Chương 1463
Cao Phong gật đầu một cái, trả lời: ”
Ừ, tôi biết, yên tâm đi”
“Tiếp theo, tiến hành trận thứ hai trận chung kết, Hoàng Phủ Đao Hàn của gia tộc Hoàng Phủ, nghênh chiến võ giả tự do Mộ Dung Hạo!”
Miêu Chính Vũ tuyên bố xong, Mộ Dung Hạo lập tức chậm rãi đứng lên, hướng về phía lôi đài đi tới.
Ánh mắt của tất cả mọi người ở đây, cũng theo đó tập trung đến trên người của Mộ Dung Hạo.
Bước chân của Mộ Dung Hạo vô cùng bình thản, khóe miệng mang theo một chút ý cười, chậm rãi đứng trên lôi đài.
“Đao Hàn, con cũng lên đài đi”
Hoàng Phủ Thiên Hồng nhẹ giọng nói.
Hoàng Phủ Đao Hàn khẽ gật đầu, sau đó cũng sải bước tiến lên phía trước.
Rất nhiều người đều là sửng sốt một chút, không hiểu Hoàng Phủ Đao Hàn muốn làm gì, bậc thang xuống đài ở phía sau bọn họ mà.
Chỉ thấy Hoàng Phủ Đao Hàn mang theo thân sắc bình tĩnh đi tới bên cạnh đài thi đấu, sau đó lại tung người nhảy một cái, thả mình xuống dưới đài.
“Cái quỷ gì vậy! Hoàng Phủ Đao Hàn đang muốn làm gì?”
“Ông trời ơi, đài cao hơn ba mươi mét, chẳng khác nào như đứng ở lầu ba nhảy xuống cải”
“Tôi tập võ nhiều năm như vậy, nhiều lắm cũng chỉ nhảy xuống được ở độ cao mười mét mà không bị thương tổn, Hoàng Phủ Đao Hàn thật lợi hại.”
Hoàng Phủ Đao Hàn một thân quần áo trắng, từ trên đài cao nhẹ nhàng hạ xuống, hai chân nhẹ chạm, vô cùng vững vàng đứng trên mặt đất.
Nhìn không nhanh không chậm, không thở mạnh, lại không có bị bất kỳ tổn thương.
“Xương, dây chằng, cùng với bắp thịt trên đùi, đều đã được tôi luyện đến mức vô cùng bền bỉ.”
“Quan trọng nhất chính là anh ta còn hiếu phương pháp giảm bớt trọng lực, có thể khiến trọng lực phân tán đến nơi khác, không đơn giản.”
Ánh mắt Cao Phong híp lại, trong miệng nhẹ giọng bình luận.
Chỉ là Hoàng Phủ Đao Hàn bày ra chiêu này, đã đủ để cho Cao Phong biết, lý do Hoàng Phủ Đao Hàn có thể làm bá chủ ba lần liên tiếp cũng không phải là do tình cờ, mà là thực lực thật sự của anh ta vô cùng kinh khủng.
“Cao Vũ, anh nói cái gì vậy?”
Nam Phương Minh Nguyệt có chút không hiểu.
“Không có gì, xem trước đi.”
Cao Phong khẽ gật đầu một cái.
Khi hai người Hoàng Phủ Đao Hàn đứng yên ở trên đài, trong sân mấy ngàn người cũng hoàn toản lân vào an Tĩnh.
Coi như là thực sự không nhịn được muốn thảo luận, cũng đè áp âm thanh đến thấp nhất, gân như là không ra tiếng.
“Thật ra thì tôi muốn cho anh cùng Mộ Dung Hạo đối chiến, nhưng tôi lại biết, đây là chuyện không thể nào xảy ra.”
Nam Phương Minh Nguyệt bỗng nhiên nói lầm bầm một câu.
Ở trong lòng cô ta, thực lực của Mộ Dung Hạo dĩ nhiên là thua xa Hoàng Phủ Đao Hàn.
Ở trong lòng rất nhiều người Hoàng Phủ Đao Hàn đều là sự tôn tại mà không ai có thể vượt qua, vĩnh viễn không ai có thể chiến thẳng anh ta.
Hơn nữa Hoàng Phủ Đao Hàn có vũ khí trong tay, đem so với Mộ Dung Hạo, hoàn toàn là có tính sát thương đáng sợ hơn rất nhiều.
Cho nên Nam Phương Minh Nguyệt cảm thấy, Cao Phong nếu như cùng Mộ Dung Hạo đối chiến, hiến nhiên có thế bảo đảm an toàn ở trình độ lớn nhất.
Nhưng loại ý nghĩ này cũng chính là suy nghĩ trong đầu thôi.
Mộ Dung Hạo tuyệt đối không phải đối thủ của Hoàng Phủ Đao Hàn, cái này căn bản không cần phải suy xét.
Cho nên, chờ Hoàng Phủ Đao Hàn đánh bại Mộ Dung Hạo, Cao Phong cuối cùng vẫn phải đối mặt với bá chủ Hoàng Phủ Đao Hàn.
“Thật ra thì đối với tôi mà nói đối chiến với người nào cũng đều là giống nhau.”
“Đối thủ càng mạnh mẽ thì lại càng có thể kích thích ra tiềm năng của mình.”
Cao Phong khóe miệng hơi cong lên, trong lòng tràn đầy lòng tự tin.