Chương 681
Cao Phong không hề nói ra những lời an ủi, có một số vết thương, phải dùng biện pháp tàn nhẫn đến mức hét lên vì đau đớn mới có thể nhanh khỏi được.
“Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Anh không nên có nhiều tiền như vậy!” Kim Vũ Kiên lau nước mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào Cao Phong hỏi.
Cao Phong nhìn đôi mắt đẹp như hoa lê gặp mưa, hốc mắt đỏ hồng của cô ấy, trong tâm hiện lên một tia không đành lòng.
“Thật ra, Mấy trăm triệu đối với anh mà nói không đáng bao nhiêu.” Cao Phong thản nhiên nói.
“Anh rốt cuộc, rốt cuộc thân phận thật sự của anh là gì? Em muốn nghe anh nói thật lòng!”
“Ít nhất em phải biết được rằng, chị của em đã kết hôn với đúng người!” Kim Vũ Kiên bình tĩnh nói với Cao Phong.
“Liễu Tông Trạch chính là con của Liễu Hưng Bình tôn kính với anh, Đường Mộng Thanh đối với anh khách khí, công ty bảo vệ Cường Thịnh coi trọng anh như một vị thần 11 “Những người bọn họ, ai cũng đều là những người có máu mặt trong thành phố Hà Nội! Chị gái em lấy anh, cũng sẽ không chịu thiệt thòi.” Sắc mặt Cao Phong lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vẻ mặt Kim Vũ Kiên chấn động, miệng giật giật, giọng nói đầy tính khẳng định: “Anh là con trai nhà họ Cao! Anh, chính là cậu chủ quyền quý của nhà họ Cao, đúng hay không?” Trừ việc đó ra, Kim Vũ Kiên không thể tưởng tượng ra khả năng nào khác, không thể tưởng tượng được Cao
Phong lại có thể lực lớn mạnh như vậy.
Cao Phong không trả lời, không gật đầu cũng không phản bác, chỉ quay đầu sang một bên yên lặng uống cà phê.
“Em hiểu rồi!” Kim Vũ Kiên thở dài một tiếng, cúi đầu.
“Em không biết tại sao anh lại phải che dấu thân phận của mình, nhưng em sẽ giúp anh giữ kín bí mật này”
“Cao Phong, anh Mộc Phong, cậu chủ quyền thế nhà họ Cao… Ha ha, em thật là khờ”
Kim Vũ Kiên cười tự giễu, sao đó cầm lấy túi xách, chậm rãi đứng lên, đi ra phía ngoài cửa.
Cao Phong nhìn thoáng qua bóng dáng của Kim Vũ Kiên, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Kim Vũ Kiên bước rất chậm, khi vừa vươn tay nắm lấy tay cửa, liền chợt ngoảnh đầu lại.
“Cao Phong! Em hận anh! Anh không biết em rất hận anh sao?”
“Em hận anh làm em rung động, lại làm cho em thất vọng, em hận anh cứ mãi đi lòng vòng trong thế giới của em, em hận anh đã dệt lên một câu chuyện đẹp đẽ như cổ tích, cuối cùng lại nói với em mọi chuyện chỉ như bong bóng!”
“Em hận anh, em hận anh…
Kim Vũ Kiên nước mắt tràn ra, xoay người chạy khỏi quán.
Ông ta không đủ kiên nhẫn để giải thích cho mọi người hiểu.
Ông ta cũng không có thời gian để thuyết phục những người đang chuyên tâm đi tìm người chết trong nhà vệ sinh.
Tưởng Hưng Thịnh cùng mọi người chắp tay hành lễ với Long Chí Minh một lần nữa, sau đó quay người rời đi.
Gần tám mươi thành viên của hội thương mại, đồng loạt hô lớn rồi xoay người bước ra cửa.
Nếu không có sự giúp đỡ của tập đoàn Thiên Long mà muốn tấn công bất động sản Phong Mai và ba dòng họ lớn, chắc chắn sẽ vô cùng khó khăn nhưng bọn họ cũng muốn thử xem sao.
Nếu không, căn bản bọn họ sẽ không cam tâm.
“Đoàng!”
Tưởng Hưng Thịnh vừa đi đến cửa thì nghe thấy một tiếng vang dữ dội.
Lần này, nó không giống như âm thanh của dòng điện trước kia, mà là một tiếng súng thực sự.
“Chủ tịch Long! Đây là ý gì? Muốn dùng vũ lực uy hiếp chúng tôi hay sao?” Tưởng Hưng Thịnh và mọi người ai nấy đều kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Long Chí Minh.
“Hừ!” Long Chí Minh quay người lại, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi.
“Không phải lệnh của tôi! Đứng yên đấy đi, có chuyện xảy ra rồi!” Long Chí Minh vội nói.
Tưởng Hưng Thịnh và mọi người đều đứng yên, không ai dám nhúc nhích.
“Bố! Đó là súng!” Khẩu đại liên M2000, được nạp viên đạn có đường kính chín mi li mét, dung lượng của băng đạn chứa được mười lăm viên, tầm bắn gần năm mươi mét và có độ sát thương cao.
“Thiết bị an ninh nhà chúng ta không có loại súng này”
Vẻ mặt Long Tuấn Hạo bình tĩnh, dựa vào kinh nghiệm ở Tam giác vàng, anh ta nhanh chóng phán đoán được tình hình.
Nghe được Long Tuấn Hạo nói điều này, sắc mặt Long Chí Minh vốn dĩ đã khó coi, bây giờ trở nên trắng bệch không gì sánh được.