Chương 1109
“Anh Vũ đừng nghĩ nhiều, em không thích xuất đầu lộ diện.””Tất cá thứ em làm đều là vì anh có ơn với em.
Ơn nặng như núi, cả đời không quên.”
Khúc Đại Minh đứng thẳng người, gương mặt trịnh trọng nói với Cao Phong.
“Tốt!”
Cao Phong gật đầu thật mạnh.
Lời không cần phải nói nhiều, tất cả đều ghi nhớ trong tim.
Hai người sau đó nói chuyện với nhau thêm một chút nữa rồi Cao Phong lái xe rời đi.
Lần này anh đặc biệt chú tâm quan sát gương chiếu hậu.
Quả nhiên có một chiếc xe nhanh chóng bám theo xe của anh.
Tuy là ẩn giấu khá kỹ càng, nhưng chỉ cần quan sát nhiều một chút thì vẫn có thể phát hiện ra họ.
Cao Phong lắc đầu, khoé miệng thoáng qua một nét thú vị.
Một đám hề thôi, chẳng cần anh phải hao tâm tổn trí gì nhiều cả.
Đợi tới lúc chọc cho Cao Phong giận thật thì một bạt tay đánh chết là được.
Trong biệt thự nhà Dương Tuấn Minh.
“Cái gì? Cái thăng Cao Vũ đó có người chống lưng thật à?”
Dương Tuấn Minh đập bàn đứng dậy, ánh mắt đầy bực dọc.
Vốn dĩ Dương Tuấn Minh đã bỏ ý nghĩ muốn đối phó Cao Phong rồi.
Thân là thiếu gia xí nghiệp Dương Hoành, anh ta cảm thấy không cần thiết phải tốn thời gian với loại tép riu như Cao Vũ.
Nhưng theo báo cáo của tai, anh ta không ngờ thẳng Cao Vũ đó lại liên hệ lại với Nam Phương Minh Nguyệt.
Không những liên lạc, nghe nói còn đi dạo phố, đi chơi bi-a nữa.
Điều này khiến cho Dương Tuấn Minh rất bực mình, thế là anh ta lại lần nữa chú ý đến Cao Phong.
Sau khi điều tra lại phát hiện ra, Cao Phong thường xuyên ra vào bất động sản Thịnh Thăng và phòng tập thể hình Thân Phong.
“Đúng vậy anh Minh, không biết như thế nào mà thằng đó lại liên quan với hai người đó.”
“Cho nên em cảm thấy anh ta không đơn giản như những gì chúng ta nghĩ đâu.”
Một thanh niên gật đầu, cung kính nói.
“Đến Bất động sản Thịnh Thăng, có lẽ anh ta thực sự có liên quan đến Bất động sản Thịnh Thăng.”
“Nhưng đi phòng tập thể hình, làm sao cậu chắc rằng anh ta không phải chỉ là đơn thuần đi tập?”
“Người của chúng ta giả làm hội viên đi vào trong, anh ta tận mắt nhìn thấy Cao Vũ đi vào phòng làm việc của chủ phòng tập.”
“Mẹ nó! Thằng ranh Cao Vũ rượu mời không uống uống rượu phạt đây mà!”
“Tôi vốn dĩ đã muốn tha cho anh ta, anh ta lại không biết hối cải cứ đâm đầu vào họng súng.
Nam Phương Minh Nguyệt là người mà anh ta có thể với tới được sao?”
“Bây giờ anh lập tức đem người chém Cao Vũ cho tôi!”
Dương Tuấn Minh giận run người, anh ta hét to.
Anh ta nghĩ mọi cách để tiếp cận Nam Phương Minh Nguyệt, thậm chí còn vì cô mà khổ luyện kỹ thuật đua xe.
Kết quả thì sao? Nam Phương Minh Nguyệt nhìn cũng không thèm nhìn anh ta.
Không đếm xỉa tới anh ta thì cũng thôi đi.
Cô lại còn xem trọng cái thắng nghèo hèn Cao Vũ! Không lẽ Dương Tuấn Minh này còn thua cả một thằng nghèo hèn? Điều này khiến Dương Tuấn Minh, cậu ấm từ nhỏ sống trong nhung lụa của Xí nghiệp Dương Hoành, không thế nào không tức giận được.
Nhưng anh ta tuyệt đối không dám đi chống đối dòng họ Nam Phương.
Tuy rằng thế lực của Xí nghiệp Dương Hoành tại Thị trấn Biến Đông không hề nhỏ, nhưng vẫn không thể được tính trong giới thế lực hàng đầu.
Cho nên anh ta trút hết mọi giận dữ thù hận lên người Cao Phong.
“Còn đứng nghệt ra đó làm gì hả? Đi tìm người chém Cao Vũ cho tôi!”
“Anh Minh à, bây giờ Cao Vũ đã vê khu đô thị Seaside Garden rồi, chúng ta không thể nào đột nhập trái phép được…”
“Đương nhiên là với quan hệ của anh Minh thì đột nhập cũng không phải là vấn đề gì lớn lao hết.”
“Nhưng mà thế lực chủ đầu tư của Seaside Garden đó, em nghĩ là anh biết rõ mà…”