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích!” Lúc này, Cao Phong cũng đang bối rối.
Thậm chí anh còn không ngờ rằng, lẽ ra tên Lương Minh Hiệp này đã sớm đi đầu thai rồi. Tại sao lại xuất hiện ở đây như thế này?
Bây giờ không biết khẩu súng lục của Lương Minh Hiệp còn đạn hay không, vì vậy anh chỉ có thể nằm im trên mặt đất, chặn tầm nhìn của Lương Minh Hiệp bằng cách che thân dưới thành lan can của đài cao.
Ở dưới sân.
Cao Kim Thành đang hoảng sợ!
Anh ta vì nhà họ Cao chiến đấu bao năm, cũng không biết bao nhiêu lần trải qua thập tử nhất sinh.
Ngay cả khi đối mặt với những nhiệm vụ lành ít dữ nhiều, Cao Kim Thành cũng chưa bao giờ hoảng sợ.
Nhưng lúc này là vấn đề an toàn của Cao Phong, anh ta thực sự hoảng sợ.
“Không được run sợ! Dừng chiếc xe đó bằng mọi giá!”
Cao Kim Thành gầm lên, lập tức chạy về phía trước. Nhưng làm thế nào để tốc độ chạy của con người có thể theo kịp tốc độ của chiếc Hummer đó?
Lúc này mấy chục binh sĩ nhà họ Cao đang đứng ở phía trước cũng sửng sốt, sau đó bọn họ không chút do dự tạo thành bức tường người.
Ngay cả khi họ biết làm điều này là ngớ ngẩn, nhưng họ không còn biện pháp nào khác!
Hàng chục binh sĩ nhà họ Cao muốn dùng máu thịt của mình để chặn chiếc Hummer đó!