Chương 4262
“Giết! Giết! Giết!”
Hơn ba trăm ngàn người cùng phát ra tiếng giết rung trời, tiếp tục đẩy mạnh về phía trước.
Đám cường đạo Tây Vực không ngừng lui về sau chạy trốn.
Mà phía sau càng ngày càng nhiều thế lực đã bị lan đến.
Trận chiến đấu hôm nay, Cao Phong từ đông đến tây một đường nghiền ép, ai cũng không thể chỉ lo thân mình.
Chẳng qua hiện tại bọn chúng đều đã thông minh hơn, sẽ không chiến đấu với Cao Phong.
Bọn chúng chuẩn bị dẫn Cao Phong tới hậu phương lớn, sau đó để anh đối mặt với tất cả cường đạo Tây Vực.
Đến lúc đó, kế hoạch muốn ngư ông đắc lợi của Negan sợ là không thể áp dụng nữa, đúng không?
Có một số việc ngầm làm thì có thể.
Nhưng nếu bày ra ngoài sáng, dù là Negan cũng không dám làm quá mức.
Cho dù doanh địa của ông ta có gần mười vạn người, nhưng nếu chọc giận những thế lực nhỏ khác, khiến bọn chúng liên hiệp lại, nhân số sẽ nhiều hơn đám Negan vài lần, thậm chí là càng nhiều hơn.
Cho nên đến lúc đó, chắc chắn Negan sẽ cắn răng dẫn người ra.
Đám người Cao Phong tiếp tục đuổi, cường đạo Tây Vực tiếp tục lui.
Trong quá trình lui về phía, càng ngày càng nhiều thế lực Tây Vực hội tụ đến cùng một chỗ.
Nhân số cường đạo Tây Vực lại tăng mạnh không ít.
Ba trăm năm mươi ngàn, bốn trăm ngàn, bốn mươi năm mươi ngàn!
Rất nhanh, nhân số bên phía Tây Vực đã vượt xa nhân số bên phía Cao Phong.
Không chỉ có nhân số được cân bằng, còn nhiều hơn khối tập đoàn Phong Hạo rất nhiều.
Thậm chí nhiều hơn tới mười vạn người!
Vào lúc này, nếu hai bên bộc phát đại chiến, thật không dễ đoán trước kết quả.
Cho dù bên phía Cao Phong có hỏa lực nặng và xe tăng tác chiến, nhưng ai thắng ai thua chưa thể chắc được.
Có điều hiện tại đám cường đạo Tây Vực lại không có dự định tác chiến.
Bọn chúng vốn không muốn làm kẻ chết thay cho Negan, đồng thời bọn chúng cũng không có kế hoạch tác chiến thống nhất.
Bởi thế lực khắp nơi không ai phục ai, vốn sẽ không nghe theo hiệu lệnh của người khác.
Dưới tình huống này, bọn chúng chỉ là năm bè bảy mảng, vốn không cách nào đoàn kết lại với nhau.
“Đám ô hợp mà thôi!”
Trên mặt Cao Phong hiện lên nụ cười lạnh lùng, tiếp tục hạ lệnh tiến công.
Hơn ba trăm ngàn binh sĩ Phong Hạo tiếp tục quét ngang.
Chẳng qua đến cuối cùng, hỏa lực của bọn họ lại dần giảm đi không ít.
Bởi vì lúc trước, đám người Long Tuấn Hạo cầm vũ khí cướp được cho nên có thể tùy tiện nổ súng không chút đau lòng.
Nhưng về sau, rõ ràng đám cường đạo Tây Vực kia đã trở nên thông minh hơn nhiều.
Đồ vật có thể mang đi chúng mang đi hết toàn bộ, thứ không thể mang đi vậy mà chúng lại trực tiếp phá hư.
Vì vậy, trang bị của đám người Long Tuấn Hạo không được bổ sung.
Cho nên bọn họ cũng bắt đầu dùng ít hơn một chút.
Bởi vì ai cũng biết, quá trình quét ngang suốt đoạn đường này cũng không phải kết thúc, mới chỉ là mới bắt đầu.
Đợi lát nữa khi tất cả cường đạo Nam Cương hội tụ tới chung một chỗ, đó mới là lúc đại chiến bắt đầu chân chính.
Nếu bọn họ bắn hết đạn trong tay, vậy bọn họ chỉ có thể trở thành con dê trên thớt người khác.
…
Thời gian từng phút từng giây trôi qua.
Chỉ nháy mắt đã qua mấy giờ, đã đến trưa.
Mỗi một binh sĩ Phong Hạo đều đang trong tình trạng kiệt sức, thở hồng hộc.
Đêm qua bọn họ chạy suốt đêm tới đây, tinh thần vốn đã không tốt.
Hôm nay lại phải liên tục tác chiến mấy giờ, càng khiến thân thể phải chịu thêm gánh nặng.
“Anh Phong, hiện tại chúng ta đã đi được hai phần ba.”