Chương 3792
“Cậu ta muốn mượn đường vì sao không nói với tôi? Hả?” Ông Trần trừng mắt hỏi.
“Khụ, ông Trần, có thể là vì anh ấy sợ ông không đồng ý, cho nên không hỏi, trực tiếp mượn luôn.”
Binh sĩ im lặng một lát, cẩn thận trả lời.
“Thằng khốn này! Binh sĩ bên biên giới đâu? Cứ thế cho bọn họ qua như vậy sao?”
“Nhỡ đâu để John biết được chân tướng, thì làm sao đây?”
Ông Trần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mắng binh sĩ này.
“Ông Trần, không phải là ngài và trung tướng Long nói, phải trợ giúp khối tập đoàn Phong Hạo mức độ lớn nhất sao?”
“Binh sĩ bên cạnh biên giới chúng tôi cảm thấy, loại chuyện này chỉ cần làm bí mật, sẽ không có vấn đề quá lớn.”
“Hơn nữa đám Long Tuấn Hạo làm việc luôn có chừng mực, sẽ không để lộ đâu.”
Binh sĩ đứng thẳng người, giải thích tường tận cho ông Trần nghe.
“Được rồi, tiếp tục nói đi.” Ông Trần xua tay áo nói.
Binh sĩ gật đầu, sau đó nói: “Long Tuấn Hạo dẫn dắt ba mươi nghìn người, mượn đường từ biên giới chúng ta, hành động bí mật, trực tiếp tiến đến phía nam chỗ cường đạo Nam Cương.”
“Sau đó ba giờ chiều ngày hôm nay, đúng giờ phát động tấn công, giết tơi bời hai mươi nghìn người cường đạo Nam Minh ở Nam Cương.”
Sau khi binh sĩ nói xong, ông Trần ngây ngẩn cả người, Lâm Thừa Khải và Vu Chính Bình cũng ngây ngẩn cả người, ngay cả Diệp Thiên Long và Trọng Dương Bình cũng hơi lờ mờ.
Ngay trước đó, bọn họ còn đang lo lắng kế tiếp Cao Phong sẽ dùng mưu kế gì phá bàn cờ.
Dù sao phương pháp có thể dùng đều đã dùng rồi, cho dù cường đạo Nam Cương có ngốc, chỉ sợ cũng không dễ lừa nữa.
Hơn nữa cường đạo Nam Cương còn đang xây dựng phòng tuyến ở phía bắc, năm mươi nghìn cường đạo trấn giữ, khối tập đoàn Phong Hạo lại càng không thể tiến vào.
Người nào cũng không nghĩ tới, vậy mà Cao Phong lại dùng hành động bí mật, trực tiếp phái ba mươi nghìn binh sĩ, vòng tới phía sau cường đạo Nam Cương, tiến hành trận đánh bất ngờ.
Chuyện này thật sự là, khiến người ta không ngừng cảm thán!
Bên Nam Minh, nhiều nhất chỉ có hai mươi nghìn cường đạo Nam Cương.
Mà Long Tuấn Hạo dẫn theo ba mươi nghìn người tiến vào, với tố chất tác chiến của binh sĩ khối tập đoàn Phong Hạo, không phải là dễ dàng giết bọn họ ư?
Vốn rơi vào trong cục diện bế tắc, bị chiêu hành động bí mật này của Cao Phong lập tức phá giải.
Còn làm giảm lực lượng của cường đạo Nam Cương.
“Phù! Tên nhóc này!”
“Nhưng mà đám Long Tuấn Hạo đều không bị phát hiện sao?”
“Bọn họ dẫn theo ba mươi nghìn quân qua đó, nhỡ đâu bị phát hiện ra thân phận thật thì sao? Bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ, Long Tuấn Hạo là mượn đường từ chỗ chúng ta qua.”
“Ngoài ra cậu ta dám để ba mươi nghìn người cùng tiến vào khu vực Nam Cương, nếu John biết chân tướng, tất nhiên sẽ không bỏ qua.”
“Thậm chí sẽ mượn chuyện này, khởi xướng chinh phạt khối tập đoàn Phong Hạo!”
Lo lắng của ông Trần không phải không có lý, Lâm Thừa Khải và Vu Chính Bình đều gật đầu.
“Ông Trần, nghe nói Long Tuấn Hạo trực tiếp vòng qua khu vực Nam Cương, đi ra khỏi biên giới Cảnh Đông của chúng ta, hoàn thành kết nối với một nhóm đạo tặc ở Cảnh Đông.”
“Dù sao lúc bọn họ đi tấn công Nam Minh, toàn bộ đều thay trang phục cường đạo Cảnh Đông, còn lấy danh nghĩa Cảnh Đông khởi xướng tấn công.”
Binh sĩ vừa mới nói xong, ông Trần đột nhiên trợn to mắt, sau đó trong đầu nhanh chóng xoay tròn, lại quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên Long.
Diệp Thiên Long cũng là vẻ mặt sững sờ, nhìn ông Trần mấy giây.
Ông Trần hít sâu một hơi liếc mắt nhìn Diệp Thiên Long một cái, sau đó dời mắt, liên tục vỗ tay mấy cái.
“Hay! Hay cho hành động bí mật, đổi trắng thay đen!”
Giọng nói của ông Trần vô cùng cảm khái.
Mà Diệp Thiên Long và Trọng Dương Bình, lúc này đầu óc cũng hơi ngây người.
Xem ra đám Cao Phong và Long Tuấn Hạo, đã bắt đầu liên kết cùng tác chiến.
Hơn nữa có khả năng, sau này sẽ càng có nhiều hành động hơn.
“Báo cáo ông Trần! Bên Nam Cương có tin chiến sự mới nhất!”
“Hai mươi nghìn người cường đạo Nam Minh ở Nam Cương, bị Long Tuấn Hạo dẫn người khởi xướng đánh bất ngờ.”