Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2625

“Đáng tiếc là anh không phải Cao Phong, hơn nữa, Cao Phong người ta giữ vững sự chung thủy trong tình yêu vì Kim Tuyết Mai, như vậy cũng không sai chứ?”

Nhiều người đến như vậy cho nên cũng không tránh khỏi việc có nhiều cách nói rối ren, điều gì, khía cạnh nào cũng đã được nhắc đến.

Có người nói rằng Cao Phong nên ở bên Phạm Thanh Nhiên, có người khác thì lại âm thầm lên tiếng chỉ trích rằng, Phạm Thanh Nhiên không phải là một người phụ nữ tốt, phá hoại gia đình của người khác.

Vô số những tiếng nói của quần chúng xem kịch, ai cũng không chặn lại nổi.

Mà thân là người trong cuộc, Phạm Thanh Nhiên và Cao Phong lại không hề có đi chặn lại những lời bàn tán đó, trên căn bản, bọn họ không để ý đến cách diễn giải của người ngoài.

Cho nên, những lời bàn tán của đám người bên ngoài kia, trên căn bản cũng không tạo được ảnh hưởng gì đối với bọn họ.

“Cô đã nghe hiểu hay chưa? Tôi chỉ muốn Cao Phong, chỉ cần có Cao Phong là được.”

Phạm Thanh Nhiên trừng to hai mắt mà nhìn Kim Tuyết Mai, trong mắt có khẩn cầu, có uy hiếp, mấy loại cảm xúc phức tạp xen lẫn vào nhau.

Kim Tuyết Mai nghe vậy thì yên lặng chốc lát, sau đó lại khẽ lắc đầu.

“Nhưng mà, tình yêu, không phải là sự chiếm hữu.” Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói.

“Không phải chiếm hữu thì là cái gì, yêu một người, làm sao có thể nỡ để cho người đó đi theo người khác, chung sống với người khác được chứ?” Cách nghĩ của Phạm Thanh Nhiên bây giờ rất là cực đoan.

Mà Cao Phong muốn nói chuyện, nhưng trên căn bản, hai người phụ nữ các cô lại cũng không để cho Cao Phong nói chuyện.

Cao Phong cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng vẫn không thể làm gì khác hơn là tạm thời giữ yên lặng, nghe hai người bọn họ tranh cãi.

“Cao Phong, trước tiên anh đừng nói điều gì hết, để em nói chuyện với cô ta một lát.” Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của Cao Phong, sau đó nhìn về phía Phạm Thanh Nhiên nói: “Yêu một người, chẳng lẽ cũng chỉ là đạt được mục đích của chính mình là đủ rồi sao?”

“Chuyện đã qua cũng không cần nói ra, nếu như ngày hôm nay cô đã muốn làm ra chuyện ồn ào đến như vậy, vậy thì tôi chỉ có thể đỡ lấy.”

“Bất kể mục đích của cô là cái gì, bây giờ tôi cũng có thể nói trước cho cô được biết, toàn bộ đều không có khả năng.”

“Cho nên, nếu như cô còn có chiêu bài, mánh khóe gì thì cứ việc lấy hết ra đi, tất cả tôi đều sẽ tiếp đỡ.”

Cao Phong chậm rãi đứng dậy, dùng một loạt lời để mà nói cho rõ ràng, trong nháy mắt, Phạm Thanh Nhiên rơi vào yên lặng.

Thái độ được thể hiện ra bên ngoài trong lời nói này cũng đã vô cùng rõ ràng.

Bất kể Phạm Thanh Nhiên cô có tạo áp lực lớn như thế nào cho tôi, bất kể là cô muốn có được loại kết quả gì, tôi cũng sẽ không đồng ý.

Một búa, gõ vang không gian!

Phạm Thanh Nhiên muốn ép Cao Phong phải nhượng bộ, hoàn toàn không còn bất cứ hy vọng nào.

“Được! Được! Nếu như anh đã vô tình đến như vậy, vậy thì cũng đừng trách Phạm Thanh Nhiên tôi vô nghĩa!”

Phạm Thanh Nhiên cắn chặt hai hàm răng lại, sau đó đột nhiên hướng ra phía bên ngoài mà kêu lên một tiếng.

“Soạt soạt soạt! Bịch bịch bịch!”

Một loạt những tiếng bước chân lộn xộn và dày đặc nhanh chóng truyền tới, lại là mười mấy người đàn ông trung niên mặc trên người bộ đồng phục đặc thù bước đi vào bên trong sảnh lớn.

Thấy mười mấy người này, đám người Lâm Vạn Quân đều bị dọa cho sửng sốt một chút.

Toàn bộ những người này đều là những thành viên ở trong thể chế nhà nước của Thành phố khác.

Hơn nữa, còn đều là những nhân viên nắm giữ vị trí then chốt.

Tại sao nói là mấu chốt?

Bởi vì nếu như Cao Phong muốn dẫn người từ Thành phố Hà Nội đi đến Thành phố Đà Nẵng, vậy thì quãng đường ở giữa bắt buộc cũng phải đi qua mười mấy Thành phố kia.

Lúc này, mười mấy người cùng đồng thời xuất hiện này, chính là những thứ nhân vật có tầm quan trọng trong những Thành phố ở dọc đường đi kia.

Lâm Vạn Quân vội vàng tiến lên phía trước, báo lại loại tình huống này ở bên tai của Cao Phong.

Cao Phong khẽ nhíu hai hàng lông mày lại, anh cũng đã hiểu rõ được, rốt cuộc là Phạm Thanh Nhiên đang tính toán điều gì.

Muốn đi từ Thành phố Hà Nội đến Thành phố Đà Nẵng, thì phải đi ngang qua mười mấy Thành phố kia.

Nếu như dọc theo con đường đi qua mười mấy Thành phố kia lại bị bố trí và chặn lại, không để cho đám người Cao Phong đi qua, vậy thì lúc đó Cao Phong lại nên làm cái gì?

Dùng vũ lực để tấn công?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK