Chương 3701
Đêm qua, khối tập đoàn Phong Hạo dốc toàn bộ lực lượng, phát động một cuộc tiến công quy mô lớn vào khối tập đoàn Vũ Nặc.
Một trận càn quét, chỉ trong vài giờ đồng hồ, đã diệt sạch khối tập đoàn Vũ Nặc.
Khối tập đoàn Vũ Nặc đối mặt với khối tập đoàn Phong Hạo, vốn dĩ không có chút sức lực chống cự nào.
Qua một hồi chiến đấu, Khối tập đoàn Phong Hạo giết mấy vạn quân địch, những người khác đều bị bắt thành tù binh.
Từ nay về sau, khối tập đoàn Vũ Nặc đã bị xóa tên khỏi Tam Giác Vàng.
Mà khối tập đoàn Phong Hạo, là gia tộc duy nhất còn tồn tại ở Tam Giác Vàng, một mình một cõi.
Tin tức truyền đến tai mọi người, ai ai cũng kinh sợ.
Không ai có thể nghĩ được, khối tập đoàn Phong Hạo lại nhẹ nhàng nhanh gọn diệt sạch thế lực của khối tập đoàn Vũ Nặc như vậy.
Thủ đoạn giải quyết nhanh chóng dứt khoát này khiến cho người ta hoàn toàn hiểu rõ được, lực lượng của khối tập đoàn Phong Hạo rốt cuộc lớn mạnh như thế nào.
Có điều, ngẫm lại với thế lực khối tập đoàn Phong Hạo nếu dốc toàn lực, quả thật chuyện kia cũng không phải không thể.
Chỉ là kết quả này khác xa so với những gì bọn họ nghĩ lúc đầu.
Đặc biệt là đám người Đức Khánh, vốn dĩ còn muốn khối tập đoàn Phong Hạo tự mình tranh đấu lẫn nhau.
Hoặc chính là nhân lúc khối tập đoàn Vũ Nặc gặp nạn, cháy nhà hôi của, thừa dịp khối tập đoàn Phong Hạo đang loạn lạc mà tấn công vào khối tập đoàn này.
Nhưng ai mà nghĩ được, khối tập đoàn Phong Hạo lại đoàn kết như vậy, tiêu diệt sạch sẽ gọn ghẽ khối tập đoàn Vũ Nặc.
Khối tập đoàn Phong Hạo là muốn làm gì đây?
Trong khoảng thời gian ngắn, bọn cường đạo Nam Cương khiến lòng vô số người đều vô cùng bất an.
Đặc biệt là trong doanh trại Đức Khánh, càng là kinh ngạc vô cùng.
“Khối tập đoàn Vũ Nặc, cứ thế mà mất rồi à?”
Đức Khánh ngồi trên ghế trừng mắt hỏi.
“Bẩm ngài Đức Khánh, khối tập đoàn Vũ Nặc đã tiêu tùng rồi.”
Thanh niên áo đen hơi cúi đầu, cung kính trả lời.
“Vậy khối tập đoàn Phong Hạo thì sao? thế lực của khối tập đoàn Phong Hạo có phải cũng bị tổn thất lớn không?”
“Nếu là như vậy, chúng ta liền giết sạch khối tập đoàn Phong Hạo, đòi lại Tam Giác Vàng về tay chúng ta.”
Đức Khánh lúc này đứng dậy, thoáng suy nghĩ rồi hô lên.
“Ngài Đức Khánh, Khối tập đoàn Phong Hạo vẫn binh hùng tướng mạnh.”
“Đêm qua bọn họ giết hơn bốn vạn người của Khối tập đoàn Vũ Nặc, những người còn lại toàn bộ đều đầu hàng gia nhập vào khối tập đoàn Phong Hạo.”
“Khối tập đoàn Phong Hạo bây giờ, binh hùng tướng mạnh, vũ khí trang bị đầy đủ, số người có lẽ lên đến hơn hai mươi vạn người.”
Câu trả lời của thanh niên áo đen khiến Đức Khánh mắt mở to trừng trừng.
“Mẹ nó! Khối tập đoàn Vũ Nặc cứ vậy mà biến mất?”
“Bọn chúng nợ chúng ta vũ khí, còn cả người của chúng ta nữa?”
Trong lòng Đức Khánh lúc này, trái tim đang nhỏ máu.
Thanh niên áo đen rơi vào im lặng.
Khối tập đoàn Vũ Nặc đã bị người ta tịch thu tài sản, những món đồ cho mượn này có lẽ một đi không trở lại rồi.
“Ngài Đức Khánh, quân sư Kim Phong của khối tập đoàn Vũ Nặc cũng đã tử trận.”